Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 795: Chẳng còn bóng người

Cập nhật lúc: 2025-09-15 14:03:33
Lượt xem: 80

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Buổi chiều, cả nhà Ninh Quốc Công mới rời . Vợ chồng Trúc Lan và Chu Thư Nhân đều mệt lả. Tiễn khách xong, hai liền về phòng nghỉ ngơi. Còn về tạ lễ, họ cũng tinh lực để xem, dù cũng mất , nghỉ ngơi là quan trọng nhất.

 

Chu Thư Nhân quần áo, thoải mái xuống: “Tuy chuyện triều chính, nhưng Ninh Quốc Công và Ninh Hầu gia hỏi thật đúng là nhiều.”

 

Ông một đối mặt với năm đàn ông của Ninh gia, quá mệt mỏi!

 

Trúc Lan thì khá hơn một chút, chỉ cần tiếp đãi Ninh Quốc Công phu nhân. Sau Quốc công phu nhân mệt mỏi nghỉ ngơi, bà chỉ cần ứng phó với Đỗ thị. “Thế tử phu nhân thế nào nhỉ, thế mà tự moi lời của . May mà con gái gả Hầu phủ, Đỗ thị cũng dám quản.”

 

Đừng Đỗ thị mặt ôn hòa, bà chuyện nhiều, đối với Đỗ thị cũng vài phần hiểu , vị cũng thật sự rộng lượng.

 

Chu Thư Nhân lật : “Không về họ nữa.”

 

Trúc Lan cũng nhắm mắt : “Ừm.”

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

Đại phòng, Lý thị cầm quạt phe phẩy, trong miệng lẩm bẩm: “May mà thức ăn sai, tim cứ treo lơ lửng mãi.”

 

Hôm nay bà vẫn luôn căng thẳng, sợ trong lúc quản gia mất mặt Chu gia, để Ninh Quốc Công phủ xem thường. Cuối cùng tiễn khách , bà hiện tại chút kiệt sức.

 

Ngọc Lộ lấy quạt trong tay : “Mẹ, con gái quạt cho .”

 

Lý thị trong lòng ấm áp, vẫn là con gái , thương . Bà vẫn chút tự tin hỏi con gái: “Mẹ hôm nay biểu hiện cũng tạm chứ!”

 

Ngọc Lộ trong mắt mỉm , áp lực, tiến bộ lớn. Nàng gật đầu : “Rất tồi, phong thái của trưởng tức.”

 

Lý thị toe toét : “Con gái nhất định là lời thật.”

 

Ngọc Lộ cảm thấy mẫu quá đáng yêu: “Mẹ, cha sắp về ?”

 

Lý thị trong lòng trống rỗng: “Ừm, chắc là khởi hành trở về .”

 

Nhị phòng, Triệu thị chút hoảng hốt. Ngọc Sương đây cứ tưởng bắt nạt: “Mẹ, lời ?”

 

Triệu thị hồn, ôm cô con gái nhỏ Ngọc Điệp, : “Không ai lời cả. Mẹ chỉ là cảm thấy như đang mơ .”

 

Tống thị và Du thị đối với bà tuy nhàn nhạt, nhưng cũng xem như khách khí. Đây là cháu dâu của Ninh Quốc Công phủ!

 

Ai thể ngờ, bà khi còn nhỏ bắt nạt, lớn lên, một trận hạn hán, bà chuẩn sẵn sàng cho cái chết. Hiện tại chỉ con trai con gái, ngoài ai cũng sẽ gọi bà một tiếng nhị thái thái. Bà thật sợ đây là mơ.

 

Ngọc Sương nắm tay , trải qua quá nhiều, lo lo mất. “Mẹ, đây là mơ .”

 

Triệu thị : “Mẹ . Con cũng mệt , về nghỉ ngơi một lát .”

 

Ngọc Sương lên: “Mẹ cũng nghỉ ngơi một chút.”

 

Nói , bế em gái nhỏ về phòng của .

 

Tam phòng, Đổng thị cũng cảm khái, chỉ là nhiều bằng đại phòng và nhị phòng. Toàn vì Chu phủ mắt chỉ Xương Liêm quan trường, thiệp mời Đổng thị nhận nhiều, kiến thức cũng nhiều. Đổng thị duy nhất cảm khái là về cô em chồng, những chuyện khác thật nghĩ nhiều.

 

Tô Huyên thì nghĩ đơn giản hơn, chỉ cần đối với Chu gia .

 

Địa giới Thanh Châu, Xương Nghĩa tính thời gian, còn năm ngày nữa, thể đến kinh thành. Chuyến về vì mua nhiều đồ, tuy trong lòng vội, nhưng tốc độ quá nhanh. Hiện tại cuối cùng cũng sắp về đến nhà.

 

Xương Nghĩa xe ngựa đang nghĩ nên suốt đêm , Đông Mặc cưỡi ngựa đến bên cửa sổ xe: “Nhị gia, Cường Tử một bước trở về, phía cướp dân nữ.”

 

Đông Mặc theo nhị gia nhiều năm, chỉ là báo cáo mà thôi, trong lòng rõ hơn ai hết, nhị gia thích lo chuyện bao đồng.

 

Xương Nghĩa vén rèm xe ngựa, hạ giọng hỏi: “Con đường chúng mấy , nhớ bên cách thôn khá xa? Có nhớ nhầm ?”

