Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 768: Huyết mạch tiền triều
Cập nhật lúc: 2025-09-15 10:47:25
Lượt xem: 91
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trương Cảnh Hoành rời khỏi Nhị hoàng tử phủ, trở xe ngựa nhận điều đúng. Bên trong xe ngựa của thêm một bức thư. Hắn chằm chằm bức thư bàn, nhúc nhích, mãi đến khi xe ngựa lắc lư đến hoàng tử phủ, mới vén rèm lên: “Ngươi cầm lấy thư, cẩn thận kiểm tra xong đưa cho .”
Vệ thị vệ nhíu mày: “Vâng ạ.”
Hắn theo chủ tử Nhị hoàng tử phủ, bên ngoài chỉ để xa phu coi chừng xe ngựa. Xa phu là của , ai đưa thư đến!
Trương Cảnh Hoành rõ, bây giờ hiểu rõ. Thái tử gia sẽ vô duyên vô cớ bảo ở nhà Thẩm Dương. Chỉ là ngờ, nhanh như tiếp xúc với , đây là chuẩn ngả bài với ?
Trương Cảnh Hoành trong lòng nghẹn một bụng tức giận, cảm thấy oan uổng. Nếu tự cứu một phen, kết quả chờ đợi chỉ cái chết. Bị uy h.i.ế.p đến tính mạng, càng nghĩ, càng cảm thấy tức giận thôi!
Ngày hôm , lâm triều. Chu Thư Nhân ngủ tỉnh, buồn ngủ chịu . Tối qua ông vì để tính toán rõ ràng mà ngủ quá muộn, ông đặc biệt nhớ máy tính. Bây giờ não cũng chút đau, từng mục từng mục đối chiếu, quả thực mạng.
Lại thể ngủ triều đình, chỉ thể nhẫn tâm véo hai cái, thật đau!
Hôm nay lâm triều tan nhanh. Tiêu Thanh Chu Thư Nhân: “Ngươi về nghỉ ngơi .”
Chu Thư Nhân chịu nổi nữa, thật sự quá buồn ngủ. “Vâng ạ.”
Trên xe ngựa về Hộ Bộ, Chu Thư Nhân ngủ thoải mái. Đến Hộ Bộ, trở phòng nghỉ ngơi, ông cần nghỉ ngơi nửa canh giờ.
Đợi Chu Thư Nhân tỉnh dậy, Thượng thư đại nhân trở về. Khâu Duyên thấy Chu Thư Nhân: “Tiêu đại nhân phái đến, đợi ngài tỉnh, chúng qua đó.”
Chu Thư Nhân , nhất định là việc. “Được.”
Tiêu Thanh thấy Chu Thư Nhân tinh thần tồi, hiệu cho hai , mở miệng : “Hoàng thượng phái nước ngoài mua lương thực. Ta tìm các ngươi đến, thứ nhất là Hộ Bộ sẽ phái một cùng, thứ hai là tính toán xem cần bao nhiêu bạc.”
Chu Thư Nhân chút ngạc nhiên: “Hộ Bộ cũng cử quan viên ?”
Tiêu Thanh Chu Thư Nhân đến việc mua lương thực ngạc nhiên, trong lòng rõ ràng, chủ ý nhất định là do Chu Thư Nhân đề xuất. “ , Hộ Bộ cần quản lý sổ sách, theo suốt chặng đường.”
Khâu Duyên hỏi: “Đại nhân, ngài chuẩn phái ai ?”
Ông , đường xa vất vả , chẳng lợi lộc gì lớn, bằng ở Hộ Bộ.
Chu Thư Nhân thì . Đi là đến những quốc gia lân cận, mức độ nguy hiểm cao. Ông nước ngoài xem thử, mắt mong chờ Tiêu đại nhân.
Tiêu Thanh thấu tâm tư của hai trợ thủ: “Phái một chủ sự là .”
Đừng Khâu Duyên , cho dù Khâu Duyên , ông cũng cho . Hộ Bộ cần Khâu Duyên ở quá nhiều nơi. Còn về Chu Thư Nhân, cho dù ông sắp xếp, Hoàng thượng cũng sẽ để Chu Thư Nhân .
Ai bảo Chu Thư Nhân chỉ là tay giỏi kiếm tiền, mà còn là một năng thần kế sách . Hoàng thượng quý giá lắm, nước ngoài vẫn nguy hiểm, Chu Thư Nhân đừng hòng nghĩ đến.
Chu Thư Nhân thất vọng, ông thật sự ngoài xem. Trong lòng tính toán, đợi Thái tử gia lên ngôi ông sẽ về hưu, đến lúc đó sức khỏe còn , đưa vợ cùng nước ngoài xem thử.
Trong hoàng cung, Hoàng thượng xem xong thư. Thư chép . “Ngươi suy nghĩ gì?”
Trương Cảnh Hoành trong lòng từng trận phát lạnh. Trên thư , là huyết mạch của hoàng thất tiền triều. Hắn mà ngốc, Vệ thị vệ là của Hoàng thượng, càng dám giấu giếm. Môi chút run run: “Thần, thần tin.”
