Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 802: Đọc sách vẫn là nên vững vàng một chút

Cập nhật lúc: 2025-09-15 14:03:40
Lượt xem: 81

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trúc Lan và Chu Thư Nhân ở trong xe ngựa, Trúc Lan hỏi: “Chàng cùng chúng về nhà, ?”

 

Chu Thư Nhân khó khăn lắm mới nhân cơ hội chuồn , ông tìm Thái tử. “Không , Thái tử phái theo , chắc là đoán sẽ cùng các nàng về nhà.”

 

Trúc Lan xong lời : “Cho nên ngoài việc, mà là cùng Thái tử ngoài?”

 

Chu Thư Nhân gật đầu, nhiều. Tống ma ma ở đây cũng dám chuyện Lễ Bộ, liền đổi đề tài: “Các nàng phố?”

 

Trúc Lan : “Còn là con gái của mua nguyên liệu khắc con dấu . Ta cũng dạo, liền đưa các nó ngoài, chỉ là ngờ xảy chuyện.”

 

Chu Thư Nhân : “Sau ngoài nhớ mang theo thêm hai tiểu nhị, ở bên ngoài, tiểu nhị hữu dụng hơn nha .”

 

Trúc Lan cũng lòng còn sợ hãi. May mà hôm nay đ.â.m , nếu , thật sự đ.â.m giẫm đạp, c.h.ế.t cũng tàn. “Ta nhớ .”

 

Chu Thư Nhân cũng chút dọa. Nếu Trúc Lan xảy chuyện, ông bây giờ. Ông nắm c.h.ặ.t t.a.y vợ, trong lòng nghĩ, Thận Hành cứ ở trong nhà, ngoài thì theo Trúc Lan, ông cũng thể yên tâm hơn một chút.

 

Trong xe ngựa của Thái tử, Thái tử trong lòng trợn trắng mắt. Hắn ngăn cản, Chu Thư Nhân thật đúng là chuồn . Người thật là trơn như lươn.

 

Hắn vốn định đưa Chu Thư Nhân gặp Đường Diễm, thôi, cũng vội nhất thời. Hắn hiệu cho xa phu về phủ.

 

Ngoài hoàng cung, Ninh Tự cùng cha cung, vẫn luôn ở ngoài chờ. Vốn tưởng cha một lát là thể , ngờ chờ đến hai canh giờ.

 

Cuối cùng cũng thấy cha ngoài, Ninh Tự vội nhảy xuống xe đỡ: “Cha.”

 

Ninh Quốc Công lâu bộ lâu như , trán đều là mồ hôi. “Lên xe .”

 

Ninh Tự liếc trong cửa cung, còn thể thấy cỗ kiệu, đây là Hoàng thượng chuẩn cho cha, chỉ là cha . Trong lòng dễ chịu, cha tuổi , còn gánh vác Ninh gia. Ông cẩn thận đỡ cha lên xe.

 

Ninh Quốc Công uống , lau mồ hôi. Xe ngựa chạy một lúc mới hồi phục , ông đ.ấ.m đấm đôi chân chút vô lực: “Trước cảm thấy hoàng cung lớn, hôm nay cảm giác hoàng cung như xây thêm .”

 

Ninh Tự đưa tay xoa chân cho cha: “Cha, cha vất vả . Con trai bất hiếu, nên để cha lo lắng chuyện họ của Dung Xuyên, lẽ con trai nên cung mới .”

 

Ninh Quốc Công hưởng thụ sự hiếu thuận của con trai út. Thân thể tuy mệt, nhưng tâm lý vui mừng. Lúc con trai út trở về, ông mới là tuyệt vọng. Hiện tại thể mệt nhưng tinh thần . “Hoàng thượng vốn định là mượn dung mạo của Dung Xuyên để ban ơn ban họ Trương. Thật điều cũng thể thông, nhưng cha của ngươi cam lòng. Dù Dung Xuyên chỉ mang họ Ninh một thời gian, đối với Ninh gia ý nghĩa đều khác biệt. Dù Dung Xuyên cũng từng mang họ Ninh, Dung Xuyên khôi phục phận, đối với Ninh gia cũng sẽ đặc biệt chiếu cố.”

 

Ninh Tự yết hầu chút nghẹn, ông hiểu rõ ý tưởng của Hoàng thượng cố chấp đến mức nào. “Cha, ngài tính toán, Hoàng thượng nhất định đoán . Hoàng thượng Dung Xuyên đổi họ, một mặt là vì con trai ruột, một mặt cũng là chiếu cố Ninh gia nhiều.”

 

Chỉ cần Thái tử lên ngôi, phú quý của Ninh gia mấy thế hệ sẽ định. Thế hệ của họ sẽ nảy sinh tâm tư, nhưng khó đảm bảo hậu đại nảy sinh. Hoàng thượng vẫn luôn là phòng ngừa chu đáo. Hơn nữa vì Thái tử thật sự hao phí tất cả tâm huyết, đối với Ninh gia vẫn nhiều phòng .

 

Ninh Quốc Công : “May mà ơn của đại ca con ở đó, gần đất xa trời, Hoàng thượng cuối cùng cũng đồng ý đổi họ.”

