Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 803: Hồ Hạ
Cập nhật lúc: 2025-09-15 14:03:41
Lượt xem: 73
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kim thị: “Hôm nay bồi thường sáu mươi mấy lượng bạc, đại trả. Chuyện hôm nay xảy đều là vì ngoài.”
Hồ thị trừng lớn mắt. Của hồi môn của bà còn một gian cửa hàng lớn, mười mấy mẫu đất, một ít trang sức cũ. Bà và con trai ở nhà đại ca, chi tiêu vẫn luôn là tự trả. Sáu mươi mấy lượng bạc , là một con lớn, con trai hôm nay mua nguyên liệu cũng là vì lễ bái sư.
Hồ thị: “Đại tẩu, chúng nhiều tiền bạc như .”
Con trai sách, sách của đại ca thể xem, nhưng giấy mực bút đều tự mua. Học phí của thư viện, cộng thêm chi tiêu của hai con, một năm tiêu dùng cũng ít. Lại thêm sinh nhật của đại ca, một giao tế, bà thật sự tiền.
Kim thị hừ một tiếng: “Đây chỉ là tiền bồi thường, còn thương tiểu thư của nhà quan tam phẩm. Lão gia về còn đến cửa xin , lễ vật xin , các ngươi cũng trả.”
Hồ thị đầu óc choáng váng, chút kích động, suýt nữa thì ngã.
Buổi tối, bữa tối của Chu gia náo nhiệt. Hôm nay Dung Xuyên về ăn tối, chỉ tiếc là Dung Xuyên ở qua đêm dễ dàng. Khó trở về, Chu Thư Nhân cũng vui mừng.
Chu Thư Nhân thiếu niên giữa mày trầm , trong lòng tự hào. Nhìn xem, đứa trẻ ông dạy dỗ tâm tính bao. Thân phận đổi lớn như , đứa trẻ vẫn kiêu ngạo nóng nảy. “Tốt, đứa trẻ , đây cùng thúc thúc uống một chén.”
Dung Xuyên thích nhất là khí của Chu gia. Ninh gia đối với , chỉ là quy củ quá lớn. Hai họ đối với càng mang theo vẻ lấy lòng, tự nhiên.
Dung Xuyên cầm chén rượu: “Thúc, ân tình của thúc đối với cháu trai, ngàn lời vạn ngữ đều ở trong rượu, cháu trai vĩnh viễn khắc cốt ghi tâm.”
Chu Thư Nhân uống cạn ly rượu: “Thúc cầu con nhớ đến Chu gia nhiều, đối với Tuyết Hàm là , vạn thể để Tuyết Hàm chịu thiệt thòi.”
Con gái lớn lên, vợ chồng Chu Thư Nhân và Trúc Lan, đối với Tuyết Hàm còn hơn cả con trai. Con bé nhiều năm như chỉ là Đổng thị, mà còn là chiếc áo bông tri kỷ. Nếu con rể là Dung Xuyên, ông quá nhiều biện pháp để dày vò con rể tương lai.
Dung Xuyên tai ửng đỏ, nghĩ đến ngày thành mà cha với , thúc thúc và thẩm thẩm, trong lòng áy náy. Chàng quá nên, chú thím đối với Tuyết Hàm yêu thương đến mức nào, vẫn luôn ở trong mắt. “Thúc, cháu trai nhiều cũng bằng hành động, cháu trai sẽ ngài thất vọng.”
Trúc Lan , đứa trẻ nuôi lớn, bà vẫn hiểu rõ. Dung Xuyên động tâm tư thành . Điều Trúc Lan hiểu , thời cổ đại vốn dĩ thành sớm, Dung Xuyên cũng đến tuổi, nghĩ mới là bình thường. Hiện tại xem thần thái của Dung Xuyên, thằng nhóc đổi ý ?
Vậy thì quá, nhất là thể kéo dài đến cuối năm . Vào đông thành sợ, nếu kéo dài đến cuối năm , Tuyết Hàm cũng là một đại cô nương.
Bữa tối ăn xong, Dung Xuyên , Vương quản gia tiến : “Lão gia, Hồ chủ sự của Hộ Bộ mang theo cháu ngoại đến xin , đang ở cổng chờ.”
Chu Thư Nhân nhướng mày: “Xem gây chuyện hôm nay là gia quyến của Hồ chủ sự, thật đúng là trùng hợp, thế mà là của Hộ Bộ.”
Trúc Lan : “Không của Hộ Bộ, cũng sẽ nhanh như đoán là nhà chúng , càng sẽ vội vàng đến xin .”
Chu Thư Nhân với Vương quản gia: “Mời đến sân .”
Nói , Chu Thư Nhân dậy đến sân , Trúc Lan cũng dậy: “Ta cũng xem thử.”
Chu Thư Nhân nhướng mày: “Nàng là xem thiếu niên đường lúc nãy?”
Trúc Lan gật đầu: “Tuy chỉ là vài lời, vẫn thể đoán đứa trẻ dễ dàng. Túi tiền đưa cho lúc đó đều cũ. Hồ đại nhân mang theo cháu ngoại đến xin , điều ý tứ, xem.”
Chu Thư Nhân thật chú ý đến chi tiết, lúc đó sự chú ý đều đặt lên vợ và con cái nhà .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-803-ho-ha.html.]
