Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 982: Thái tử phi cẩn thận
Cập nhật lúc: 2025-09-20 13:26:27
Lượt xem: 59
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trán nha đầu lấm tấm mồ hôi: “Nếu Thục nhân mệnh hệ gì, nô tỳ ăn với Chu đại nhân.”
Trúc Lan càng bình tĩnh, gì con rắn nào, chẳng qua là một màn kịch sắp đặt sẵn mà thôi. Nếu thật sự rắn cắn thì đúng là chuyện lớn . Nàng “À” một tiếng.
Trúc Lan điềm nhiên nhấp , còn hứng thưởng thức bộ dạng đầu đầy mồ hôi của nha đầu . Nếu còn điều e ngại, nàng hỏi thẳng cô đang hại .
Nha đầu thật sự cuống cả lên. Kéo dài đến bây giờ, dù nàng dẫn Thục nhân qua đó thì cũng muộn, sắc mặt vì thế mà trắng bệch.
Trúc Lan lên tiếng: “Nếu sợ ăn , ngươi cứ gọi thị vệ đến đây bắt rắn , cũng xem thử đó là loại rắn gì.”
Nha đầu kịp đáp lời, Trúc Lan thấy tiếng la hét. Nhìn về phía âm thanh phát , khung cảnh thật hỗn loạn. Một lát , Trúc Lan thấy Tề Vương phi mặt sa sầm bế con bước tới.
Đứa bé trong lòng Tề Vương phi oe oe, ngợm ướt sũng, xem là rơi xuống nước.
Sắc mặt Sở Vương phi cũng khó coi vô cùng, đặc biệt là khi thấy Trúc Lan thì càng thêm tệ.
Sở Vương phi : “Nhị tẩu, mau đưa bé con quần áo .”
Tề Vương phi giận đến sôi , một tay bế con, một tay túm lấy áo Sở Vương phi: “Hôm nay bản vương phi ghi nhớ, chúng cứ chờ xem.”
Mặt Sở Vương phi tái , Tề Vương phi dám uy h.i.ế.p nàng mặt bao nhiêu thế : “Nhị tẩu gì, hiểu.”
“Hừ, ngươi nên cảm ơn vẫn còn chút lý trí để cho ngươi một bạt tai đấy.”
Trúc Lan thầm nghĩ, câu còn khiến Sở Vương phi mất mặt hơn cả một cái tát. Nếu đánh thẳng thừng, Sở Vương phi còn thể đôi co vài lời, tự biến thành hại. Giờ đây, Tề Vương phi bày bộ dạng “ đang nén giận nhưng là do ngươi ”, khiến Sở Vương phi càng giải thích càng đáng ngờ.
Trúc Lan lặng lẽ lùi một bước, lúc nhất là nên ẩn . Nếu nàng cẩn thận, cái nồi úp lên đầu nàng . Vốn tưởng Sở Vương phi chỉ cho Chu phủ một bài học, giờ xem chỉ đơn giản như .
Thái tử phi tự tay bế Trân Nguyệt. Từ lúc phát hiện chuyện chẳng lành, nàng cũng ôm con theo, chỉ ở trong lòng nàng thì bé mới an nhất. Nàng vỗ về cô con gái nhỏ đang ôm cổ , khóe miệng khẽ cong lên, may mà cẩn thận.
Nữ quan bên cạnh Thái tử phi đưa tay bế đứa bé, nhưng Thái tử phi lắc đầu. Đứa nhỏ thể rời tay, nàng quên ở đây còn rắn, bất kể là rắn thật giả, con ở trong tay thì giao cho ai nàng cũng yên tâm.
Tề Vương phi dẫn rời , sắc mặt Lương Vương phi cũng , thế là hai vị vương phi đều bỏ .
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Thái tử phi ôm con cũng thấy mỏi, bèn lên tiếng: “Trong phủ của đang loạn, bản cung phiền nữa. Phải , con rắn nhất định bắt cho đấy.”
Sở Vương phi cứng mặt: “Bản vương phi nhất định sẽ bắt nó.”
Thái tử phi hai bước dừng : “Mọi cũng đều sợ hãi cả , hãy cùng bản cung rời . Rắn còn bắt , lỡ xảy chuyện gì thì .”
Thái tử phi lên tiếng, các vị quan phu nhân vốn ở liền dắt con cái theo. Trúc Lan là hưởng ứng đầu tiên, bước nhanh như bay.
Sân viện còn đông nghịt , thoáng chốc chẳng còn ai ngoài hạ nhân của Sở Vương phủ. Sở Vương phi mặt mày âm u, đá văng nha đầu đang quỳ đất: “Đồ vô dụng, giữ ngươi để gì.”
Nha đầu ngừng lóc van xin: “Xin Vương phi tha cho nô tỳ, xin Vương phi tha cho nô tỳ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-982-thai-tu-phi-can-than.html.]
Ra khỏi Sở Vương phủ, Trúc Lan lên xe ngựa vỗ ngực: “Hôm nay đúng là một phen hú vía, tim giờ vẫn còn đập thình thịch.”
