Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 984: Sinh nhật
Cập nhật lúc: 2025-09-21 04:39:41
Lượt xem: 49
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chu Thư Nhân hài lòng: “Ăn cơm thôi, đây là mì nấu đấy.”
Trúc Lan giao bó hoa cho Tống ma ma, bảo bà cắm hết bình, kẻo lát nữa héo.
Mấy năm nay, mì trường thọ của nàng đều do Chu Thư Nhân tự tay nấu. Sợi mì là một sợi duy nhất, lượng cũng nhiều, chủ yếu là ăn lấy ý nghĩa.
Bữa sáng chỉ hai họ, Chu Thư Nhân xin nghỉ để cùng nàng ăn mừng sinh nhật vì ban ngày quá nhiều khách. Buổi sáng là thời gian riêng của họ.
Chu Thư Nhân , các phòng liền đến. Quà của các phòng gì đặc biệt, vẫn chuẩn theo như năm. Năm nay thêm Tuyết Mai, xem như là sinh nhật đoàn viên nhất trong mấy năm qua.
Sau đó là quà của mấy đứa trẻ. Năm nay chúng nó cùng chuẩn , còn tỏ vô cùng bí ẩn.
Đến khi Trúc Lan mở hộp , đó là một bức thêu chữ “Thọ”.
Xương Trung sốt ruột : “Mẹ, chữ đó là do chúng con , đó là do hai cháu gái Ngọc Sương và Ngọc Lộ thêu lên.”
Trúc Lan vuốt ve bức tranh: “Các con lòng .”
Bức tranh dài tốn thời gian, những con chữ đó, Trúc Lan mỉm , nàng thể nhận chữ nào là của ai .
Người trong nhà chúc thọ xong, khách khứa cũng lục tục kéo đến. Đến là mấy nhà thiết với Chu gia.
Đào thị là đến sớm nhất, bà tự tay bưng một chiếc hộp đưa cho Trúc Lan: “Biết nàng thích tranh, chờ cả năm để tặng nàng món quà hôm nay. Nàng mở xem thích ?”
Trúc Lan nhận lấy chiếc hộp: “Chỉ cần là của nàng tặng, đều thích.”
Bức tranh trong hộp lấy , Trúc Lan thích ngay. Đây là một bộ tranh sơn cảnh: “Hóa bức tranh nàng mua .”
Lần nàng đến chính là vì bức tranh , nhưng họa lâu bán mất. Giờ đây nó trong tay .
Đào thị nháy mắt: “Ta nàng thích, nên nhanh chân mua , giúp chọn quà sinh nhật cho nàng, còn giúp nàng tiết kiệm một khoản tiền, đúng là một công đôi việc.”
Trúc Lan cẩn thận cuộn tranh : “Lần thích bức nào nhất định sẽ với nàng.”
Đào thị : “Quý quá mua nổi .”
Trúc Lan cũng . Một lát , Cao thị đến, đến Tống thị của Ninh Quốc Công phủ. Tống thị vác bụng bầu đến.
Tống thị chút ngại ngùng. Vốn dĩ nên là chồng nàng đến, nhưng chồng hôm qua cảm, đau đầu, nên chỉ thể để nàng, con dâu trưởng, vác bụng đến: “Chúc thím sống lâu trăm tuổi, khỏe mạnh bình an.”
Tuyết Hàm vươn tay đỡ Tống thị, Trúc Lan : “Con mau xuống , đừng đa lễ.”
Lần mang thai của Tống thị thai tượng , mới thai giày vò, cũng dưỡng . Nàng con gái kể ít về mâu thuẫn chồng nàng dâu giữa Tống thị và Đỗ thị.
Vì Tống thị thai, Đỗ thị Quốc công phu nhân phạt. Đỗ thị trong lòng tức giận, vẫn luôn ghi hận. Vốn thích con dâu trưởng, nay càng giày vò Tống thị trong phủ.
Tống thị cũng phản kháng, nàng cẩn thận xuống, trong lòng trách chồng. Lúc khi mang thai, nếu bà nội ngăn cản, chồng còn định nhét cho tướng công của nàng, khiến nàng tức đến uống thuốc dưỡng thai mấy ngày liền.
Hôm nay chỉ là chồng thích Chu gia, mà còn là giày vò nàng, chỉ vì nàng dụng tâm chuẩn quà sinh nhật cho Chu thím.
Khách khứa lượt đến đông đủ, Cao thị hạ giọng: “Năm nay sinh nhật nàng, đến nhiều bằng năm ngoái.”
Trúc Lan để tâm, nàng còn mong ít : “Nàng nguyên nhân mà.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-984-sinh-nhat.html.]
Cao thị , nhà đẻ của Sở Vương phi nhiều nhắm Dương thị, mỗi yến hội hễ chạm mặt là gây sự. Sau , nhà đẻ của Lương Vương phi cũng tham gia, cộng thêm Phùng thị nhất tộc. Người gió chiều nào theo chiều nhiều, những kẻ năm ngoái bám víu giờ cũng dám đến nữa.
Đào thị bĩu môi: “Chờ qua trận , bọn họ dán lên thôi.”
