Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 824: Quân cờ

Cập nhật lúc: 2025-09-15 15:36:11
Lượt xem: 69

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tại trang viên, vợ chồng Chu Thư Nhân đang dạo trong vườn để tiêu cơm. Trúc Lan cho nha đầu và gã sai vặt lui , hiện tại chỉ còn hai vợ chồng.

 

Trúc Lan : “Lời đồn về hoàng tử thật giả, ngài cảm thấy là bút tích của ai?”

 

Chu Thư Nhân hề nghĩ ngợi, thẳng: “Diêu Văn Kỳ.”

 

Trúc Lan : “Ta cũng nghĩ .”

 

Chu Thư Nhân ngắt một chiếc lá, mân mê trong tay, nhỏ giọng : “Quả b.o.m Thẩm Dương nổ , phá hỏng kế hoạch của Hoàng thượng. Ta tuy nhiều, nhưng theo Thái tử cũng vài câu, tiến triển ở vùng Giang Hoài tồi.”

 

Trúc Lan tiếp lời: “Hơn nữa Trương Cảnh Hoành điều, trở thành một quân cờ quan trọng trong tay Hoàng thượng. Bây giờ lời đồn lan , quân cờ Trương Cảnh Hoành xem như phế .”

 

Chu Thư Nhân : “Nói cũng , xem Trương Cảnh Hoành nhất định gì đó, khiến Diêu Văn Kỳ cảm thấy nguy cơ, mới tự kích nổ quả b.o.m Thẩm Dương .”

 

Trúc Lan cũng : “Điều cho thấy đối tác của Diêu Văn Kỳ tâm tư riêng, nội bộ hòa thuận, sớm muộn gì cũng sụp đổ.”

 

Chu Thư Nhân đáp: “Tuy nhiên, tâm trạng của Hoàng thượng hiện tại nhất định . Mắt thấy sắp nắm manh mối, đột nhiên kẻ phá rối, thể tưởng tượng tâm trạng của Hoàng thượng.”

 

“Ta phát hiện, vận may của ngài thật tệ, nghỉ dưỡng nên trốn ngoài.”

 

Phải , nhà họ Chu và Ninh Quốc Công phủ quan hệ thông gia, thế nào cũng sẽ đến dò hỏi tin tức. Bây giờ trốn ngoài, cũng tránh phiền phức.

 

Chu Thư Nhân vứt chiếc lá trong tay: “Vận may một chút, phần lớn vẫn là do tính toán , thời cơ nắm bắt .”

 

Ông nghĩ đến việc Hình Bộ thanh trừng, Diêu Văn Kỳ sẽ động thái. Chỉ là ông xem nhẹ vùng Giang Hoài, ngờ Diêu Văn Kỳ sẽ nước cờ Thẩm Dương, tự tung tin . Việc khác biệt lớn so với việc Hoàng thượng chủ động công bố. Tự tung tin , nước cờ Thẩm Dương càng khó .

 

Tại Chu gia, Xương Liêm xuống xe ngựa hỏi Vương quản gia: “Trang viên truyền tin về ?”

 

Vương quản gia lấy lá thư trong lòng : “Thư hồi âm của lão gia tiểu nhân vẫn luôn giữ.”

 

Xương Liêm nhận lấy thư xem. Xem xong, tia bất an cuối cùng trong lòng cũng biến mất. Cha bảo cứ yên tâm ở Hàn Lâm Viện, cần lo lắng gì cả, sống cuộc sống của .

 

Xương Liêm mặt nở nụ , hỏi Vương quản gia bên cạnh: “Minh Vân mấy đứa về đúng giờ ?”

 

Vương quản gia đáp: “Mấy vị tiểu thiếu gia tan học là về ngay, cả.”

 

Xương Liêm : “Mấy ngày nay, ông tự đón chúng tan học. À , đặc biệt là Minh Đằng, nhất định trông kỹ.”

 

Gần đây kinh thành yên , cha ở nhà, trông chừng đám cháu trong nhà. Nghĩ đến Minh Đằng, đầu chút đau, thằng nhóc yên phận nhất.

 

Vương quản gia : “Tiểu nhân sẽ tự đưa đón.”

 

Xương Liêm về sân, thấy con gái đang chơi trong sân, bèn bế con lên: “Có nhớ cha ?”

 

Ngọc Nghi hai tay ôm cổ cha, giọng non nớt: “Nhớ, cha chơi với con.”

 

Đổng thị tiếng : “Ngọc Nghi mau xuống , cha về quần áo.”

 

Xương Liêm hôn con gái một cái, cẩn thận đặt xuống, dịu dàng hỏi nương tử: “Hôm nay đứa bé trong bụng quấy nàng ?”

 

Đổng thị từ lúc mang thai, ăn uống : “Hôm nay ngoan hơn nhiều , trưa ăn hai chén cháo.”

 

Xương Liêm đỡ tay nương tử: “Vậy thì . Mấy ngày gần đây nàng cần nghỉ ngơi nhiều hơn, mấy thiệp mời gần đây đừng nữa.”

 

Đổng Sở Sở hỏi: “Có xảy chuyện gì ?”

 

Xương Liêm sợ nương tử lo lắng. Cậu thư cho cha là tránh mặt nương tử. Cậu mở miệng : “Hôm nay lời đồn Thẩm Dương mới thực sự là Ngũ hoàng tử. Cha hồi âm , bảo vệ trong nhà.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-824-quan-co.html.]

