Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 906: Thăm dò
Cập nhật lúc: 2025-09-17 13:44:31
Lượt xem: 68
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hoàng thượng các vị đại thần, trong một phần ba vẫn từng dâng bất kỳ tấu sớ nào, nhưng hai phần ba về các phe, điều cũng lòng ngài càng thêm căng thẳng.
Hoàng thượng đầu ngón tay điểm tấu sớ: “Hôm nay giữ các ái khanh là vì phong hào phong vương.”
Lời dứt, các đại thần trong chính điện đưa mắt . Họ Hoàng thượng nhất định sẽ phong vương cho các hoàng tử, nhưng là sẽ phong mấy , là phong hết.
Bây giờ đến phong hào, Phùng đại nhân thấy ai lên tiếng, trong lòng ông cũng sẽ phong mấy , bèn thử mở miệng: “Hoàng thượng, ngài chọn phong hào ạ?”
Nói mấy phong hào, họ cũng thể tất cả đều phong vương .
Hoàng thượng im lặng một lát: “Phong hào vẫn luôn thói quen chọn dùng quốc danh thời Đông Chu, trẫm cũng tâm tư nghĩ phong hào đặc biệt, cứ theo quốc danh thời Đông Chu mà định phong hào là . Các vị ái khanh đề cử gì ?”
Phùng đại nhân cạn lời, là Hoàng thượng nghĩ một cái nào, ông thăm dò vô ích .
Chu Thư Nhân nhanh chóng liếc Thái tử. Tên của Thái tử chữ Thần, Thần nghĩa rộng là vương vị, một cách gọi khác của đế vương. Hoàng thượng đặt tên như xác định Thái tử sẽ kế vị.
Bây giờ đề cập đến phong hào, theo thói quen mà , trong các phong vương từ đến nay, Tấn, Tần, Tề, Sở là bốn phong hào tôn quý nhất, trong đó Tấn Vương là tôn quý nhất, là nước mạnh nhất thời Xuân Thu Chiến Quốc.
Chu Thư Nhân thầm nghĩ, tuy lịch sử hiện tại là hư cấu, nhưng khi lịch sử rẽ nhánh, nó vẫn giống như lịch sử mà ông . Ông nhớ rõ bao nhiêu vị Tấn Vương cuối cùng xưng đế, nhưng dù trong ấn tượng là nhiều.
Điều Chu Thư Nhân thể nghĩ đến, những con cáo già đầy nhà tự nhiên cũng nghĩ đến. Đây là một thăm dò, chỉ là Hoàng thượng thăm dò, mà còn là các đại thần thăm dò tâm tư của Hoàng thượng.
Chu Thư Nhân nhịn liếc Thái tử một cái, đó chạm ánh mắt của Thái tử, thật hổ. Chu Thư Nhân lặng lẽ thu hồi ánh mắt, tim đập thình thịch. Ánh mắt của Thái tử thật sự càng ngày càng giống Hoàng thượng, giống như thấu tâm tư, cũng dám nhiều.
Thái tử đăm chiêu thu hồi ánh mắt. Lúc Chu Thư Nhân liếc đầu tiên, ngài cảm giác . Cả nhà đại thần ít nhiều đều liếc ngài, ánh mắt dò xét, ánh mắt tìm hiểu sâu xa, chỉ Chu Thư Nhân là một bộ dạng xem kịch.
Ánh mắt Thái tử sâu thẳm, con cáo già Chu Thư Nhân còn khôn khéo hơn ngài suy đoán. May mà Chu Thư Nhân cố chấp với quyền lực, nếu , khi ngài kế vị cũng dám giao nhiều quyền lực cho Chu Thư Nhân.
Một tuần trôi qua, giống như phạt , vẫn ai dám mở miệng. Hoàng thượng lẽ cũng nhân cơ hội để chỉnh đốn các đại thần, ai lên tiếng, Hoàng thượng cũng cho ai .
Mãi đến khi nửa tuần nữa trôi qua, Hoàng thượng mới mở miệng: “Nếu đều , thì tấu sớ, các ngươi lui !”
Các đại thần rời khỏi chính điện, cái lưng cong cuối cùng cũng thẳng lên. Chu Thư Nhân xoa xoa vòng eo của , thật là mệt chết, lâm triều hơn nửa canh giờ, ở chính điện hồi lâu.
Tiêu Thanh ho khan một tiếng, hiệu cho Chu Thư Nhân nhanh lên.
Chu Thư Nhân ngẩng đầu , Uông lão đại nhân mấy nhanh chóng rời , sợ bắt trò chuyện. Chu Thư Nhân vuốt chân, may mà hôm nay chỉ mặc một cái quần bông.
Tại Chu gia, của Cổ Lưu Phong đến. Từ khi đính hôn, Hồ thị từng đến cửa.
Trúc Lan gọi Triệu thị đến cùng tiếp Hồ thị. Hôm nay Hồ thị đến cửa là Tết, Hồ thị mặc quần áo quá tang tóc, quần áo thêm một chút màu sắc, trang sức thì gì đổi, vẫn đơn giản.
Hồ thị đầu tiên tự đến cửa, tay xách lễ vật nắm chặt: “Thục nhân, đây là một chút tâm ý.”