 

Ninh Tự trong lòng càng khó chịu, cha nhẹ nhàng, nếu thật sự dễ dàng, cha sẽ cung hai canh giờ. Cha cũng sẽ kiên trì khỏi hoàng cung. Nói cho cùng, Hoàng thượng trong lòng là vui. “Cha, cha vất vả .”

 

Ninh Quốc Công toe toét : “Không khổ, một chút cũng khổ. Dung Xuyên mang họ Ninh, mới thật sự cảm thấy đại ca con trở về.”

 

Chu gia, Trúc Lan về đến nhà, tiểu nhị mời đại phu đến. Đại phu trực tiếp xem chân cho Ngọc Sương.

 

Trúc Lan hỏi: “Đại phu, chân của cháu gái ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-802-doc-sach-van-la-nen-vung-vang-mot-chut.html.]

Đại phu xem xong trong lòng thở phào nhẹ nhõm, : “Không đáng ngại, chỉ là trẹo nhẹ thôi. Lát nữa đến y quán lấy dầu thuốc về xoa, bảy ngày là thể khỏi.”

 

Trúc Lan nhẹ nhõm thở phào, . “Phiền đến đại phu.”

 

Triệu thị hỏi: “Đại phu, cần ăn thuốc gì ạ?”

 

Đại phu : “Không cần, dầu thuốc là .”

 

Triệu thị lúc yên tâm.

 

Đợi đại phu , Trúc Lan cũng trở về chủ viện. Chu Thư Nhân quần áo, đang ghế sách ăn nho.

 

Chu Thư Nhân hỏi: “Chân của con bé Ngọc Sương thế nào ?”

 

“Không , quần áo .”

 

“Ừm.”

 

Đợi Trúc Lan quần áo ngoài, Chu Thư Nhân ăn hết nửa đĩa nho. Ông đuổi nha ma ma ngoài mới : “Không nàng đang cùng Thái tử ở Lễ Bộ , phố?”

 

Chu Thư Nhân đem chuyện xảy ở Lễ Bộ kể đơn giản: “Ta dính líu nhiều, cho nên nhân cơ hội trở về, còn thể thanh nhàn.”

 

Tiêu đại nhân , ông theo Thái tử là nghỉ phép, ông càng sẽ về Hộ Bộ.

 

Trúc Lan định chuyện, Xương Trung liền chạy : “Cha, ngài thế mà thật sự về nhà !”

 

Chu Thư Nhân : “Con học chữ cho , chạy về đây?”

 

“Con trai nhớ cha. Cha khó khăn lắm mới ở nhà, con trai tự nhiên ở cùng cha. Hơn nữa chữ dạy con trai đều nhớ kỹ . Nếu đợi Minh Huy, con trai sớm dạy chữ mới.”

 

Chu Thư Nhân con trai đầu óc linh hoạt. Thằng nhóc chữ thì nhận , chắc . Ông lên: “Cha kiểm tra con, sai một chữ, phạt một trang chữ lớn.”

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

 

Đừng nhóc còn nhỏ, sức tay nhiều, nhưng cũng thể chữ.

 

Xương Trung tự tin tràn đầy. Gần đây học quá thuận lợi, cảm thấy cái gì cũng . “Được ạ.”

 

Trúc Lan . Chu Thư Nhân là cho con trai một bài học. Trí nhớ , học kiến thức vẫn là nên vững vàng một chút thì hơn.

 

Trúc Lan lâu chữ, nhận thì nhận , nhưng đôi khi cũng sẽ sai. Chữ phồn thể thật sự ưu thương. Bà đoán con trai sẽ ít trang chữ lớn.

 

Hồ gia, Kim thị luyến tiếc mắng con gái, con gái út, tự nhiên là cưng chiều. Dỗ con gái xong, bà em gái của tướng công. Nếu là em gái ruột cùng một sinh của tướng công, bà sớm đuổi .

 

Hồ thị về nhà đẻ nhiều năm, lúc đó mang theo con trai hai tuổi. Bà cơ hội tái giá, nhưng bà lăng là trả nhà đẻ một phần của hồi môn chỉ vì mang theo con trai gả nữa. Bà trong lòng rõ ràng, bà gả, con trai mới . Đương nhiên cũng sợ gả , sợ gả , đối với hôn nhân hết hy vọng, một lòng nuôi dưỡng con trai cho .

 

Nhiều năm như , bà đều là vì con trai mà nhẫn nhịn. Sang năm là thi đồng sinh, bà chỉ cần chịu đựng qua là , chỉ là ngờ hôm nay xảy chuyện.

 

Kim thị trong lòng ôm một cục tức. Hôm nay bồi thường sáu mươi mấy lượng bạc, bổng lộc một năm của tướng công mới bao nhiêu. Trong nhà thể sống , còn là do của hồi môn của bà bù . Em gái năm đó nhả một ít của hồi môn, rốt cuộc lấy tiền lớn. Nghĩ đến của hồi môn trong lòng khinh thường, của hồi môn của Hồ gia thật là ít.

 

 

Loading...