Đổng Sở Sở tim lập tức thót : “Chàng ít đắc tội Thẩm Dương, còn uy h.i.ế.p . Nếu thật sự là Ngũ hoàng tử, thì bây giờ?”

 

Xương Liêm lớn: “Hắn dù là thật, thì thể chứ? Đừng quên, còn cha ở đó. Hơn nữa nhà chúng và Ninh phủ quan hệ thông gia, cho nên sợ . Nói nữa, đây là thật giả còn chắc .”

 

Đổng Sở Sở xong lời , trong lòng vững tin hơn ít: “Vậy thì yên tâm .”

 

Tại trang viên, Lý thị tính toán xong tiền lãi, đem tiền vay trả cho tứ : “Tẩu tử cảm ơn . Không tiền cho tẩu tử mượn, tẩu tử cũng sẽ kiếm nhiều như .”

 

Tô Huyên tiền lãi, thầm nghĩ, chồng thích đại tẩu là nguyên nhân. Đại tẩu giữ lời hứa, tiền lãi một đồng cũng thiếu. “Tẩu tử cần dùng tiền cứ một tiếng, tiền bạc chỗ em thiếu.”

 

Lý thị trong lòng hâm mộ. Nếu nàng xuất giống như tứ thì bao, nàng sẽ cần chắt bóp từng đồng để tích góp của hồi môn cho con gái. cũng chỉ là nghĩ thôi. “Đệ nghỉ ngơi , tẩu tử về đây.”

 

Tô Huyên dậy: “Tẩu tử để em tiễn.”

 

“Không cần, mau dừng bước.”

 

Lý thị khỏi sân của tứ phòng, nợ nần gì thấy nhẹ cả , lưng cũng thể thẳng lên . Nàng thầm tính toán của hồi môn chồng sắm cho . Nàng bán của hồi môn , mua đất ở gần kinh thành, chăm sóc cũng tiện, đỡ phiền đến đại cữu.

 

Lý thị nhanh chóng tới, hiện tại trong tay tiền, tiền chuẩn để mua cửa hàng và ruộng đất.

 

Tại chủ viện, Trúc Lan ngâm trong suối nước nóng. Trang viên nguyên là của Thái tử, suối nước nóng sửa sang trang nhã. Nghe tiếng nước, thấy Chu Thư Nhân , bà : “Ta suýt nữa thì quên mất cảm giác ngâm trong suối nước nóng .”

 

Ở thời hiện đại, bà ít . Đến thời cổ đại gần mười năm, hôm nay mới điều kiện để ngâm .

 

Chu Thư Nhân thở một , quả thật thoải mái. Đây mới là hưởng thụ cuộc sống. “Đợi đông chúng qua đây ở một thời gian.”

 

Trúc Lan: “Đừng bước qua.”

 

Chu Thư Nhân nghẹn họng. Lần thể nghỉ dưỡng là thời cơ , đông quả thật khó. Mùa đông Hộ Bộ là lúc bận rộn nhất, nếu ông dám nghỉ dưỡng, Tiêu đại nhân sẽ liều mạng với ông.

 

Trúc Lan : “ ngài đến , thể mang con trai đến. Mùa đông thưởng cảnh , ngâm trong suối nước nóng, đúng là những ngày thần tiên.”

 

Chu Thư Nhân mà cũng ghen tị, ghé sát : “Nàng nỡ bỏ một ở kinh thành ?”

 

Trúc Lan chớp mắt: “Ta từng Cao thị , mùa đông, quan viên Hộ Bộ thường xuyên ở Hộ Bộ. Đây bỏ rơi ngài, mà là ngài thường xuyên ở nhà.”

 

Chu Thư Nhân: “.......”

 

Trúc Lan giúp Chu Thư Nhân xoa vai: “Ta hỏi quản sự, củ cải và cải trắng trong trang viên đều thu hoạch xong, cất hầm . Lúc chúng về thì vận chuyển một xe về.”

 

“Mùa đông rau xanh thật là đơn điệu.”

 

Trúc Lan: “Chúng trang viên ở phía nam, mùa đông vẫn thể ăn rau xanh, .”

 

Năm , cứ nửa tháng vận chuyển rau xanh từ phía nam một . Tuy hỏng ít, nhưng vận chuyển một cũng đủ ăn một thời gian. Sau khi chức quan của Chu Thư Nhân thăng lên, gia sản trong nhà lớn hơn, bà cũng còn tiết kiệm chuyện ăn uống nữa.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

 

Thêm đó là hải sản các loại, bữa cơm mùa đông của nhà họ Chu phong phú.

 

Chu Thư Nhân khẽ : “Công Bộ nếu mà việc hiệu quả một chút, thủy tinh mà thể trở nên phổ biến thì mấy. Xây một căn nhà kính, trồng hoa, trồng rau thì thật .”

 

Trúc Lan: “... Còn nhà kính nữa, ngài cũng thật dám nghĩ.”

 

Chu Thư Nhân: “Ta khi thủy tinh phổ biến. Giá cả hiện tại thì thôi . Nếu Hoàng thượng coi trọng, nhà mua mấy tấm thủy tinh cũng xếp hàng lâu.”

 

Trúc Lan vỗ vai chồng: “Cho nên ngân sách của Công Bộ, ngài ủng hộ nhiều !”

 

Chu Thư Nhân : “Vừa xoa vai thoải mái quá, giúp nàng xoa xoa.”

 

Trúc Lan: “Được.”

Loading...