 

Đông Mặc : “Quả thật cách thôn xa.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-795-chang-con-bong-nguoi.html.]

 

Xương Nghĩa khuôn mặt nghiêm túc: “Quay đầu , tối nay chúng về huyện thành ngang qua ngủ .”

 

Hắn thể cẩn thận. Chức quan của cha càng cao, tính kế Chu gia cũng sẽ càng nhiều. Đồng thời trong lòng buồn bực thực sự, lớn lên rõ ràng hiền hậu, dùng mỹ nhân kế với . Không sai, Xương Nghĩa nhận định, phía chính là đang tính kế .

 

Xương Nghĩa đợi xe ngựa đầu , trong lòng còn cân nhắc, đợi về kinh , tuyển thêm mấy đắc lực, dễ dàng khỏi cửa nữa.

 

Phía đợi nửa ngày thấy đoàn xe, đành phái tìm hiểu, kết quả, còn đoàn xe, bóng cũng một!

 

Đoàn xe sắp đến huyện thành, Xương Nghĩa cố ý để Cường Tử cũng đuổi kịp: “Nhị gia, chúng mới bao lâu, lén lút xem xét.”

 

Xương Nghĩa ừ một tiếng, trong lòng càng thêm buồn bực. Sắp đến kinh thành , còn xảy chuyện phiền phức chậm trễ hành trình của . Trong lòng nghĩ, nên .

 

Kinh thành, Chu Thư Nhân con trai thứ hai tính kế, ông và vợ đang kiểm kê tạ lễ.

 

Trúc Lan danh mục quà tặng, hoàng kim năm ngàn lượng, năm vạn lượng bạc trắng. Châu báu trang sức, nhiều châu báu còn mài giũa, thể trang sức cho các cháu gái, cũng thể của hồi môn cho Tuyết Hàm. Sách vở tranh chữ là cho Chu Thư Nhân.

 

Chu Thư Nhân cẩn thận cất . Vật trang trí ý tứ, ít đều là thành đôi, là để dùng của hồi môn.

 

Trọn bộ trang sức, phần lớn là cho bà, trang sức thật ít.

 

Chu Thư Nhân : “Ta đến thư phòng đây.”

 

“Được.”

 

Trúc Lan đem vàng dựa theo tiền các phòng mượn bà sắp xếp , cho bốn con dâu mỗi chọn mấy món trang sức, cháu gái cũng bỏ sót, bảo Tống ma ma đưa đến các phòng.

 

Sau đó bà niêm phong hai ngàn lượng vàng cho con gái tiền áp đáy hòm khi thành , còn cất . Châu báu cũng chọn một ít, Ninh phủ tặng đều là những thứ hiếm . Mấy thứ giữ một ít cho các cháu gái tiền áp đáy hòm khi thành , còn đều cho con gái của hồi môn mang .

 

Trúc Lan sắp xếp xong, Tống ma ma cũng trở . Trúc Lan thở dài : “Mấy thứ thì nhiều, nhưng chia một chút là hết.”

 

Còn chia đủ, trong nhà cháu gái ít, đều là đích tôn nữ. Bà, bà nội , cần công bằng, hơn nữa cũng giữ mấy phần cho những cháu gái đời.

 

Tống ma ma thầm nghĩ, cho nên , gả nhà cao sang thật sự thể vét cạn gia sản. Chu phủ nếu tạ lễ bù đắp, của hồi môn của tiểu thư tuy ít, nhưng gả Ninh gia, vẫn là chút đủ xem.

 

Trúc Lan cuối cùng liếc chiếc rương niêm phong. Nếu Dung Xuyên là Ngũ hoàng tử, con gái là Ngũ hoàng tử phi tương lai, bà cần gì lo lắng cho của hồi môn của con gái như .

 

Ninh Hầu phủ, Ninh Tự đưa Dung Xuyên trở về Hầu phủ, đích đưa Dung Xuyên đến sân của : “Tòa sân sửa sang xong từ lâu. Cha trông chừng việc sửa chữa, con thích xa hoa, cho nên đều bố trí theo sở thích của con.”

 

Nói , sở thích của Dung Xuyên và Thái tử thật giống .

 

Dung Xuyên là ở phòng khách. Lần cảm giác vô cùng khác biệt, đây là nhà của , là nơi sẽ ở . “Cha, tòa sân là quá lớn ?”

 

Đã gần bằng chủ viện .

 

Ninh Tự : “Lớn thì hơn. Con sắp thành , nơi ở nhỏ .”

 

Dung Xuyên mặt đỏ: “Cha, con trai còn nhỏ, vội.”

 

Ninh Tự trong mắt nghiền ngẫm, vội, hừ, thằng nhóc mắt rời khỏi tiểu thư Chu gia, mà còn vội. “Nếu con vội, lúc Chu đại nhân cũng giữ con gái ở thêm hai năm, hai năm nhé?”

 

Dung Xuyên há hốc mồm, đó thấy trong mắt cha đều là nụ , phản ứng : “Cha, cha trêu con trai?”

 

“Con vội, cha chỉ là theo lời con mà thôi.”

 

Dung Xuyên tai đỏ bừng: “Con trai thích tòa sân .”

 

Ninh Tự ha ha , đây là thừa nhận nóng vội !

 

 

Loading...