Hoàng thượng cảm thấy, thư là thật. Ngài càng tra càng nhiều, rõ ràng ba phe thế lực. Diêu Văn Kỳ là một phe, tàn dư tiền triều là một phe, còn một phe cũng là bí ẩn nhất, ngài mắt vẫn tra .
Mà phe tàn dư tiền triều , lẽ sớm hai bên còn tính kế thôn tính. Nói , tàn dư tiền triều cũng thảm, huyết mạch hoàng thất tiền triều duy nhất còn vẫn là một quân cờ gánh trách nhiệm danh nghĩa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-768-huyet-mach-tien-trieu.html.]
Trương Cảnh Hoành tim đều run rẩy. Nếu là vô tội, còn cơ hội sống, Hoàng thượng hứa. bây giờ, nếu thư là thật, tiền đồ của chỉ con đường xuống địa ngục. “Hoàng thượng, thần gì cả, thần...”
Hoàng thượng giơ tay lên: “Tiền triều diệt vong, ngươi là huyết mạch hoàng thất tiền triều cũng đổi gì. Tiền triều diệt vong là vận hết, ngươi nên hiểu rõ, trẫm còn đến mức dung một , ngươi hiểu ?”
Đương nhiên càng nhiều tự tin, ngài sợ tàn dư tiền triều!
Trương Cảnh Hoành hiểu, hoàng thất dung một , thể liên lụy với bất kỳ phe phái nào, nếu , hoàng thất dung . Đồng thời cũng cho , tiền triều diệt vong là do tự , tường đổ đẩy mà thôi.
Trương Cảnh Hoành lưng ướt đẫm: “Thần, hiểu .”
Hoàng thượng: “Sau nên thế nào, ngươi hiểu ?”
“Hiểu ạ, thần sẽ vì Hoàng thượng mà thứ ngài .”
Đây là lòng trung thành của , là cơ hội sống của . Đồng thời trong lòng lạnh toát, ý của Hoàng thượng, dường như thật sự là huyết mạch hoàng thất tiền triều. Huyết mạch hoàng thất thật đúng là thảm, trong lòng càng hận những thế lực lợi dụng !
Chu phủ, Trúc Lan xem qua cặp song sinh long phượng, hai đứa nhóc đầy tháng lớn càng nhanh, một ngày một vẻ. Tô Huyên chăm sóc cẩn thận, hai đứa trẻ nuôi , một chút cũng giống sinh đôi, khỏe mạnh.
Đi ngang qua hoa viên, bà thấy Ngọc Sương trong đình hóng mát cắm hoa, liền qua: “Sao chỉ một con?”
Ngọc Sương dậy: “Em gái chơi mệt, mới về.”
Trúc Lan xuống, bình hoa cắm xong mắt. Ngọc Sương cắm hoa là ý cảnh nhất, con bé thẩm mỹ đặc biệt . “Thật .”
Ngọc Sương : “Hôm nay nghỉ, cháu gái rảnh rỗi việc gì liền hái chút hoa. Nếu bà nội thích, cháu gái xin tặng bà bình .”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Trúc Lan khách khí: “Được.”
Ngọc Sương cầm lấy kéo, cầm lấy cành hoa, định cắm một bình mới.
Trúc Lan một bên cũng : “Lần thiệp mời của cô cô con, định để con và Ngọc Lộ cùng .”
Ngọc Sương chút , nhưng bà nội, trong lòng rõ ràng, bà nội là vì cho nàng. “Vâng ạ.”
Trúc Lan : “Bây giờ ông nội con đang Hoàng thượng coi trọng, ở Hộ Bộ vững gót chân. Cho dù bắt nạt các con cũng sẽ đắn đo. Các con cần mở mang kiến thức, kinh thành là nơi rèn luyện nhất.”
Hiện tại Chu gia chỗ dựa, Ngọc Sương tham gia nhiều yến tiệc cũng . Kinh thành thiếu nhất là mỹ nữ, bà tham gia vài , mỹ nhân thật ít.
Ngọc Sương: “Bà nội, cháu gái hiểu .”
Trúc Lan : “Bà nội con thông minh, con đường tương lai còn dài, con bé ngoan, đường từ từ.”
Ngọc Sương tâm cảnh sớm bình thản. Từ khi cha và mẫu đổi, áp lực nàng biến mất, nếu , thật sự nhàn hạ thoải mái để thưởng thức phong cảnh cắm hoa.
Buổi tối, Chu Thư Nhân về nhà, Trúc Lan đau lòng thực sự, sự mệt mỏi của trượng phu bà thể cảm nhận . “Lát nữa ăn cơm tối xong liền nghỉ ngơi .”
Chu Thư Nhân: “Ta vẫn . Sáng nay ngủ bù một giấc. Cơm tối xong, xem bài vở của các cháu , về nghỉ ngơi cũng muộn.”
Trúc Lan : “Chàng thật sự đổi nhiều.”
Trước Chu Thư Nhân sẽ để tâm đến chuyện như .