Trúc Lan : “Thôi , hôm nay là sinh nhật , chuyện vui. Đi nào, giờ cũng còn sớm, chúng khai tiệc uống rượu thôi.”
Tại Hộ Bộ, tâm trạng Chu Thư Nhân . Thấy Trương Cảnh Hoành cũng mặt mày hớn hở, hỏi: “Ngươi nhặt bạc ?”
Trương Cảnh Hoành toe toét miệng: “Đại nhân, hạ quan sắp cha .”
Chu Thư Nhân sững sờ: “Vậy thì đúng là đại hỷ sự, chúc mừng, chúc mừng.”
Hắn cứ ngỡ con của Trương Cảnh Hoành sẽ đến sớm như , thật ngờ.
Trương Cảnh Hoành cũng bất ngờ. Hắn vẫn luôn kiêng khem, ngờ đứa bé cứ thế mà đến. Đã đến thì còn , dĩ nhiên là giữ . Thực vợ thai mấy ngày, nhưng vẫn biểu hiện ngoài là vì đang chờ đợi phản ứng của Hoàng thượng. Hắn tin bên cạnh ai theo dõi.
Mấy ngày , Hoàng thượng vẫn động tĩnh gì, đứa bé vẫn yên trong bụng vợ, lòng liền kiên định.
Chu Thư Nhân nghĩ ngợi nhắc nhở: “Vẫn nên khiêm tốn một chút thì hơn.”
Trương Cảnh Hoành nhất thời phản ứng , mãi đến khi thấy Chu đại nhân giơ một bàn tay lên mới hiểu . Hắn chỉ mải nghĩ đến phản ứng của Hoàng thượng mà quên mất Trương Dương. Trương Dương trúng độc, đường con cái gian nan, là giải độc nhưng thấy đơn giản. Hiện tại, Trương Dương mới là mong con nhất.
Mấy tháng nay, Trương Dương mải đấu đá với kẻ khác lơ là . Hắn quả thực nên khiêm tốn, tránh kích động đến thần kinh của Trương Dương: “Hạ quan tạ ơn đại nhân.”
Chu Thư Nhân xua tay, ý bảo Trương Cảnh Hoành thể . Trương Cảnh Hoành cũng dễ dàng gì. Hiện tại ở Hộ Bộ, Trương Cảnh Hoành vững vàng, việc giao dù rườm rà đến cũng đều tận tâm thành. Hắn tán thưởng Trương Cảnh Hoành của hiện tại.
Tại Ninh Quốc Công phủ, Quốc công phu nhân ma ma Tống thị về liền bảo: “Ngươi xem Tống thị thế nào.”
Ma ma đáp: “Vâng ạ.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Quốc công phu nhân chờ một lát, ma ma nhanh chóng : “Chỉ là mệt một chút, đại nhân và đứa bé đều ạ.”
Quốc công phu nhân hiệu cho các ma ma lui xuống, tức giận vỗ chân, với chồng: “Đỗ thị thật càng ngày càng thể thống gì, thích Tống thị còn giả vờ một chút, bây giờ ngay cả giả vờ cũng thèm. là kiến thức hạn hẹp.”
Quốc công gia cũng vui: “ là càng ngày càng quá đáng.”
Quốc công phu nhân lo lắng: “Nếu chúng c.h.ế.t , hậu trạch chẳng sẽ do nó đầu ? Mâu thuẫn chồng nàng dâu , ai cũng tiện nhúng tay.”
Quốc công gia vợ già: “Mấy năm nay lão Nhị công lao cũng khổ lao.”
Quốc công phu nhân thở dài: “Ta chính là nên mới nén giận. Mấy ngày nay mơ, Ninh Huy nhà chúng thể , nếu lỡ nó sống qua Đỗ thị, ai còn thể trấn áp nó nữa. Người càng già tính tình càng lớn, nghĩ gì là nấy. Ông đừng , bây giờ tính tình cũng lớn hơn , khống chế .”
Quốc công gia thầm nghĩ, vợ cũng tính tình lớn, nên mới cố ý giả vờ hồ đồ để chọc tức ông: “Chúng bỏ qua lão Nhị mà truyền tước Quốc công cho cháu đích tôn, Đỗ thị cũng là ruột của cháu đích tôn, chữ hiếu đặt lên hàng đầu. Chúng c.h.ế.t , Đỗ thị vẫn ai trấn áp .”
Quốc công phu nhân vô cùng hối hận: “Đây chính là bài học, cưới vợ nhà thấp cũng xem cha ba đời. Lúc nên chiều theo ý Ninh Huy.”
“Bây giờ gì cũng muộn .”
Quốc công phu nhân tức giận lấy một quả nho ném chồng, hậm hực thèm để ý đến ông nữa.
Quốc công gia bóc vỏ nho, trong lòng đầy tâm sự.
Vợ của Ninh Chí Tường, Du thị, đang hờn dỗi: “Chẳng qua là mang thai thôi, ai mà chẳng từng mang thai, cần quý như ? Đi ngoài một chuyến mà bà nội còn phái ma ma bên cạnh đến xem.”