Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 760: Chênh lệch

Cập nhật lúc: 2025-09-15 09:15:05
Lượt xem: 85

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Thư Nhân nên lời, Diêu Hầu phủ thật đúng là luôn chiếm vị trí đầu bảng tin đồn kinh thành. Ông khẽ : “Ngẩn ngơ còn hơn là minh mẫn.”

 

Trúc Lan cầm quần áo mang đến: “Quả thật, ngẩn ngơ thì hơn.”

 

Chu Thư Nhân quần áo nghĩ về Diêu Hầu phủ. Ông đến kinh thành vẫn luôn lo nghĩ cho Hộ Bộ, thật sự mấy chú ý đến Diêu Hầu phủ, phủ quả thật náo nhiệt.

 

Chu Thư Nhân xong quần áo: “Ngày mai các quan viên sẽ thành nghênh đón các tướng sĩ chiến thắng trở về, nàng giúp ủi phẳng quan phục một chút.”

 

Trúc Lan đưa quan phục ủi phẳng cho Tống ma ma: “Được.”

 

Chu Thư Nhân nghĩ đến ngày mai dậy sớm hơn cả lúc lâm triều, lưng chút còng xuống. Vào triều sớm thật là một công việc vất vả, ngày nào cũng dậy sớm. Mới đầu tháng mà ông mong đến tháng .

 

Trên bàn cơm tối, Xương Liêm hâm mộ : “Cha, ngày mai các quan viên nghênh đón tướng sĩ chiến thắng trở về, cảnh tượng thịnh vượng khó gặp, chỉ tiếc là con trai .”

 

Chu Thư Nhân liếc Dung Xuyên, thằng nhóc mắt cứ lén lút Tuyết Hàm. Ông híp mắt: “Con xem Dung Xuyên cũng , nó thấy tiếc nuối .”

 

Dung Xuyên điểm danh, thu hồi ánh mắt. Da mặt vốn dày, chỉ lo chú ý đến cây trâm Tuyết Hàm đang đeo mà tặng, dám mắt thúc thúc, tai đỏ bừng. Chàng thấy thúc thúc gì, nhất thời nên đáp lời thế nào.

 

Xương Liêm nên lời, thằng nhóc Dung Xuyên về nhà trong mắt là Tuyết Hàm. “Cha, con trai cảm thấy bộ tâm tư của Dung Xuyên đều đặt việc sớm thành , nó tâm tư thừa thãi mà tiếc nuối.”

 

Dung Xuyên mặt đỏ đến mức sắp tím : “Ta, .”

 

Tuyết Hàm xong lời , mặt cũng đỏ lên, kéo kéo tay áo mẫu : “Mẹ.”

 

Trúc Lan thấy đôi tình nhân trẻ ngượng ngùng, trừng mắt Xương Liêm: “Thức ăn nguội cả , mau ăn cơm .”

 

Lời quả thật hiệu nghiệm, cả nhà đều ngoan ngoãn ăn cơm.

 

Tuyết Hàm là đầu tiên buông đũa ăn xong. Trước khi còn trừng mắt tam ca, đó dẫn theo nha ma ma ở ngoài cửa .

 

Xương Liêm sờ sờ mũi, chỉ lo trêu chọc Dung Xuyên, hình như đắc tội em gái. Con bé nổi giận dễ dỗ !

 

Ăn cơm xong, Chu Thư Nhân dẫn con trai út và các cháu đến thư phòng. Hôm nay thư viện bài kiểm tra, ông xem thành tích. Đây là kiểm tra đầu tiên ở kinh thành, ông cũng nhân cơ hội để đánh giá trình độ học sinh của thư viện kinh thành.

 

Thư phòng, Minh Vân trong tay cầm bài thi, vốn định đợi ông nội bận sẽ thỉnh giáo, ngờ ông nội chủ động hỏi đến.

 

Minh Đằng giấu bài thi lưng, thành tích lý tưởng. Hai hôm ông nội kiểm tra bài vở, còn khoác lác. Hôm nay bảng điểm như tát cho hai cái.

 

Minh Thụy cũng héo hon, còn nghĩ ông nội bận, chắc chắn thời gian chú ý đến họ. Bây giờ nguyện vọng tan biến, tự tin thi, nhưng thi cũng lý tưởng.

 

Xương Trung kéo tay Minh Huy, hai chú cháu trái , hai cái đầu nhỏ dựa , cũng đang bàn bạc chuyện gì, thỉnh thoảng khúc khích.

 

Chu Thư Nhân xuống, thu hết phản ứng của các cháu mắt. “Bảng điểm và bài thi đặt lên bàn.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-760-chenh-lech.html.]

Minh Vân đặt lên , đó là Minh Đằng và Minh Thụy chậm rãi đến bàn, rụt cổ đặt bài thi và bảng điểm xuống.