Trúc Lan tự nhận lấy: “Bà thật sự quá khách sáo.”
Hồ thị thấy Thục nhân vẫn hòa ái như cũ, cũng nhẹ nhõm ít: “Đây là chút tâm ý, đều là do tự tay , ngài đừng chê.”
Trúc Lan mở xem, Triệu thị đến.
Triệu thị hết chào chồng: “Mẹ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-906-tham-do.html.]
Trúc Lan : “Vừa con đang sửa soạn hành lý, còn thiếu gì ?”
Triệu thị bên cạnh Hồ thị: “Mẹ, thu dọn xong hết ạ.”
Trúc Lan hỏi qua bận tâm nữa, Triệu thị cẩn thận hơn nàng. Còn về những điều cần chú ý khi biển, Trúc Lan tham gia . Nàng thời cổ đại biển cần chú ý những gì, Từ gia kinh nghiệm, theo sẽ sai.
Triệu thị cũng là mấy ngày gần đây mới sự đổi của nhà con rể tương lai, bèn với Hồ thị: “ vốn định khi lão gia , sẽ đến tìm bà chuyện một chút!”
Hồ thị là quả phụ, bà ít khi ngoài. Lương thực trong nhà đều mua đủ dùng cho nửa tháng, mùa đông rau xanh, củ cải và cải trắng thì mua ít. Lần duy nhất cần ngoài là để mua thịt. Năm nay đây là thứ hai bà ngoài, đầu tiên là đến nhà trai chúc Tết.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Hàng xóm cũng sẽ đến cửa, nhưng phần lớn chỉ bà ở nhà. Nghe lời của bà thông gia tương lai, bà : “ lúc nào cũng hoan nghênh, nhưng đợi chuyển nhà mới .”
Triệu thị: “Đã mua nhà ?”
Hồ thị ngạc nhiên khi Chu gia chuyện, gật đầu : “Đã mua . nghĩ sớm muộn gì cũng mua, nên mua một một căn nhà hai gian lớn. Lần cả một khu vườn nhỏ, tuy xa thư viện một chút, nhưng gần khu Tây thành.”
Triệu thị mong đến xem: “Lúc chuyển nhà thông báo một tiếng, cũng đến giúp một tay.”
Hồ thị miệng thì đồng ý, nhưng trong lòng phiền Chu gia. Con trai ở thư viện thuận buồm xuôi gió là phiền Chu gia lắm , bà sợ phiền nhiều sẽ ghét.
Tại Hộ Bộ, Chu Thư Nhân thấy tiếng gõ cửa, ngẩng đầu lên: “Ngươi lắm, đến kinh thành cũng một tiếng.”
Uông Cự trong lòng hừ hừ, cố ý đấy. “Chu đại nhân, hạ quan đến nhậm chức.”
Chu Thư Nhân công văn trong tay Uông Cự: “Mới từ chỗ Thượng thư đại nhân qua đây ?”
Uông Cự gật đầu: “Thượng thư đại nhân bảo hạ quan theo đại nhân.”
Chu Thư Nhân nghĩ, do ông đưa , tự nhiên theo ông. Ông hiệu cho Uông Cự xuống, còn tự rót cho Uông Cự: “Uống chút cho ấm .”
Uông Cự im lặng nhận lấy chén : “Đại nhân, ngài thể đừng như ?”
Kinh nghiệm cho , Chu Thư Nhân càng rạng rỡ, càng xui xẻo.
Chu Thư Nhân bây giờ tâm trạng giống như Thượng thư đại nhân, cấp đắc lực là che chở. “Được, ngươi uống .”
Uông Cự thấy Khâu đại nhân, nuốt ngụm trong miệng hỏi: “Khâu đại nhân ở đây ?”
Chu Thư Nhân giải thích: “Ông Công Bộ , chắc chiều mới về.”
Trương Cảnh Hoành đúng lúc bước , chăm chú Chu đại nhân đang tỏ rõ vẻ vui mừng, ngẩn . Hắn đến Hộ Bộ nhiều ngày, đây là đầu tiên thấy Chu đại nhân vui vẻ rõ ràng như .
Chu Thư Nhân với Trương Cảnh Hoành: “Sổ sách cứ để đó, ngươi việc của .”
Trương Cảnh Hoành Uông đại nhân thêm vài , trong lòng cảm thấy căng thẳng. Trước Uông đại nhân chính là cấp đắc lực của Chu đại nhân, bây giờ Uông đại nhân kinh, còn vị trí cho ?
Uông Cự đợi Trương Cảnh Hoành ngoài, hạ thấp giọng: “Ta cha , đại nhân chiếu cố Trương Cảnh Hoành?”
Chu Thư Nhân: “Ừm, thằng nhóc quả thực ngộ tính, cũng là bồi dưỡng giúp đỡ.”
Uông Cự nhếch miệng, năm đó còn quá trẻ rơi bẫy của Chu Thư Nhân, bây giờ vẫn nhớ thương!
Tại Chu phủ, Trúc Lan đợi Hồ thị mới mở hộp . Trong hộp là một ít trang sức tinh xảo, trâm cài tinh xảo. “Cái giống như mua ở cửa hàng trang sức. Vừa Hồ thị là tự , nhớ lầm chứ!”