Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 854: Tay có suy nghĩ của riêng mình, chân cũng vậy

Cập nhật lúc: 2025-09-16 13:23:43
Lượt xem: 64

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chớp mắt bảy ngày trôi qua, Chu gia cuối cùng cũng nhận lễ vật năm mới của Dương gia và Tiền Khả Kỳ gửi đến. Năm nay lễ vật của Dương gia hậu hĩnh hơn năm một chút. Cùng với lễ vật còn tiền bạc từ vườn cây ăn quả. Năm nay thu hoạch , mưa nhiều, vị của quả cũng kém, giá cả cũng thấp hơn năm ít. Tuy nhiên, cũng coi như là một khoản thu nhập tồi.

 

Trúc Lan đem bộ da thú mà Dương gia gửi đến chia cho các phòng, giữ một tấm nào. Chủ yếu là vì đông, các phòng hiếu kính da thú, mấy tấm của Tiền Khả Kỳ gửi đến, chính viện đủ dùng .

 

Những lễ vật năm mới khác, Trúc Lan đều sắp xếp , đợi một thời gian nữa sẽ mang tặng.

 

Năm nay khi kinh, chi tiêu cho lễ vật năm mới tăng nhiều, chủ yếu là phần lớn cho Ninh Quốc Công phủ.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

 

Trúc Lan thấy Chu Thư Nhân nhà: “Hôm nay về sớm hơn thường lệ.”

 

Khóe miệng Chu Thư Nhân mang theo nụ : “Đã tính toán xong một ít, ý của Hoàng thượng là đông cần vội như , cũng cần tăng ca nữa. Hơn nữa, hôm nay ở trong cung chuyện vài câu với Thái tử.”

 

“Nói chuyện gì ?”

 

Chu Thư Nhân uống nóng ấm : “Chuyện . Thái tử nhắc đến Ngô Minh, còn nhắc đến Lễ Bộ.”

 

Trúc Lan ngẩng đầu lên khỏi danh sách quà tặng năm mới: “Ý là, sang năm Ngô Minh sẽ kinh, đến Lễ Bộ?”

 

Chu Thư Nhân bưng chén , tay ấm hơn ít: “Nàng cũng , Lễ Bộ vẫn luôn trong tay Phùng Hoài. Thái tử phát hiện vấn đề, nhưng mới xử lý Hình Bộ, một chốc một lát cũng tiện động đến Lễ Bộ, nên để mắt đến Ngô Minh.”

 

Trúc Lan thấy tiếng bước chân, Tống bà tử dẫn nha trở . Bà nhanh chóng nhỏ: “Cho nên chỉ vui vì Ngô Minh kinh, mà còn vui hơn vì Thái tử dùng Ngô Minh.”

 

Chu Thư Nhân tủm tỉm: “Vợ đúng là thông minh.”

 

Trúc Lan trong lòng tính toán. Trước mắt xem , Thái tử lên ngôi là chuyện chắc chắn. Chỉ cần thanh trừng xong xuôi, Thái tử sẽ lên ngôi. Lúc Thái tử dùng Ngô Minh, Ngô Minh dựa Thái tử, hoàng quyền đổi, chỉ cần Ngô Minh nắm bắt cơ hội, con đường cũng sẽ thuận lợi.

 

Tống bà tử lúc bước : “Bữa tối chuẩn xong, lẩu bưng lên ạ.”

 

Chu Thư Nhân : “Mùa đông nên ăn lẩu. Hôm nay là lẩu gì?”

 

Trúc Lan : “Lẩu thịt dê bồi bổ cơ thể, cũng mau quần áo .”

 

“Được.”

 

Khi Trúc Lan và Chu Thư Nhân đến, các phòng chỗ hết. Hôm nay Dung Xuyên cũng đến, ừm, còn cả Cổ Lưu Phong, sáng nay Trúc Lan dặn Minh Vân mời.

 

Chu Thư Nhân thấy Cổ Lưu Phong mặt đỏ bừng, trán là mồ hôi: “Sao thế, trong phòng nóng lắm ?”

 

Cổ Lưu Phong thấy Chu đại nhân, nhẹ nhàng thở : “Không nóng ạ.”

 

Chu Thư Nhân thấy bàn tay béo ú của con trai út đang che miệng trộm, , thằng nhóc bắt nạt Lưu Phong. Ông dời ánh mắt : “Mọi cầm đũa lên, ăn cơm . Mùa đông ăn lẩu thịt dê là bổ nhất, mau ăn .”

 

Nói , ông gắp đũa .

 

Nhà Chu gia ít , con trai nhiều, bữa cơm , ăn hết bao nhiêu cân thịt.

 

Tại Quốc công phủ, Ninh Quốc Công thấy con trai út đến ăn tối: “Dung Xuyên đến Chu phủ ?”

 

Ninh Tự đáng thương vô cùng: “Vâng ạ, cho nên con trai đến ăn chực đây.”

 

Trước một ăn cơm cảm thấy gì, ngược hưởng thụ sự yên tĩnh. từ khi Dung Xuyên cùng ăn, thích ăn một nữa. Đáng tiếc, đứa con trai giống như con gái, cả ngày chỉ chạy sang Chu gia.

 

Ninh Quốc Công hỏi: “Thân thế của Trương Cảnh Hoành điều tra xong cả , Hoàng thượng còn đợi?”

