Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 914: Huệ chất lan tâm
Cập nhật lúc: 2025-09-18 00:33:48
Lượt xem: 66
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tại tiền viện, Hoàng thượng ở dùng bữa tối. Mùa rau xanh vẫn khó ăn . Hoàng thượng mấy đĩa rau lá xanh bàn, vốn dĩ khẩu vị gì, nay thấy thèm ăn.
Chu Thư Nhân cũng chú ý đến rau xanh, rau xanh mà cháu gái cả và cháu gái thứ hai hiếu kính ông và Trúc Lan một bữa cũng . “Hoàng thượng thích thì ăn nhiều một chút.”
Hoàng thượng tự nhiên là thích. Tuy phương Nam vận chuyển rau xanh đến, nhưng rau lá xanh ít , đưa đến trong cung đều là những loại thể để lâu. “Rau xanh trong phủ ái khanh từ mà ?”
Chu Thư Nhân chút tự hào: “Cháu gái cả và cháu gái thứ hai của thần thích trồng hoa. Mùa đông rau xanh khan hiếm, hai đứa bé liền dùng thùng gỗ trồng một ít rau xanh, lượng nhiều cũng chỉ để cho hai vợ chồng già chúng thần nếm thử cho tươi.”
Hoàng thượng vốn định nhiều thế, lát nữa mang hết. Nghe , ý của Chu Thư Nhân là nữa, trong lòng tiếc nuối. “Hai đứa cháu gái của ngươi quả thực là huệ chất lan tâm.”
Chu Thư Nhân cảm thấy bữa rau xanh đáng giá. Lời khen của Hoàng thượng, hai đứa cháu gái xuất giá, danh tiếng “huệ chất lan tâm”, nhà chồng cũng dám bắt nạt. Ông vui vẻ : “Thần các cháu gái cảm tạ lời khen của Hoàng thượng.”
Hoàng thượng con gái, cháu gái cũng còn quá nhỏ, hưởng sự hiếu kính của con gái. Hai đứa cháu gái của Chu gia là tiểu thư cẩm y ngọc thực, còn thể tự tay trồng rau, chỉ vì để ông bà nội ăn một miếng tươi ngon cho thêm khẩu vị. Hoàng thượng ngưỡng mộ, đây là tấm lòng hiếu thảo, là chân tình, còn hơn cả việc tặng bao nhiêu vật chất quý giá.
Thái tử vẫn luôn để ý đến phụ hoàng. Thấy phụ hoàng xúc động, ngài giật , phụ hoàng già , già cảm xúc khó tránh khỏi nhạy cảm. Thái tử đĩa rau xanh bàn, động đũa, nụ càng thêm sâu.
Trúc Lan dẫn theo cháu trai cả và con trai út ăn tối, tiền viện chỉ Chu Thư Nhân tiếp đãi.
Trúc Lan quan tâm đến cháu trai cả, nhưng cháu trai cả cũng gì. Thái tử trò chuyện với cháu trai cả vài câu, hỏi han chuyện ở thư viện, khảo nghiệm học thức, cuối cùng liền để cháu trai cả rời .
Xương Trung còn nhỏ gì sợ, đầu quên. Lúc Chu Thư Nhân trở về, Xương Trung ăn uống no đủ tắm rửa.
Trúc Lan đợi Chu Thư Nhân trở về liền hiệu cho các nha đầu lui xuống, tự đưa khăn tay: “Hoàng thượng ở gần hai canh giờ.”
Hai canh giờ chính là bốn tiếng đồng hồ!
Chu Thư Nhân lau mặt: “Mấy ngày gần đây, thiệp mời thì đừng nữa.”
Trúc Lan lấy khăn: “Ông , cũng định . Ngày mai nhà chúng chính là nơi đầu sóng ngọn gió.”
Nàng cảm thấy Hoàng thượng chút đạo nghĩa, Hoàng thượng rõ ràng là cố ý đến Chu gia.
Chu Thư Nhân quan phục cũng , trở về nhà mới . Cởi bỏ chiếc áo bông dày cộp, cả mới nhẹ nhõm. “Đây cũng là một loại tín nhiệm của Hoàng thượng. Đổi là quan viên khác nhất định sẽ lâng lâng, chính vì động lòng, Hoàng thượng mới yên tâm.”
Trúc Lan thầm đảo mắt, yên tâm gài bẫy Chu Thư Nhân, gánh nặng mà lợi dụng Chu Thư Nhân.
Chu Thư Nhân kể lời Hoàng thượng khen Ngọc Sương và Ngọc Lộ, Trúc Lan mới vui vẻ. Thời cổ đại, danh tiếng của nữ tử quá quan trọng. Có lời khen của Hoàng thượng, ai dám phản bác đều là tát mặt Hoàng thượng.
Tại Thái tử phủ, Thái tử trở về liền cho tìm những nông dân trồng rau. Ngài đích trồng rau. Ai bảo phụ hoàng thích cái . Hiện tại ngài nhiều ít đều đúng, bằng dồn hết tâm tư việc tận hiếu.
Thái tử phi nửa ngày hồn: “Thái tử điện hạ trồng rau?”
Thái tử kéo tay Thái tử phi: “ , chỉ cô trồng rau, nàng cũng cùng cô trồng.”
