Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 923: Có chút ấu trĩ

Cập nhật lúc: 2025-09-18 02:56:16
Lượt xem: 54

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Trúc Lan đau lòng: “Vậy thì thêm một lúc, ông ăn gì, tự … thôi, bảo nhà bếp cho ông.”

 

Kỹ năng nấu nướng của Trúc Lan vẫn khai sáng, đây là điều khiến nàng thật lòng ách tắc. Nàng bây giờ giỏi lắm cũng chỉ nấu cơm, món ăn chứ ngon, tay nghề nấu nướng bao năm vẫn tiến bộ bao nhiêu.

 

Đây cũng là từ khi Chu gia thành quan , Trúc Lan liền động tay việc gì. Nàng đôi khi nhàm chán cũng sẽ tự một chút.

 

Chu Thư Nhân nhẹ nhõm thở phào. Miệng ông nuôi cho kén ăn, thật ăn cơm canh vợ . Đừng cái gì mà chân ái thì dù khó ăn đến mấy cũng nuốt xuống , ông là thật sự ăn.

 

Trúc Lan véo mặt Chu Thư Nhân: “Ông biểu hiện rõ ràng quá đấy.”

 

Chu Thư Nhân ủy khuất vô cùng: “Ta là bệnh.”

 

Trúc Lan véo thêm hai cái nữa, ngưỡng mộ thôi. Tuy da dẻ bằng nàng, nhưng thịt thật ít a. Nàng buông tay : “Ông hôm nay lên triều, tin đồn chỉ thể càng ngày càng dữ dội.”

 

Chu Thư Nhân xoa xoa mặt , vợ véo thật đấy. “Cứ truyền , còn sợ đủ náo nhiệt!”

 

Hơn nữa Hoàng thượng chỉ mong càng ngày càng dữ dội, như ít nhất thể thu hút thêm một ít ánh mắt. Cuộc chuyện hôm qua cho thấy Hoàng thượng sắp động thái, chỉ là vẫn hạ quyết tâm mà thôi.

 

Trúc Lan dậy: “Ông nghỉ ngơi cho , thu dọn quần áo cho con trai.”

 

Chu Thư Nhân há hốc mồm: “Ta bệnh , bà còn đưa con trai đến Ngô gia?”

 

Trúc Lan: “....... Bệnh của ông nặng, cũng đến mức đãng trí. Tối hôm qua xong là đợi sóng gió qua mới đưa con trai đến Ngô gia.”

 

Chu Thư Nhân hổ, ông thật sự quên. “Vậy bà thu dọn quần áo gì cho con trai?”

 

Trúc Lan nghiến răng: “Con trai ông lớn nhanh, một quần áo nhỏ , nên thu dọn .”

 

Chu Thư Nhân kéo chăn lên, nhắm mắt , vẻ như chuyện , đang ngủ.

 

Trúc Lan lười cả trợn mắt, nhưng chút buồn .

 

Trong cung, Hoàng thượng nhận tin tức, Chu Thư Nhân là thật sự bệnh, khụ khụ, hình như thật sự là của ngài. Không đúng, của chính Chu Thư Nhân, mặc quá nhiều.

 

Hoàng thượng cho thái y đến xem, đó nhịn xuống. Hôm nay ngài phối hợp với Chu Thư Nhân mà mặt lạnh, bây giờ phái xem Chu Thư Nhân, chẳng là mặt lạnh vô ích . Dù Chu Thư Nhân cũng nghiêm trọng, thôi thì mặc kệ.

 

Thái tử suy nghĩ trong lòng phụ hoàng, ngài là thật sự lo lắng cho Chu Thư Nhân. Còn về tin đồn hôm qua, Thái tử cũng để trong lòng. Hôm nay cung càng chứng thực, phụ hoàng đối với ngài vẫn luôn mang theo nụ , nụ hôm nay giống như mấy ngày gì đó gượng ép.

 

Thái tử thật sự nhẹ nhõm thở phào. Phụ hoàng chậm chạp hạ chỉ, ngài dù trong lòng định cũng chút d.a.o động!

 

Mà tại Hộ Bộ, công việc của Uông Cự hôm nay càng nhiều hơn. Chu Thư Nhân là lợi dụng cấp . Chỉ cần theo kịp bước chân của Chu Thư Nhân, ông sẽ để mệt nhọc. Hôm nay Chu Thư Nhân ở đó, ít công việc đều đè lên đầu .

 

Uông Cự thầm mắng Chu Thư Nhân trong bụng. Hắn tin Chu Thư Nhân bệnh, tin chắc Chu Thư Nhân là giả vờ. Ai bảo Chu Thư Nhân ở chỗ chút danh dự nào.

 

Uông Cự hạ quyết tâm, đợi Chu Thư Nhân trở về, cũng xin nghỉ!

 

Tại Chu phủ, Tuyết Mai tiếp xúc với chuyện gì, ngay cả việc cha bệnh, cũng là lúc cùng con gái về nhà đẻ mới . Cả nhà chỉ Tuyết Mai , bây giờ trong lòng là lo lắng cho cha.

 

Tuyết Mai đầu tiên là đến xem cha, thấy cha ngủ say, nàng yên tâm. “Mẹ, cha quá mệt mỏi .”

 

Trúc Lan cũng đau lòng: “Cha con càng nhiều, trả giá chỉ thể nhiều hơn những gì nhận .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-923-co-chut-au-tri.html.]