 

Ninh Tự gật đầu: “Vâng, bây giờ còn đủ náo nhiệt. Mấy ngày nay sự chú ý đều đổ dồn việc xây dựng thêm hải quân, ai nhắc đến thế của Trương Cảnh Hoành, cho nên vội.”

 

Ninh Quốc Công “ừm” một tiếng, đợi đồ ăn lên đủ: “Ăn cơm.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-854-tay-co-suy-nghi-cua-rieng-minh-chan-cung-vay.html.]

 

Tại Chu phủ, Tuyết Hàm khoác áo choàng, tiễn Dung Xuyên khỏi phủ. Hai gần, hôm nay trời cũng tối, đều khoác áo choàng, nha bà tử phía cách mấy bước chân.

 

Dung Xuyên mượn men rượu, lá gan chút lớn hơn, vươn tay một cái nắm tay Tuyết Hàm. Lòng bàn tay nóng như lửa đốt, tay Tuyết Hàm chút se lạnh, nhịn mà nắm chặt hơn vài phần. Cảm nhận Tuyết Hàm giãy giụa, tay như thể tự điều khiển cả não bộ, nắm càng chặt hơn.

 

Tuyết Hàm uống rượu, nhưng mặt đỏ bừng. Giằng , dám động tác lớn, tức giận trừng mắt Dung Xuyên một cái. Người lá gan càng ngày càng lớn. tiếng dẫm tuyết, dần dần yên tĩnh , chỉ mong con đường mãi đến cuối.

 

Dung Xuyên chậm , toe toét . Đôi khi, tay lời cũng , ừm, chính là tay tự suy nghĩ của riêng .

 

Chỉ tiếc, nhanh đến cửa phủ. Tuyết Hàm dừng bước, ho một tiếng, đợi Dung Xuyên buông tay, nhanh chóng giấu tay , cúi đầu: “Trên đường tuyết đọng, lúc về xe ngựa chậm một chút.”

 

Chân của Dung Xuyên cũng suy nghĩ của riêng , , nhưng thấy tiếng ho, trong lòng đảo mắt: “Nghe , ngươi đừng ho nữa.”

 

Hạ Mặc ỷ trời tối ai thấy, thoải mái đảo mắt. Mỗi công tử và tiểu thư chia tay đều lưu luyến rời. Hắn còn nhớ lời hầu gia dặn, bảo công tử về nhà sớm.

 

Tuyết Hàm chỉ độn thổ, nhanh chóng xoay chạy: “Mấy ngày nay ngươi cần đến.”

 

Dung Xuyên câu , oán hận Hạ Mặc: “Tại ngươi lắm miệng, bây giờ ai, mà cứ ho mãi.”

 

Hạ Mặc: “…”

 

Hắn đúng là dâu trăm họ, khổ quá mất.

 

Tại Cổ gia, Cổ Lưu Phong nhà, liền thấy thêu khăn chờ . “Mẹ, con trai về .”

 

Hồ thị: “Về sớm , cứ tưởng con sẽ về muộn hơn một chút.”

 

Cổ Lưu Phong giải thích: “Hôm nay uống hai ly rượu, đường tuyết đọng, cho nên ở lâu.”

 

Hồ thị kinh ngạc: “Uống rượu?”

 

Cổ Lưu Phong gật đầu: “Chu đại nhân con trai còn nhỏ, thể tập luyện một chút, để tránh chịu thiệt. Con trai liền thử xem, ngờ, tửu lượng của con trai cũng .”

 

Hồ thị thấy con trai quả thực tỉnh táo, : “Mẹ hiểu nhiều, Chu đại nhân con cứ theo, Chu đại nhân sẽ hại con .”

 

Cổ Lưu Phong gật đầu: “Vâng.”

 

Sau đó mặt chút hồng, hôm nay con trai út của Chu đại nhân bắt gọi là tiểu thúc thúc, Ngọc Sương giúp . Hắn chút ngẩn .

 

Hồ thị là từng trải, bật . Xem , con trai đối với trưởng tôn nữ của Chu gia thật sự để tâm. Bà yên tâm .

 

Ngày hôm , Thẩm huyện chúa nữa đến cửa. Đây là thứ hai trong mấy ngày nay. Trúc Lan khách khí : “ cho gọi Tô Huyên qua đây.”

 

Thẩm Di Nhạc lắc đầu: “Tô Huyên chăm sóc hai đứa nhỏ, qua tìm nàng .”

 

Trúc Lan: “Vậy , cho dẫn đường.”

 

Bà và Thẩm Di Nhạc gì để , nếu là tìm Tô Huyên, bà cũng giữ nhiều.

 

Trúc Lan đợi Thẩm Di Nhạc ngoài, với Tống bà tử: “Ta , bây giờ Hoàng hậu cho Thẩm huyện chúa gặp?”

 

Tống bà tử: “Vâng ạ.”

 

Trúc Lan khẽ : “Thẩm hầu phủ sắp im lặng tiếng .”

 

Tống bà tử quen với việc chủ mẫu thỉnh thoảng một câu trúng tim đen. Thật hổ là mà Chu đại nhân đặt trong lòng. Đừng chủ mẫu chỉ giao tiếp với các phu nhân hậu trạch, tầm mắt giới hạn ở hậu trạch, đối với thế cục xem cũng vô cùng chuẩn xác.

 

 

Loading...