Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 951: Ánh đao

Cập nhật lúc: 2025-09-18 11:34:36
Lượt xem: 62

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Tại Chu phủ, Chu Thư Nhân phái tìm hiểu tin tức. Mùa hè trời sáng lâu, hiện tại trời vẫn tối hẳn mà tin tức về vụ ám sát ở kinh thành lan truyền. Chu gia cũng tin, Xương Liêm và Dung Xuyên thương, nhưng hầu bảo vệ họ thì thương.

 

Đương nhiên tin tức cũng thể chính xác, nhưng đổ máu, ai thiệt mạng, là vạn hạnh.

 

Trúc Lan lòng còn sợ hãi : “Từ khi kinh, phu xe và hầu bên cạnh Xương Liêm đều là những võ nghệ tồi trong phủ. Sự cẩn thận của quả nhiên hồi báo.”

 

Cẩn tắc vô áy náy. Sự cẩn thận của nàng một nữa chứng minh. Nàng thích đợi đến lúc xảy chuyện mới tỉnh ngộ, nàng càng thích phòng ngừa chu đáo, nghĩ đến tất cả những gì thể nghĩ đến. Lại một nữa cảm tạ sự cẩn thận của chính .

 

Chu Thư Nhân cau mày: “Cũng khi nào Xương Liêm mới khỏi cung.”

 

Trúc Lan lo lắng cho Xương Liêm. Xương Liêm xảy chuyện, Trúc Lan giấu Đổng thị và những khác. Trước mắt chỉ cả và hai . Nàng với hai : “Hai về nghỉ ngơi , chúng em đợi Xương Liêm về.”

 

Dương Trúc Mộc và Dương Trúc Lâm , họ ở cũng giúp gì, em rể còn e dè họ mà tránh né một lời . Dương Trúc Mộc : “Vậy chúng về , Xương Liêm về báo cho chúng một tiếng.”

 

Trúc Lan hiểu rõ, nàng báo, hai sẽ nghỉ ngơi. “Được.”

 

Ngoài cổng cung, Tề Vương Trương Cảnh Dương nhờ ngóng rằng phụ hoàng gặp họ. Mấy chau mày, phụ hoàng coi trọng Dung Xuyên, họ đều xem ở trong mắt. Lần Dung Xuyên xảy chuyện, kinh thành xảy vụ ám sát, phụ hoàng nhất định tức giận.

 

Trương Cảnh Dương đầu lão tam và lão tứ: “Lá gan của các ngươi thật kinh ngạc.”

 

Trương Cảnh Thời trợn to mắt: “Lão nhị, ngươi đừng ngậm m.á.u phun .”

 

Trương Cảnh Tích lạnh: “Ta thấy nhị ca là tật giật nhất.”

 

Trương Cảnh Dương vòng quanh lão tam và lão tứ hai vòng: “Bao nhiêu năm , các ngươi thật bằng con mắt khác. Ta bây giờ sợ hãi lắm, các ngươi cách xa một chút.”

 

Trương Cảnh Thời híp mắt: “Tài ăn của nhị ca cũng kinh ngạc. Bây giờ mới tài ăn của nhị ca cũng như , đổi trắng đen hạ bút thành văn, bội phục, bội phục.”

 

Trương Cảnh Tích trào phúng: “Nhị ca, đây là cổng cung, ngươi và ngay cả cổng cung cũng . Ngươi tiết kiệm chút nước bọt , nơi chính điện, phụ hoàng thấy .”

 

Trương Cảnh Dương ha hả hai tiếng, xoay nhanh nhẹn rời . Đi vài bước, đột nhiên đầu , với Trương Dương đang im lặng: “Không là ngươi đấy chứ? Người thường , tay thì thôi, một khi tay là kinh . Ta thấy lão ngũ ngươi mới là nên đại sự.”

 

Trương Dương đang chìm trong suy nghĩ của , đột nhiên lời của nhị ca, hoảng sợ: “Nhị ca, hiểu ca ca gì.”

 

Trương Cảnh Dương đăm chiêu : “Lần chuyện của Trương Cảnh Hoành, ca ca thấy ngươi tay nhanh nhẹn. Nếu Trương Cảnh Hoành vận khí , chỉ đơn giản là va thương .”

 

Trương Cảnh Thời và Trương Cảnh Tích nghiêng đầu, đáy mắt hai đều thêm sự cân nhắc.

 

Tim Trương Dương đập thình thịch, trong lòng sợ hãi. Lời ở cổng cung nhất định sẽ truyền đến tai phụ hoàng. Có tức giận, chuyện của , nhị ca đều rõ ràng. Lại oán hận, oán hận chính yếu đuối, nhị ca mở miệng cũng dám phản bác.

 

Lần Trương Cảnh Dương thật sự xe ngựa. Chỉ là khi xe, híp mắt cân nhắc xem ai động tay. Hắn cũng nghĩ đến việc lấy Dung Xuyên để mở màn, đó nhịn xuống. Nguyên nhân chính là vì phụ hoàng đối xử với Dung Xuyên, hơn nữa dung mạo của Dung Xuyên đối với phụ hoàng ý nghĩa khác biệt. Hắn hiểu rõ phụ hoàng sẽ tức giận, cho nên chờ. Hắn nếu bình tĩnh sẽ nhịn mà động thủ, kinh thành vẫn còn quá yên tĩnh.

