Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 855: Không được khóc

Cập nhật lúc: 2025-09-16 13:23:44
Lượt xem: 72

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống bà tử cảm thấy trong lòng kiên định. Hai trụ cột của gia đình lợi hại như , bà thể yên tâm ở Chu phủ dưỡng lão. Vất vả nửa đời , Chu phủ mới thật sự sống vì chính , sống một cách nhẹ nhàng.

 

Tống bà tử : “Cẩn Ngôn và Thận Hành đều còn nhỏ, để lão giúp đỡ xem xét. Lão cũng cô nương nào , mong chủ mẫu cho một ý kiến.”

 

Trúc Lan nghĩ đến Cẩn Ngôn và Thận Hành, hai tuổi tác đúng là nên thành . Mấy năm nay bà yên tâm về sự an của chồng, cũng là nhờ bản lĩnh của hai . “ là nên chọn hai .”

 

chuẩn chọn trong các nha . Khế ước bán của Cẩn Ngôn và Thận Hành, bà sớm trả cho họ. Họ vì hoàng mệnh mà ở Chu phủ, nhưng con cháu thể tìm con đường khác, cho nên chọn vợ từ một gia đình trong sạch, cũng là vì suy nghĩ cho con cháu đời của hai .

 

Khế ước bán của Tống bà tử, bà thực cũng đưa cho bà , nhưng Tống bà tử nhận.

 

Thực trắng , do Hoàng thượng ban cho, khế ước cũng như . Người của họ ở Chu phủ, cuối cùng vẫn theo Hoàng thượng.

 

Trúc Lan đột nhiên , nhớ Chu Thư Nhân từng lải nhải với bà, Cẩn Ngôn và Thận Hành tiền, nhưng vô cùng keo kiệt. “Bà giúp hỏi xem hai họ ý tưởng gì về vợ tương lai , sẽ để ý giúp.”

 

Tống bà tử: “Vâng ạ.”

 

Hoàng cung, Trương Dương cuối cùng cũng cung. Mấy ngày nay, trong đầu là cung quy, tối ngủ cũng mơ thấy học thuộc cung quy, còn tâm tư gì mà oán hận Trương Cảnh Hoành, chỉ một ý nghĩ, khi nào mới thể kết thúc.

 

Tại tẩm điện của Hoàng hậu, nữ quan ghé sát : “Nương nương, Ngũ hoàng tử sắp đến ạ.”

 

Hoàng hậu chút tinh thần nào: “Biết .”

 

Nữ quan thấy tiếng thông báo, nhanh chóng ngoài điện: “Bái kiến Ngũ hoàng tử.”

 

Trương Dương cố gắng cho bình tĩnh, nhưng vẫn nhịn . Từ khi đổi phận, chỉ thấy uất ức. Phụ hoàng và Thái tử ca ca thích , bây giờ còn ru rú trong hoàng tử phủ học tập. Trong đầu chỉ là uất ức. “Bệnh của Mẫu hậu khỏe hơn ạ?”

 

Nữ quan thầm nghĩ Hoàng hậu nương nương bệnh, chỉ là gặp ngươi thôi. “Đã khỏe ạ. Nương nương đang chờ điện hạ, mời điện hạ .”

 

Trương Dương “ừm” một tiếng, trong điện, thấy Mẫu hậu đang chống trán dựa ghế. Hắn bĩu môi, nhất thời nhịn mà nhào tới, dọa Hoàng hậu giật nảy , tránh cũng chỗ nào để tránh.

 

Trương Dương ô ô lóc: “Mẹ, con trai cuối cùng cũng gặp , ô ô, con trai uất ức quá.”

 

Hoàng hậu Trương Dương đang ôm eo , mặt đều đen . Nữ quan cũng sững sờ, chứ, học nhiều ngày quy củ như , quy củ ?

 

Hoàng thượng bước thấy cảnh tượng . Mặt Hoàng hậu âm trầm như c.h.é.m , , sắc mặt của ngài cũng âm trầm như c.h.é.m . Đây con trai ruột. “Kéo cho trẫm, các ngươi đều gì ăn mà hả?”

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

Nữ quan hồn, nhanh chóng kéo , trái tim đập thình thịch. Hoàng thượng bao giờ nổi giận mặt Hoàng hậu, nổi giận.

 

Đầu óc Hoàng hậu đau nhức, ấn giữa trán, còn tiếng ô ô. “Đừng nữa.”

 

“Bản cung đừng nữa!”

 

Câu cuối cùng là hét lên. Câu quả thực hiệu quả.

 

Nữ quan và cung nữ trong điện đều quỳ xuống. Hoàng thượng giật . Trương Dương sợ đến nỗi cũng nữa.

 

Hoàng hậu cố nén giận, trong lòng tự nhủ, tức giận, tức giận. Bà xua tay hiệu cho dậy, với Trương Dương: “Bản cung thích yên tĩnh, lâu náo nhiệt như nên đau đầu. Ngươi cũng đừng nữa, bản cung ngươi uất ức, bây giờ chuyện qua , đừng nữa, .”

 

Trương Dương nấc một cái, chút rụt rè xuống, dám nữa. “Con trai chỉ là quá kích động.”

