Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 937: Đây là lãng mạn
Cập nhật lúc: 2025-09-18 08:31:55
Lượt xem: 61
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Chu Thư Nhân Khương Thăng. Tuy kinh, nhưng con rể cũng thường xuyên qua . Ông con gái cả , tâm tư của con rể đều đặt việc sách. Nếu gặp việc khó, Khương Thăng sẽ mở miệng. Nghĩ nghĩ, ông hỏi: “Có là tiếp xúc với con?”
Khương Thăng gật đầu, khâm phục nhạc phụ. Hắn mà nhạc phụ đoán . “Có mời con đến thư viện khác?”
Hắn hoảng, bao giờ trải qua những chuyện .
Chu Thư Nhân: “Con đến kinh thành, sớm muộn gì cũng trải qua những chuyện . Tuy con họ Khương nhưng thể tách rời khỏi Chu gia. Con cũng cần suy nghĩ nhiều, cứ trực tiếp từ chối là .”
Khương Thăng cũng là kẻ ngốc. Tại hoảng như , vì tiếp cận đề cập đến Sở vương. Hắn sợ gây phiền phức cho nhạc phụ. “Hắn đề cập đến Sở vương, tiểu tế từ chối ngài khó xử ?”
Chu Thư Nhân : “Sẽ , con dứt khoát mới khó xử. Con chỉ cần nhớ kỹ, Chu gia chỉ nguyện trung thành với Hoàng thượng, sẽ tham gia bất kỳ cuộc tranh giành phe phái nào. Con cũng đừng gánh nặng quá lớn, chỉ cần đừng tính kế là .”
Khương Thăng thở phào một . Nghe giọng điệu của nhạc phụ, đó là vì nhạc phụ nắm chắc. Hắn ngưỡng mộ, nhận càng nhiều thì gánh vác càng nhiều, nhạc phụ quá vất vả.
Chu Thư Nhân đợi vợ chồng con gái cả , mới với Trúc Lan: “Tính cách của một đôi khi định đoạt cả cuộc đời đó.”
“Ông là Khương Thăng?”
Chu Thư Nhân gật đầu: “Đừng Khương Thăng cầu tiến, tính cách trong xương cốt của nó vẫn đổi.”
Trúc Lan trải chăn: “Ta thấy khá , nếu thật sự tâm địa lớn, còn phát sầu.”
“Bà đúng, như khá .”
Ông thể dạy dỗ cháu trai, cháu ngoại cũng thể dạy dỗ. đối với một trưởng thành tính cách định hình như con rể, ông thật sự hữu tâm vô lực. Thứ nhất là ông nhiều thời gian để dạy dỗ Khương Thăng từng chút một, thứ hai là Khương Thăng là con trai, đánh mắng, ông gì là cái đó. Nếu ông lôi kéo Khương Thăng quá mệt mỏi, chừng ông c.h.ế.t , Khương Thăng cũng thành tựu lớn gì. Ông cũng khi c.h.ế.t thêm gánh nặng cho mấy đứa con trai, còn bận tâm đến chuyện của Khương gia.
Thời gian trôi thật nhanh, chớp mắt đến tiệc đầy tháng của Ngọc Kiều. Chu gia chỉ con vợ cả, cho nên dù là cháu gái cháu trai, quy cách yến tiệc đều giống .
Chu gia họ hàng, nhà đẻ của Đổng thị gửi lễ vật đến ngày đầy tháng. Tuy là con gái, Đổng gia thất vọng, nhưng vẫn hiểu lễ trọng.
Đặc biệt là cả của Đổng thị, vì việc học của Đổng Triển ngày càng thuận lợi, ở Chu gia sống cũng ngày càng tự tại. Anh cả của Đổng thị nhận tình của Đổng thị, tay chính là gần trăm lượng bạc lễ đầy tháng.
Tiệc đầy tháng các đồng liêu của Xương Liêm ở Hàn Lâm Viện, phần nhiều là đến vì Chu Thư Nhân. Chu gia phân gia, hỷ sự của tam phòng cũng là của cả Chu gia.
Lễ đầy tháng của Ngọc Kiều phát tài. Kinh thành thể so với Tân Châu, đến thật nhiều, tiệc rượu chuẩn cũng đủ.
Sau khi kết thúc, Trúc Lan đem tất cả lễ vật nhận đưa đến tam phòng, nàng giữ một cái nào, sai Tống bà tử truyền lời, đều là cho Ngọc Kiều.
Những lễ vật đầy tháng là khoản của hồi môn đầu tiên của Ngọc Kiều.
Lễ đầy tháng thực lễ vật quá quý giá, vì ở kinh thành lễ đầy tháng quá phổ biến. Trúc Lan đến kinh thành tham gia nhiều . Nếu thật sự đều là những món quý giá, sẽ phá sản. Trọng ở sự tinh xảo, đương nhiên cũng những món cá biệt quý giá, đó đều là mục đích.
Xương Liêm danh mục quà tặng, với vợ: “Đừng nhận nhiều, trả cũng nhiều. Chỉ trong tháng , chúng chuẩn hai phần lễ.”
Đổng thị ở cữ dưỡng , tinh thần tệ. Dù hôm nay bận rộn, nàng cũng cảm thấy quá mệt mỏi. “Ta đều chuẩn xong.”