 

Chỉ là ngờ là cách mở màn , ám sát ở kinh thành, thách thức phụ hoàng. Còn về Chu Xương Liêm, cái thêm , thật để ý nhiều. Chỉ là phụ hoàng tra gì.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-951-anh-dao.html.]

Một canh giờ , Cẩn Ngôn và Thận Hành mới nhận tin Xương Liêm trở về. Trúc Lan và Chu Thư Nhân vẫn luôn chờ đợi.

 

Trúc Lan đưa tay sờ con trai, quần áo , là quan phục. Xác nhận con trai thương, chân Trúc Lan chút mềm nhũn. Lý trí của nàng cho nàng , Xương Liêm thật sự xảy chuyện, trong cung nhất định sẽ gửi tin tức cho Chu gia. thấy con trai, nàng thật sự lo lắng.

 

Dù nàng tiếp nhận Xương Liêm lúc mười mấy tuổi, nhưng mấy năm nay đều là nàng dạy dỗ, Xương Liêm chính là con trai của nàng. “Con thương là . Dung Xuyên thương ?”

 

Xương Liêm từ ban đầu dọa sợ, bây giờ bình tĩnh, đầu óc cũng tỉnh táo. “Mẹ, con một chút thương cũng , Dung Xuyên cũng khỏe mạnh!”

 

Chu Thư Nhân cẩn thận , Xương Liêm ngoài việc mặt trắng một chút, quả thực chuyện gì. “Bình an là .”

 

Xương Liêm cha , trong lòng chua xót. Hôm nay nhất định dọa cha sợ . “Con trai cha lo lắng.”

 

Trúc Lan đỡ Xương Liêm đang định quỳ xuống: “Quỳ cái gì mà quỳ. Con hôm nay kinh hãi còn cung, khó con .”

 

Dung Xuyên xảy chuyện, Hoàng thượng nhất định tức giận. Xương Liêm càng là một đứa trẻ đáng thương ai chú ý. Không giận cá c.h.é.m thớt là vạn hạnh. Bị hỏi chuyện là chắc chắn. Xương Liêm hôm nay chịu đựng quá nhiều.

 

Xương Liêm đỡ xuống. Hắn còn thể chuyện với cha , cảm thấy nghị lực của mạnh. “Cha, đường về sự việc chút đột ngột. May mà các hầu phản ứng nhanh. Con và Dung Xuyên cũng vẫn luôn ngừng luyện võ, cho nên mới thương.”

 

Còn về việc thích khách lúc đó tay tàn nhẫn, nhắc , sợ cha lo lắng.

 

Chu Thư Nhân: “Vụ ám sát hôm nay là dự mưu từ . Hôm nay dọa con sợ , những chuyện khác cần . Con về nghỉ ngơi . Ngày mai đến Hàn Lâm Viện xin nghỉ tĩnh dưỡng, khi nào Dung Xuyên về Hàn Lâm Viện, con hẵng trở .”

 

Xương Liêm quả thực nghỉ ngơi, bây giờ cả thể xác và tinh thần đều mệt mỏi. “Cha, , con về nghỉ ngơi đây.”

 

Trúc Lan: “Được, đúng , cần gọi đại phu kê thuốc an thần ?”

 

Xương Liêm lắc đầu: “Mẹ, con trai chuyện gì, cần ạ.”

 

Hắn thật cảm tạ việc thường xuyên cung gặp Hoàng thượng, can đảm tồi, còn đến mức ăn thuốc an thần. Trải nghiệm hôm nay tuy nhiều, nhưng trưởng thành nhiều.

 

Chu Thư Nhân đợi Xương Liêm trở về, trong lòng kiên định. Ông và vợ còn ăn cơm, lúc bụng chút đói, hiệu cho Tống bà tử bưng một ít đồ ăn lên.

 

Đợi Tống bà tử ngoài, Chu Thư Nhân xoa vai, lâu, cả cứng đờ. Miệng cũng nhàn rỗi: “Ngày mai Minh Vân và mấy đứa khác cũng xin nghỉ , thư viện mấy ngày nay cũng tiện .”

 

Trúc Lan nhớ , đó : “Cũng Dung Xuyên khỏi cung , quên hỏi.”

 

Chu Thư Nhân: “Nếu cung, Xương Liêm dám . Xem , Dung Xuyên vẫn còn ở trong cung.”

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

Trúc Lan đoán ai động tay, hỏi: “Ông hướng nghi ngờ nào ?”

 

Chu Thư Nhân lắc đầu: “Trước mắt , tin tức hiện tại quá ít, đợi động thái của Hoàng thượng.”

 

Chu gia năng lực lớn như để khống chế tin tức của kinh thành, năng lực chỉ Hoàng thượng. Hắn từ hành động của Hoàng thượng mà phân tích.

 

Trúc Lan xì , cả cũng còn sức lực. Chu Thư Nhân mắt phương hướng, nàng càng . Kinh thành là những diễn kịch, đều là mang mặt nạ. Thật thật giả giả, nàng thở dài: “Ta ăn nổi nữa, ông ăn , về nghỉ ngơi .”

 

Hôm nay đối với nàng thật mệt mỏi, ánh đao mang theo máu, hôm nay đặc biệt trực quan.

Loading...