 

Chu Thư Nhân cầm lấy của Minh Vân . Minh Vân thi hạng ba, rớt khỏi top ba. Minh Vân ở lớp Giáp, thành tích tồi, xem trình độ lớp Giáp của thư viện kinh thành và Tân Châu chênh lệch nhiều. Lại bài thi của Minh Vân, ông vẫn luôn dạy dỗ Minh Vân, đứa trẻ từ nhỏ nuôi dưỡng cẩn thận, những câu hỏi về con ít khi sai, vấn đề vẫn là ở văn chương.

 

Chu Thư Nhân chỉ cuốn sách, Minh Vân cái gì cũng , gương cho trưởng tôn cũng tồi, nhưng cũng chính vì là trưởng tôn mà thành, cũng vì thế mà bại. Minh Vân đặt quá nhiều khuôn khổ lên bản , văn chương liền phản ánh điều đó, phóng khoáng , những chỗ luôn thiếu một chút ý tứ.

 

Sau đó ông cầm lấy của Minh Đằng và Minh Thụy, hai đứa ở lớp Ất. Đừng là lớp Ất, trong lớp nhiều thể lên lớp Giáp, chỉ là tuổi còn nhỏ nên kẹt ở lớp Ất.

 

Minh Đằng lúc ở Tân Châu, thành tích top đầu, bây giờ chỉ ở vị trí trung bình. Hôm ông kiểm tra bài vở, Minh Đằng cũng lười biếng. Lại bài thi, bài thi cũng là trình độ của Minh Đằng, chỗ nào qua loa.

 

Cuối cùng là Minh Thụy, đứa trẻ lúc ở Tân Châu, thành tích thể top năm, thành tích suýt nữa khỏi top mười, khó trách đả kích đến héo hon.

 

Có thể thấy trình độ lớp Ất của kinh thành cao hơn Tân Châu ít, đây mới chỉ là một thư viện, kinh thành còn ít thư viện khác.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

 

Chu Thư Nhân gọi cháu trai cả lên: “Bài thi của chính con, con cảm thấy vấn đề gì?”

 

Minh Vân cau mày: “Ông nội, tôn nhi luôn cảm thấy , nhưng cẩn thận kiểm tra gì. Xin ông nội chỉ vấn đề của tôn nhi.”

 

Cậu lật lật bài thi nhiều , còn mượn bài thi của hạng nhất và hạng nhì, xem xong cũng chút hiểu , nhưng kiểm tra bài của , vẫn tìm kém ở .

 

Chu Thư Nhân chỉ một chỗ trong văn chương: “Chỗ , lúc con đắn đo hồi lâu mới hạ bút !”

 

Minh Vân sửng sốt, cúi đầu , kinh ngạc: “Ông nội, ông thấy ?”

 

Chu Thư Nhân vuốt râu: “Nguyên nhân đơn giản, đoạn con gò bó, suy xét quá nhiều, trả lời theo khuôn mẫu, vấn đề gì nhưng cũng xuất sắc.”

 

Minh Vân hồi tưởng ý tưởng của lúc đó, cúi đầu: “Ông nội, tôn nhi ông thất vọng , lúc đó tôn nhi băn khoăn quá nhiều.”

 

Chu Thư Nhân : “Ông nội thất vọng. Nói , đây cũng là của ông nội, vẫn luôn nghiêm khắc yêu cầu con. Con là một đứa trẻ trách nhiệm nặng, bất tri bất giác gánh hết gánh nặng lên vai .”

 

Minh Vân cảm thấy yêu cầu của ông nội đúng, là trưởng tôn nên gánh vác trách nhiệm. “Ông nội.”

 

Chu Thư Nhân giơ tay: “Nghe ông nội , ông nội tuổi còn già, tam thúc của con quan trường, tứ thúc của con cũng sẽ quan trường. Bên ba chúng , con nhiều thời gian để trưởng thành. Cho nên Minh Vân, hãy thử buông bỏ gánh nặng, con học cách thả lỏng bản , cứ luôn căng thẳng, ông nội lo lắng.”

 

Ông hy vọng cháu trai cả vất vả nuôi lớn, quan trường tự mệt chết, lúc đó ông sẽ mất!

 

Minh Vân hiểu, nghĩ bản , hình như quả thật thả lỏng, vẫn luôn căng thẳng. “Ông nội, tôn nhi hiểu .”

 

Chu Thư Nhân : “Con hiểu cách tận dụng hơn những gì thể tận dụng, cái gì cũng tự gánh là kẻ ngốc. Minh Vân , con vẫn còn học nhiều.”

 

Minh Vân : “Vâng ạ.”

 

Sau đó, Chu Thư Nhân gọi Minh Đằng và Minh Thụy đến. “Bài thi của hai con đáp đúng với trình độ của các con. Thành tích cho thấy núi cao còn núi cao hơn, các con nỗ lực hơn nữa mới . Đặc biệt là Minh Đằng, con cũng nên thu tâm . Nếu là thành tích , ông nội sẽ dọn dẹp phòng bên cạnh thư phòng cho con ở, đó mời Mạnh đến dạy thêm cho con.”

 

 

Loading...