Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 805: Lòng ngay thẳng gặt quả lành

Cập nhật lúc: 2025-09-15 14:03:43
Lượt xem: 79

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ninh Tự : “Vậy lời ngươi, muộn một năm thì muộn một năm.”

thì Dung Xuyên quyết, Hoàng hậu sớm thành cũng vô dụng.

 

Hôm , trong bữa sáng, Trúc Lan Minh Đằng, vẻ cả đêm ngủ ngon, trong mắt giấu ý . Thằng nhóc thật thà, xót của đến đau cả lòng gan một đêm. Trúc Lan thấy nhưng , sợ thằng bé ăn sáng cũng nổi. “Gia gia con triều sớm, hôm qua dùng ngọc bội của con tặng khác, lát nữa sẽ đền cho con một miếng khác.”

 

Minh Đằng đầu óc lanh lẹ, lập tức hiểu ngay. Hóa đến sáng nay mới cho là vì gia gia dạy cho một bài học, để điềm tĩnh hơn. Cậu bé cúi đầu nhận : “Nãi nãi, tôn nhi .”

 

Trúc Lan : “Biết nhớ là . Thôi, mau ăn cơm .”

 

Ăn sáng xong, Minh Đằng liền giục bà nội lấy ngọc bội. Trúc Lan cũng trêu thằng bé nữa, lấy một miếng ngọc bội: “Đây là gia gia cho con.”

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

Minh Đằng cầm lấy ngọc bội, mừng rỡ vô cùng, cảm giác như tìm vật mất. Hơn nữa, miếng ngọc bội còn hơn miếng cũ một chút, đúng là lời to. “Cảm ơn nãi nãi.”

 

Trúc Lan : “Mau cất cho kỹ , xe ngựa học viện đang chờ ngoài cửa kìa!”

 

Minh Đằng vội vàng đeo ngọc bội lên, vui vẻ chạy .

 

Trúc Lan bất đắc dĩ : “Ta thấy cái tính hấp tấp của thằng nhóc chắc cả đời cũng sửa .”

 

Tống ma ma : “Minh Đằng công tử như cũng ạ.”

 

Trúc Lan gật đầu, nàng cũng nghĩ .

 

Tan triều, Phùng đại nhân chờ ở cửa cung: “Chu đại nhân.”

 

Chu Thư Nhân thầm nghĩ, Phùng đại nhân nhanh thật, mới lơ đãng một chút mà ông chạy lên . Ông tiến lên chào hỏi: “Phùng đại nhân.”

 

Phùng Hoài tối qua thấp thỏm cả đêm, dậy sớm triều, hôm nay tinh thần , nhưng vẫn cố gắng dò hỏi tin tức: “Chu đại nhân cùng Tiêu đại nhân ?”

 

Chu Thư Nhân hiểu rõ ông đang dò la, bèn cong khóe miệng: “À, hạ quan phụng chỉ theo Thái tử tuần các bộ, bên Lễ Bộ vẫn xong việc nên cần về Hộ Bộ.”

 

Phùng Hoài nắm điểm chính: “Hôm nay Chu đại nhân vẫn đến Lễ Bộ?”

 

Chu Thư Nhân : “Vâng, hôm nay hạ quan thẳng xe ngựa nhà qua đó. Phùng đại nhân cùng ?”

 

Phùng Hoài trong lòng cứng . Hôm qua Thái tử đe dọa dụ dỗ, rời khỏi Lễ Bộ mà vẫn còn gây khó dễ cho ông , hôm nay đến nữa. Ông cứng ngắc trả lời: “Không cần, bản quan xe ngựa của Lễ Bộ.”

 

Chu Thư Nhân chào một tiếng: “Vậy hạ quan một bước.”

 

Xe ngựa nhà họ Chu đỗ ở phía ngoài. Để tránh tắc đường, Chu Thư Nhân cố ý cho xe đỗ ở phía , nên ông rảo bước nhanh.

 

Phùng Hoài hít sâu một , đầu óc ong ong. Ông nghiến răng bước lên xe ngựa của Lễ Bộ, trong lòng rối bời. Nếu Tứ hoàng tử còn ở kinh thành, ông đến nỗi động như . Nếu việc Tứ hoàng tử Giang Hoài công tác là chuyện , ông nghĩ Thái tử cố tình gài bẫy Tứ hoàng tử, cố ý điều ngài xa.

 

Tại học viện, Minh Vân đến lớp Giáp thấy Cổ Lưu Phong, và cả miếng ngọc bội Cổ Lưu Phong đang đeo. Đó là ngọc bội của em trai , quen thuộc vô cùng. Cậu tiến lên: “Cổ công tử.”

 

Cổ Lưu Phong dậy: “Hôm qua đa tạ Chu công tử giúp.”

 

Nếu Chu Minh Vân giúp, Chu đại nhân cũng sẽ tặng lễ gặp mặt. Một miếng ngọc bội đổi quá nhiều thứ đối với . Cậu chú ý đến hơn, mợ cả cũng điều hơn, ngay cả hạ nhân trong phủ cũng đối xử với khách khí hơn nhiều. Chuyến đến Chu phủ hôm qua, mới là thu hoạch nhiều nhất.

 

Minh Vân : “Chúng là bạn cùng trường, cũng sai sự thật, Cổ công tử đúng là từng giúp đỡ .”

 

Khi mới đến học viện, thế của vẫn lan truyền rộng rãi như bây giờ. Cho mượn bài thi là tình nghĩa, cho mượn cũng là lẽ thường, nhưng Cổ công tử vẫn nhanh chóng cho mượn mà chút do dự. Điều đó thể hiện tấm lòng và sự tự tin của . Cổ Lưu Phong sợ vượt qua, khâm phục điểm .