Vợ chồng Trúc Lan chậm, đến sân , Hồ đại nhân mang theo cháu ngoại ở trong phòng chờ. Vương quản gia dâng .
Hồ Hạ trong lòng hoảng hốt. Hắn vợ miêu tả dáng vẻ của đại nhân, đầu óc liền một mảng trắng xóa. Cấp trực tiếp của lãnh đạo , , là, lẽ là Thượng thư tương lai của Hộ Bộ. Bọn họ, những quan viên Hộ Bộ , lúc chuyện phiếm đều cho rằng, Chu đại nhân phần thắng lớn hơn Khâu đại nhân, càng thể bước lên vị trí Thượng thư.
Hắn quan phục cũng mang theo cháu ngoại đến. Vốn định mang cháu ngoại đến, nương tử chán ghét đại và cháu ngoại, thì . Đại vẫn luôn tự cung tự cấp, cháu ngoại cũng hiểu chuyện. Chỉ là chi tiêu của đều dựa nương tử, chỉ cần nương tử thật sự tổn thương ai, cũng dám hé răng.
hé răng nghĩa là đầu óc tỉnh táo, đầu óc sẽ Hộ Bộ. Hắn trong lòng rõ ràng, hôm nay đều là do con gái gây họa. Cháu ngoại theo, cảm động.
Hồ Hạ tiếng bước chân, thấy Chu Thị lang, chân chút mềm: “Hạ, hạ quan bái kiến Chu đại nhân.”
Cổ Lưu Phong cũng vội chào hỏi: “Tiểu nhân bái kiến Chu đại nhân.”
Chu Thư Nhân nhướng mày, thằng nhóc quả thật mạnh hơn Hồ Hạ, tuy căng thẳng, nhưng ngữ khí vững vàng. “Đây ở Hộ Bộ, Hồ Hạ, ngươi cũng đừng căng thẳng, cứ tự nhiên .”
Hồ Hạ đầu óc chút trống rỗng, chủ sự của Hộ Bộ là nhiều nhất. Hắn kích động : “Đại nhân ngài tên hạ quan ?”
Chu Thư Nhân: “Ừm.”
Ông đối với của Hộ Bộ đều ghi tạc trong lòng. Hồ Hạ, ông , vị chủ sự khoa trương, thuộc loại im lặng việc. Nói ở vị trí chủ sự nhiều năm, Hộ Bộ phái chủ sự theo biển, đây là một cơ hội. Lúc đó ông nhớ, trong mấy vị chủ sự biểu hiện, Hồ Hạ.
Chỉ là ngờ, vị thật vẻ im lặng việc, thế mà một vợ lợi hại.
Chu Thư Nhân thấy Hồ Hạ m.ô.n.g cũng dám vững, mở miệng : “Ý đồ đến của ngươi, bản quan . Chuyện đường lúc đó cũng hiểu rõ, ngươi mang lễ vật về .”
Hồ Hạ trong lòng cơ sở. Bọn họ trừ việc đoán ai là Thượng thư kế nhiệm, còn buôn chuyện, nhất trí cho rằng Chu đại nhân lợi hại, đặc biệt là Chu đại nhân vẫn luôn mang theo nụ , đây là một con hổ mặt , ghi thù dai nhất. Hắn ở Hộ Bộ nhiều năm như , chỉ hy vọng thể thăng lên lang trung, chặt đứt con đường quan. “Đại nhân, hôm nay là hạ quan giáo dục con gái, nhất định sẽ quản giáo nhiều hơn, lễ vật xin hãy nhận lấy.”
Trúc Lan hộp quà bàn, cau mày, gật đầu với Tống ma ma.
Tống ma ma ngoài, Chu Thư Nhân , nhanh hiểu ý của vợ. Tống ma ma trở về nhanh, trong tay cầm một túi tiền.
Chu Thư Nhân thấy nương tử gật đầu, mở miệng : “Lễ vật bản quan sẽ nhận. Còn nữa, đại cháu gái của bản quan chỉ trẹo nhẹ, mời đại phu và mua dầu thuốc tổng cộng tốn đến hai lượng bạc. Ta giữ một ít bạc xem như an ủi cho cháu gái , còn , ngươi cũng mang về .”
Hôm nay nếu Hồ Hạ, ông thật đúng là sẽ trả tiền.
Hồ Hạ túi tiền đặt xuống, tay đều run run: “Đại nhân, ạ.”
Chu Thư Nhân giơ tay: “Thôi , đại lão gia, bản quan mang về thì cứ mang về.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Trúc Lan lúc mở miệng: “Chu gia chúng nguyên tắc, Hồ đại nhân, những thứ mang đến đều mang về .”
Hồ Hạ nương tử của Chu đại nhân đều mở miệng, nhưng tâm lý vẫn yên, cảm giác cháu ngoại kéo tay áo , bừng tỉnh, thể phản bác nữa. “Hạ quan cảm ơn sự rộng lượng của đại nhân.”
Chu Thư Nhân ánh mắt đặt nhiều hơn lên thiếu niên, hành động nhỏ lúc nãy ông đều thấy. “Ừm, giờ còn sớm, các ngươi cũng về .”