Tống ma ma thật nhận , lúc đó chủ mẫu bình tĩnh lắm mà: “Hôm nay Sở Vương phi tính kế thất bại, còn trở mặt với Tề Vương phi.”
Trúc Lan : “Mục tiêu của Sở Vương phi hôm nay đáng lẽ là Thái tử phi, tiếc là Thái tử phi quá cẩn thận, suốt buổi đều ôm con rời, nên mới tạm thời đổi .”
Nói đến đây, Trúc Lan thật sự nể phục Thái tử phi, đúng là rời con một khắc nào. So , nếu Tề Vương phi cũng như Thái tử phi thì rơi bẫy. Nhìn dáng vẻ cô bé quấn quýt lấy Thái tử phi, Thái tử phi là quen bế con.
Hơn nữa, nàng cũng thật lòng yêu thương con bé, nên nó mới tin tưởng và chịu cho bế như . Người đồn Thái tử và Thái tử phi tình cảm mặn nồng, Trúc Lan vẫn ngỡ chỉ là lời đồn, hôm nay xem là thật .
Thủy ma ma : “Hôm nay theo kế hoạch, Sở Vương phi vốn nhắm Chu gia, sẽ càng ghi hận hơn.”
Trúc Lan lạnh một tiếng: “Đằng nào cũng ghi hận, Chu gia là thì gì khác ? Hôm nay nếu thật sự rơi bẫy, dù là Thái tử phi Tề Vương phủ, Chu gia đều gánh nổi. Chu gia tất lời giải thích, xem Sở Vương phủ cho một bài học quá lớn .”
Tuy sẽ mất mạng, nhưng con cái kinh hãi, nàng cũng sẽ phạt. Nàng quý trọng mạng sống của !
Tống ma ma và Thủy ma ma im lặng. Chủ mẫu đúng, quả thật gì khác .
Trên xe ngựa của Thái tử phi, một nha đầu giữ kể bộ sự việc trong sân. Thái tử phi : “Nương tử của Chu đại nhân đúng là thú vị.”
Nữ quan đưa khăn cho Thái tử phi: “Dương Thục nhân thấu kế của Sở Vương phi nên mới rời khỏi sân. Xem , Sở Vương cũng từ bỏ Chu đại nhân .”
Thái tử phi nhạt: “Chu đại nhân giúp Nhiễm gia một tay, Sở Vương hận Chu đại nhân đến chết. Nhiễm gia giờ cũng ghi hận Sở Vương. Bản cung chỉ mong Tề Vương cũng từ bỏ Chu đại nhân.”
Nữ quan định thôi. Thái tử phi nữ quan đang nghĩ gì, là sợ Chu gia và Nhiễm gia buộc , phiền phức. Nhiễm Nghiên là mối đe dọa với nàng, dù nữa thì cũng là chuyện . Quan trọng hơn là nàng , trong lòng Thái tử Nhiễm Nghiên.
Hơn nữa, nàng cũng cần giúp đỡ, Nhiễm Nghiên con trai là thích hợp nhất. Nhiễm gia và Chu gia dính , ngược còn lợi cho tương lai của con trai nàng.
Trúc Lan về nhà quần áo. Nàng quả thật trải qua sóng to gió lớn nhưng chẳng hề sợ hãi, ngoài việc sợ rắn . Đối mặt với những âm mưu như , nàng bình tĩnh đến lạ thường, cuối cùng còn tâm trạng xem một màn kịch ngay tại trận.
Trúc Lan tựa đệm, với con gái: “Cho nên mới những nơi như hồ nước, hòn non bộ đều nên rào hết. Trong các màn trạch đấu, đây luôn là những địa điểm hàng đầu để xảy chuyện.”
Tuyết Hàm vì lo cho nên vẫn luôn ở viện chính đợi. Thấy đồ xong những lời , nàng ngẩn , đó mới phản ứng : “Mẹ, thật sự xảy chuyện ạ? Mẹ chứ?”
Trúc Lan ung dung ăn nho: “Con xem giống chuyện gì ?”
Tuyết Hàm im lặng, đúng là giống, trông càng giống xem kịch xong thỏa mãn thì hơn. Được , lo lắng cũng vô ích. Nàng nghĩ lời , nhịn : “Vậy là rơi xuống hồ ạ?”
Trúc Lan ăn nho bao giờ ăn vỏ, tuổi răng dễ ê buốt. Nho thời xưa giữ nguyên vị gốc nên chua. Nàng nhả hạt nho : “Con gái đúng là thông minh, con trai thứ của Tề Vương rơi xuống hồ.”
Con trai cả của Tề Vương ba tuổi, con trai trưởng của Tề Vương phi năm nay sáu tuổi. Khi Tề Vương phi sinh con trai trưởng hãm hại, đứa bé ở trong bụng quá lâu nên thể chất luôn yếu ớt. Tề Vương phi cũng tổn hại , dưỡng ba năm mới đứa con thứ.
Vì , đứa con thứ khỏe mạnh chính là mạng sống của Tề Vương phi. Hôm nay mạng sống động đến, Tề Vương phi thể tức giận?