Thái tử phi sợ các em dâu chê . Thái tử như nhất định lý do của ngài. “Được.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-914-hue-chat-lan-tam.html.]
Ngày hôm , lúc lâm triều, Chu Thư Nhân cảm thấy quá nhiều ánh mắt dò xét. Hoàng thượng ở Chu phủ hai canh giờ, ai tin rằng Hoàng thượng gì cả, đặc biệt là còn dẫn theo Thái tử.
sự thật là Hoàng thượng thật sự gì, chuyện nhiều nhất chính là giáo dục con cái.
Chu Thư Nhân miệng kín như bưng, ông sẽ giải thích. Đối với việc phối hợp với Hoàng thượng, ông kinh nghiệm. Tan triều dò hỏi tin tức, Chu Thư Nhân giả ngu coi như thấy, hoặc là mà .
Lý Chiêu xem mà đau cả dày, bèn khoác vai Chu Thư Nhân . Hành động của Lý Chiêu cản ít quan viên. Đợi khỏi cung, Chu Thư Nhân thấy Lý Chiêu đang xe ngựa của Hộ Bộ.
Chu Thư Nhân hít sâu một : “Hạ quan nếu nhớ lầm, đại nhân bận.”
Hiện tại Binh Bộ đang bận rộn chuyện hải quân, Binh Bộ thượng thư nên nhàn rỗi như .
Lý Chiêu dựa cửa sổ xe ngựa: “ là bận, nhưng cũng vội.”
Chu Thư Nhân thầm đảo mắt, bằng thẳng . “Đại nhân hỏi gì?”
Lý Chiêu hạ giọng ghé sát : “Hoàng thượng ý định lập Tấn Vương.”
Đây là câu khẳng định, một chút do dự.
Chu Thư Nhân mỉm : “Đại nhân gì, hạ quan hiểu.”
Lý Chiêu vui vẻ: “Phản ứng của ngươi cho , ngươi cũng cho là như . Chu Thư Nhân, ngươi phát hiện , khi ngươi đồng tình với một chuyện gì đó, ngươi sẽ phản bác một cách dứt khoát.”
Càng nhanh nhẹn, ngược càng đồng tình.
Lý Chiêu nghiên cứu Chu Thư Nhân, nguyên nhân đơn giản, tương lai ông giao du với Chu Thư Nhân.
Chu Thư Nhân thích Lý Chiêu, cũng tán thưởng, mà là từ trong tâm thích bất kỳ ai nghiên cứu và thấu . Lý Chiêu là một khó chơi, Tiêu đại nhân ghét Lý Chiêu.
Lý Chiêu rõ Hoàng thượng và Chu Thư Nhân gì, nhưng ông , Chu Thư Nhân nhất định điều gì đó. Ông xác minh điều . Không Tấn Vương, nghĩa là địa vị của Thái tử củng cố. Nếu Hoàng thượng dẫn Thái tử đến Chu phủ, ông cũng sẽ tìm đến Chu Thư Nhân.
Trời mới , ông bao nhiêu phong hào Tấn Vương. Tấn Vương là một tín hiệu, tín hiệu Hoàng thượng bất mãn với Thái tử. Phong hào định, gia tộc của ông lôi kéo. Ông, tộc trưởng, quản dã tâm của . Mấy vị hoàng tử cũng ngốc đến mức trực tiếp lôi kéo ông.
điều cũng ông bực bội. Có Tấn Vương nghĩa là ông xử lý những tộc nhân động lòng. Không Tấn Vương, ông liền thể buông tay thanh lý. Tâm tình vui sướng, ông ngâm nga khúc hát.
Chu Thư Nhân nhắm mắt suy ngẫm về bản . Đối mặt với những đại lão hàng đầu , ông vẫn còn non nớt, còn học hỏi, kỹ năng ngụy trang vẫn đạt điểm tối đa.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Đến Hộ Bộ, Chu Thư Nhân nhếch khóe miệng, kéo lấy Lý Chiêu đang định rời : “Đại nhân đến Hộ Bộ, lý nào một lát.”
Lý Chiêu cảnh giác, ông . Trên đường ông xuống xe, nhưng Chu Thư Nhân ngăn , chỉ thể căng da đầu suốt một quãng đường. Bây giờ còn mời ông đến Hộ Bộ, trong lòng ông bây giờ chỉ một ý nghĩ: Chu Thư Nhân thật âm hiểm. “Binh Bộ việc quan trọng.”
Chu Thư Nhân: “Vừa đại nhân còn vội. , đại nhân nhất định còn , Tiêu thượng thư giao biểu mẫu xin bạc cho hạ quan.”
Khóe miệng Lý Chiêu cứng đờ, quản tiền chính là đại gia. Quyền lực ngày càng lớn của Chu Thư Nhân thể đắc tội. Binh Bộ là bộ phận nuốt tiền, rõ Chu Thư Nhân lợi dụng ông để chia sẻ ánh mắt, nhưng vì tiền bạc vẫn : “Bản quan đột nhiên vội nữa. Nếu Chu đại nhân mời, bản quan liền một lát.”
Chu Thư Nhân đưa tay: “Đại nhân mời trong.”