 

Cổ Lưu Phong sững sờ, ánh mắt càng thêm trong sáng. Con quả nhiên ngay thẳng, lòng ngay thẳng của mới gặt quả lành hôm nay.

 

Lớp Ất, Ninh Chiêu thấy miếng ngọc bội bên hông Minh Đằng: “Sao hôm nay ngươi đổi ngọc bội ?”

 

Minh Đằng toe toét , vui vẻ khôn xiết: “Ông nội cho đó, thế nào, ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-805-long-ngay-thang-gat-qua-lanh.html.]

 

Ninh Chiêu là trưởng tôn của Ninh Quốc Công phủ, thứ nào mà từng thấy. Cậu cầm lấy xem xét: “Ngọc bội tồi, hơn miếng ngươi đeo một chút. Gia gia ngươi thương ngươi thật!”

 

Minh Đằng giật giật khóe miệng: “Gia gia nghiêm khắc với nhất, tin ngươi hỏi Minh Thụy mà xem.”

 

Minh Thụy lười biếng đáp: “Ngươi quên là chúng đang tuyệt giao ?”

 

Minh Đằng trừng mắt: “Đó là hôm qua ngươi đơn phương tuyệt giao, chúng em ruột thịt!”

 

Minh Thụy thầm đảo mắt: “Ồ.”

 

Ninh Chiêu hỏi: “Minh Thụy, ngọc bội của ngươi đổi?”

 

Minh Thụy ngẩn : “Tại đổi?”

 

Ninh Chiêu ngạc nhiên. Cậu gia gia nhiều chuyện về Chu đại nhân, ông giống thiên vị. “Ngươi ngọc bội mới ?”

 

Lúc Minh Thụy mới hiểu : “Không , thấy ngọc bội của . Minh Đằng là do hôm qua phạt, gia gia mới đền cho nó cái khác.”

 

Ngọc bội của là do cha công tác mua về, còn hơn của Minh Đằng. Tứ thẩm cũng từng cho một miếng, nhưng vẫn thích đeo miếng cha mua hơn.

 

Ninh Chiêu vỗ vai Minh Đằng: “Ta rút lời .”

 

Minh Đằng: “.......”

 

Buổi chiều, tại Chu phủ, Trúc Lan nhận tin, vui mừng tận cửa chờ. Chẳng mấy chốc, bà thấy vợ chồng Ngô Ninh. Trúc Lan vui vẻ : “Con bé , đến mà báo một tiếng.”

 

Ngô Ninh cong mắt : “Thẩm thẩm, con tạo bất ngờ cho mà.”

 

Trúc Lan thấy Ngô Ninh thì mừng lắm, cô bé cũng xem như nửa con gái của bà. “Bất ngờ, đúng là bất ngờ thật. Mau, mau nhà .”

 

Ngô Ninh đáng lẽ đến kinh thành từ sớm, nhưng chỉ sợ hai bác mới đến kinh thành bận rộn. Sau một vài tin tức ở kinh thành, càng dám phiền, sợ gây thêm rắc rối. Lần là vì chuyện của Dung Xuyên, nàng nhà họ Chu ở kinh thành chỗ vững chắc hơn, lúc mới yên tâm. Nếu , nàng còn định nán một thời gian nữa.

 

Bây giờ thấy thứ ở Chu phủ đều , Ngô Ninh trong lòng càng thêm vững tin.

 

Trúc Lan thương đứa bé . Con bé cẩn thận, gây thêm phiền phức cho nhà họ Chu, nên mới chần chừ mãi đến kinh thành. Nếu là khác, sớm tìm đến dựa dẫm, mặc kệ Chu phủ khó xử . Trúc Lan thầm nghĩ, vẫn là đứa trẻ nuôi nấng mới điều. “Mau để xem nào, thấy con gầy ít ?”

 

Hà Thúc : “Nương tử lo lắng cho thúc thúc và thẩm thẩm ạ.”

 

Ngô Ninh lườm phu quân một cái, : “Con cao lên nên trông gầy một chút thôi. Thẩm thẩm xem, Ninh Nhi cao lên nhiều ?”

 

Trúc Lan thấy sự tương tác của đôi vợ chồng trẻ, trong lòng hiểu rõ, Hà Thúc là đang xót Ngô Ninh, còn Ngô Ninh Hà Thúc nhiều lời. Đều là những đứa trẻ ngoan. “Ừ, đúng là cao lên ít.”

 

Ngô Ninh hài lòng với vóc dáng hiện tại, khóe miệng cong lên. Nàng đợi một lúc thấy Tuyết Hàm, bèn hỏi: “Thẩm thẩm, Tuyết Hàm ở nhà ạ?”

 

Trúc Lan giải thích: “Con bé đến Ninh Quốc Công phủ .”

 

Sáng sớm, của Ninh Quốc Công phủ đến đón . Ninh Quốc Công phu nhân nhớ Tuyết Hàm, nên cô bé cùng Ngọc Lộ qua đó.

 

Ngô Ninh cong mắt : “Đợi Tuyết Hàm về, con còn chúc mừng em nữa!”

 

Trúc Lan thấy Tống ma ma bưng một cái tráp , bèn kéo Ngô Ninh: “Mau đây, xem chuẩn những gì cho con .”

 

Tuy thể so với con gái ruột, cháu gái ruột, nhưng Ngô Ninh trong lòng Trúc Lan cũng một vị trí nhất định. Những thứ bà để dành cho các cô con gái, bà cũng để vài món cho Ngô Ninh.

 

Còn về con gái lớn và cháu ngoại gái, đợi Lý gia đến kinh thành mới mang về .

 

 

Loading...