 

Hoàng hậu cố gắng cho mặt nụ : “Mẫu hậu đều , Mẫu hậu cũng kích động. Chỉ là tuổi lớn, nhất thời chịu nổi. Mẫu hậu ngươi ở trong phủ học quy củ , Mẫu hậu xong vô cùng tự hào, con trai giống . Ngươi về muộn, vì thể diện của hoàng thất, ngươi chuyên tâm hơn một chút.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-855-khong-duoc-khoc.html.]

Hoàng hậu dừng một chút tiếp: “Mẫu hậu bảo thiện phòng điểm tâm mà ngươi thích ăn, lát nữa ăn nhiều một chút. À, còn bàn là bút mực mà Mẫu hậu , đều là cống phẩm, bây giờ đều cho ngươi.”

 

Trương Dương cảm động hỏng. Hắn cảm thấy việc học tập trong phủ còn khổ nữa, Mẫu hậu vẫn luôn chú ý đến . “Mẫu hậu, con trai nhất định sẽ chuyên tâm.”

 

Hoàng hậu “ừm” một tiếng. Nếu nhốt Trương Dương trong phủ, bà cũng sẽ nỡ bỏ những cống phẩm . Vốn dĩ đều là để cho Dung Xuyên.

 

Tại Chu phủ, Trúc Lan hiệu cho Đổng thị chậm : “Con chậm một chút, đừng quên trong bụng còn một đứa.”

 

Đổng thị : “Mẹ, con cẩn thận mà.”

 

“Mau xuống . Nhìn con mặt mày vui vẻ, chuyện gì vui ?”

 

Đổng thị xuống : “ chuyện vui ạ. Mẹ, tiểu thư của Lưu phủ, năm nay tám tuổi, đang tìm hôn sự. Cô nương con gặp , ngoan ngoãn hiểu chuyện, khuôn mặt đặc biệt phúc tướng.”

 

Trúc Lan bật : “Hôm nay con cũng khỏi phủ, lấy tin tức?”

 

Đổng thị giải thích: “Con cho bà tử đưa lễ đáp cho Tiền phủ, Tiền thái thái bảo bà tử cho con .”

 

Trúc Lan , bây giờ cả nhà đều đang tìm hôn sự thích hợp cho Minh Đằng. Lý thị dự vài yến hội, ghi nhớ nhà nào ý định, nhưng về hỏi thăm đều phù hợp.

 

Trúc Lan hỏi: “Kinh thành nhiều Lưu phủ, nhà là nhà nào?”

 

Đổng thị : “Là đích nữ của Đại Lý Tự tả thiếu khanh, Lưu đại nhân, cũng là con gái út.”

 

Trúc Lan ghi nhớ trong lòng: “Ta sẽ cho hỏi thăm.”

 

Đổng thị: “Vâng ạ. Vậy , con về đây.”

 

“Ừ, lúc về chậm một chút.”

 

“Vâng.”

 

Trúc Lan bảo Tống bà tử hỏi thăm. Thực mấy ngày nay phù hợp, là nguyên nhân do cô nương, mà là những gia đình lưng liên lụy quá nhiều. Chu phủ quan hệ thông gia với Uông gia, Nhiễm gia, Ninh Quốc Công phủ, cần một hôn sự quá , chỉ cần thích hợp là .

 

Tại tứ phòng, Tô Huyên tính giờ, Thẩm Di Nhạc đến một canh giờ rưỡi. Bọn trẻ chơi mệt ngủ. Thẩm Di Nhạc đến vì , nàng trong lòng hiểu rõ, chỉ là nàng sẽ nhúng tay .

 

Nàng hài lòng với cuộc sống hiện tại, chồng tuy thi đỗ công danh, nhưng nàng vẫn hài lòng. Trên còn cha chồng, tam ca.

 

Nàng cảm thấy Thẩm Di Nhạc đến thăm nàng là một bước đúng. Nàng chỉ là con dâu, chồng nàng còn can thiệp quyết định của cha chồng, huống chi là nàng. Thẩm Di Nhạc thời gian , bằng để Diêu Triết Dư tự nghĩ cách.

 

Thẩm Di Nhạc tiện ở lâu, hai đứa nhỏ mệt. “Thời gian trôi qua nhanh thật, cảm giác như mới đến.”

 

Tô Huyên mỉm , gì.

 

Mặt Thẩm Di Nhạc cứng . Mỗi nàng định mở miệng, Tô Huyên đều lảng sang chuyện khác, lặp lặp nhiều mà vẫn , nàng càng tiện mở miệng. Nàng mím môi: “Vậy phiền nữa, xin cáo từ .”

 

“Ta tiễn ngươi.”

 

Thẩm Di Nhạc: “Ừm.”

 

Tân Châu phủ, trong phủ nha, Uông Cự cầm thư của Chu đại nhân, tay đều run rẩy. Hắn ngay chuyện tìm đến . Hắn là quan viên của Hộ Bộ. Hắn bĩu môi, nhưng cuối cùng vẫn thở dài chuẩn giúp đỡ.

 

Uông Cự một dự cảm lành, cứ cảm thấy, giúp đỡ xong, chuyện sẽ yên .

Loading...