 

Tuyết Mai vẫn luôn lời đều đạo lý. Nàng cẩn thận suy ngẫm lời , may mắn là nàng dã tâm gì, Khương gia cũng gì để trả giá.

 

Trúc Lan dẫn con gái ngoài: “Con cũng đừng lo lắng, chỉ là cảm lạnh một chút, nghỉ ngơi vài ngày là khỏi.”

 

Tuyết Mai : “Con gái giúp gì cho gia đình. Trước là ở xa, con gái thể tận hiếu. Bây giờ con gái ở gần , , con gái cũng tận hiếu nhiều hơn.”

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

 

Trúc Lan : “Con sống , để và cha con bận tâm, là tấm lòng hiếu thảo lớn nhất .”

 

Trong mấy đứa con của Chu gia, Tuyết Mai là ít lo lắng nhất. Ngoài lúc mới đến thời cổ đại lo lắng một phen, EQ cao của Tuyết Mai cho họ bận tâm thêm nữa. Đây cũng là tấm lòng hiếu thảo.

 

Tuyết Mai ngượng ngùng: “Mẹ, con gái .”

 

Trúc Lan vỗ tay con gái cả: “Con nhiều. Ta và cha con ít mặc quần áo con . Lễ vật năm mới, lễ vật ngày lễ, con tặng đều là những thứ và cha con thích. Trong lòng con vẫn luôn nhớ đến và cha con, chúng đều .”

 

Chính vì , nên nàng và Chu Thư Nhân mới xem nhẹ cô con gái cả . Cũng chỉ đứa trẻ mới khiến đau lòng, đứa trẻ quá hiểu chuyện cũng khiến đau lòng.

 

Tuyết Mai thật cảm thấy gì, nàng chỉ là những gì một con gái nên .

 

Tại Lễ Bộ, Hoàng thượng triều mặt lạnh, Phùng Hoài suy nghĩ nhiều. Vẻ mặt lạnh của Hoàng thượng cũng cho một con cáo già ý tưởng. Các cáo già vốn dĩ nghĩ nhiều, nhưng Chu Thư Nhân xin nghỉ, Hoàng thượng mặt lạnh, các cáo già nhịn mà suy nghĩ nhiều.

 

Phùng Hoài thích Chu Thư Nhân, từ trong tâm thích. Nguyên nhân là con đường lên của Chu Thư Nhân quá cao điệu, chỉ cao điệu mà còn Hoàng thượng trọng dụng. Hắn ghen tị với tài hoa và năng lực của Chu Thư Nhân. Cùng Chu Thư Nhân tươi chào đón, đó là vì Tứ hoàng tử cần Chu Thư Nhân.

 

Hiện tại, Phùng Hoài cảm thấy Chu Thư Nhân quá ngông cuồng, càng tin chắc Chu Thư Nhân hôm qua răn dạy. Hôm nay Chu Thư Nhân dám lên triều, bệnh, tin, thấy mặt Hoàng thượng đều đen .

 

Lễ Bộ thị lang hỏi: “Đại nhân, Ngô Minh?”

 

Phùng Hoài chỉ mong Chu Thư Nhân biếm chức, nhưng cũng là đầu óc. Không thấy kết quả, sẽ hành động lớn. Đây là trời sinh tính cẩn thận, mà là ở kinh thành , thấy quá nhiều vả mặt. “Không cần xen chuyện của .”

 

Lễ Bộ thị lang hiểu thế nào, đó chính là hết lơ.

 

Ngô Minh cảm nhận trực quan, thượng thư và các thị lang nhằm , nhưng hôm qua quá cao điệu, hôm nay một lang trung và chủ sự chuyện với đều mang theo gai.

 

Ngô Minh hứng thú Đào đại nhân. Lúc đến Lễ Bộ, cha nuôi , cần cận nhiều với Đào gia. Hôm qua Đào gia đối với như cháu ruột, hôm nay chỉ mong cách xa .

 

Ngô Minh với Cổ Trác Dân bên cạnh: “Cuộc sống của ngươi vốn dễ dàng, ngươi còn theo gần như ?”

 

Cổ Trác Dân: “Vận khí của vẫn luôn , nhưng bây giờ cảm thấy, vận khí của sẽ ngày càng hơn.”

 

Ngô Minh cảm thấy chút thú vị: “Tại như ?”

 

Cổ Trác Dân hôm nay đầu tiên : “Ta ở của ngươi thấy bóng dáng của Chu đại nhân, ngay .”

 

Ngô Minh hồi tưởng , động thanh sắc mà đối chọi đến. Người thể lọt mắt xanh của cha nuôi quả nhiên là hạng hời hợt. “Ngươi thật sự như cha nuôi , chút thú vị.”

 

Cổ Trác Dân kinh ngạc: “Chu đại nhân nhắc đến với ngươi?”

 

Ngô Minh nhiều, xoay rời , chỉ để Cổ Trác Dân chìm trong suy tư.

 

Buổi chiều, Dung Xuyên và Xương Liêm cùng về nhà. Hôm nay Dung Xuyên cung, đó tỏ vẻ nhiều, Hoàng thượng còn cho với ai. Thực Hoàng thượng dặn, cũng sẽ . Ai thể ngờ , Hoàng thượng khoe khoang hơn nửa canh giờ, là ở việc thế nào để ngược Chu thúc thúc bàn cờ!!

 

Dung Xuyên tưởng tượng đến vẻ mặt đắc ý của Hoàng thượng, liền rối rắm, Hoàng thượng chút ấu trĩ!!

 

 

Loading...