Xương Liêm đột nhiên mắng: “Những còn nhân cơ hội chuốc say để định hôn sự cho con gái, phi, họ tưởng .”
Đổng Sở Sở : “Ngươi định cũng dám a.”
Cha sẽ liên thủ thu dọn tướng công.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-937-day-la-lang-man.html.]
Xương Liêm sờ sờ mũi: “Tuy nhiên, áp lực lớn a. Hai đứa con gái của hồi môn. Thực sớm đồng liêu đề cập đến Ngọc Nghi nhà , đều chặn .”
Con gái nhỏ như hỏi, , cha , chua xót áp lực. Dám mở miệng với , gia thế đều là tồi.
Đổng Sở Sở hiểu rõ, Ngọc Lộ là vì đại phòng trưởng tôn, con trai của đại phòng nhiều nhất. Minh Huy đứa nhỏ còn thông minh hơn Minh Đằng, nàng đều ngưỡng mộ đại tẩu thật sinh. Nhị phòng là dân thường, Minh Thụy còn quá nhỏ chiếm trưởng chiếm thứ. Tứ phòng, Xương Trí khoa cử, một năm nay tiến bộ cả nhà đều xem ở trong mắt, nhưng Xương Trí khoa cử, song sinh còn quá nhỏ.
Cho nên bây giờ chằm chằm chỉ tam phòng, dù nàng hai đứa con gái, một đứa vẫn là trẻ con, một đứa mới sinh .
Chủ viện, Trúc Lan và Chu Thư Nhân : “Hôm nay Diêu Hinh đến, Diêu Hinh , con trai của Thi Khanh từ lúc sinh thể , vẫn luôn uống thuốc.”
“Ta cũng Xương Liêm , đứa nhỏ sinh ngạt lâu, thể yếu ớt một chút.”
Trúc Lan cũng gửi lễ đến, nhưng Thi Khanh và Ngũ hoàng tử cận quá, ý nghĩ liền thôi. “Thi Khanh cũng dễ dàng.”
Chu Thư Nhân: “Ở kinh thành ai dễ dàng?”
Trúc Lan hạ giọng: “Ta vẫn luôn hỏi, đứa nhỏ là động tay động chân chứ!”
Chu Thư Nhân khẽ: “Không ai động tay động chân, Hoàng thượng sẽ .”
Đứa nhỏ sinh đúng thời cơ, Thi Khanh đúng là lúc đang trọng dụng. Hoàng thượng nếu trọng dụng sẽ động tay động chân.
Trúc Lan : “Thực nghĩ , đứa nhỏ yếu một chút cũng gì, chỉ cần thể dưỡng là .”
Chu Thư Nhân nhếch khóe miệng: “Đứa nhỏ thể dưỡng , Thi Khanh cũng sẽ với bên ngoài là đứa bé chuyện gì.”
Trúc Lan thở dài: “Ông đúng, ở kinh thành ai cũng dễ dàng.”
Chu Thư Nhân ấn vợ xuống, đưa tay giúp vợ mát xa vai: “Mấy ngày nay bà mệt c.h.ế.t . Tiên sinh Ngô Minh việc hôn sự, đó là Ngô Vịnh, bây giờ là tiệc đầy tháng, mấy ngày nay vất vả.”
“Ta cũng vất vả lắm, cơ bản đều là động động miệng quản gia Tống bà tử, duy nhất bận tâm là khách khứa.”
Chu Thư Nhân: “Năm nay mới đầu xuân bao lâu mà liên tiếp hỷ sự, năm nay mở đầu tồi.”
“Bây giờ trong nhà chuyện lớn nhất chính là sinh nhật của ông.”
Chu Thư Nhân thở dài, ông tổ chức sinh nhật quá náo nhiệt, đáng tiếc sinh nhật là giao tế, ông tổ chức. “Còn mấy hôm nữa mới đến, đừng nghĩ nữa.”
Ngày hôm , tại Hộ Bộ, Cẩn Ngôn từ cửa hàng điêu khắc lấy đồ về, một chiếc rương gỗ lớn, đặc biệt dễ thấy.
Uông Cự báo cáo xong công việc, chú ý cũng khó. Nhìn vài , cuối cùng đợi đến lúc nghỉ trưa nhịn : “Ngươi mua cái gì ?”
Chu Thư Nhân nghĩ đến lời vợ về sự ngưỡng mộ của Đào thị, tủm tỉm mở : “Ta chuẩn bất ngờ cho nương tử.”
Uông Cự mặt lạnh bức điêu khắc tre trong rương. Từ khi kinh, vợ ông và Dương thị là bạn bè, cơ hội gặp mặt nhiều, trò chuyện cũng nhiều. Sau đó Chu Thư Nhân thích tặng bất ngờ, vợ mỗi chuyện đều đặc biệt ngưỡng mộ, lời trong lời ngoài đều quà.
Uông Cự cắn răng: “Ngươi lớn tuổi thế nào , ông nội cũng mười một , còn chơi trò bất ngờ!”
Chu Thư Nhân nhếch miệng: “Đây là lãng mạn, ngươi, hiểu lãng mạn , hiểu .”
Uông Cự như sét đánh Chu Thư Nhân: “.......”
Khó trách Chu Thư Nhân thể nhiều lời tâng bốc như !!