Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 759: Ngẩn ngơ

Cập nhật lúc: 2025-09-15 09:15:04
Lượt xem: 76

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngày hôm , Chu phủ. Nương tử của Chung đại nhân, Cao thị, đến cửa bái phỏng. Trúc Lan ngạc nhiên, bà tham gia yến tiệc của Chung phủ, nhưng tham gia quá đông, dù Cao thị chiếu cố bà, hai cũng chuyện nhiều. mà, Cao thị giới thiệu cho bà ít quan quyến.

 

Thật ngờ, Cao thị sẽ đến cửa.

 

Trúc Lan cửa đón chào. Cao thị tuổi tác cũng tương đương Trúc Lan. Trúc Lan : “Ta còn tưởng nhầm, cẩn thận xác nhận một mới tin là ngươi đến. Mau, mời trong.”

 

Cao thị : “Ta đợi ngươi, đành tự đến. Vừa dọc đường, phủ hổ là ban thưởng, thật khí thế.”

 

Trúc Lan cảm nhận giọng điệu của Cao thị thiện hơn nhiều. Đây là hiệu quả mà Chu Thư Nhân mang . Chu Thư Nhân ở Hộ Bộ vững gót chân, hôm qua ban thưởng thêm, cả kinh thành đều truyền tai . “Cảnh sắc của Chung phủ cũng là nhất nhì kinh thành. Lần đến, vẫn luôn nhắc nhở cũng tu sửa khu vườn trong phủ!”

 

Cao thị trong lòng cảm thán, hai tiếp xúc, Dương thị thật giống xuất từ nông gia. Lại nghĩ, Chu đại nhân thể khiến lão gia kết giao, nương tử của Chu đại nhân đơn giản cũng là điều hiển nhiên. “Thời tiết tu sửa sân chút muộn, nhất là mùa xuân.”

 

“Đến lúc đó, đến cửa học hỏi kinh nghiệm, đến thăm nhiều, ngươi đừng ghét phiền.”

 

Cao thị : “Ta chỉ mong ngươi đến nhiều thôi, chỉ cần ngươi hỏi, nhất định giấu giếm.”

 

Trúc Lan: “Vậy quyết định thế nhé.”

 

“Quyết định thế.”

 

Lúc Đinh quản gia tiến , trong tay cầm ít thiệp. Đinh quản gia : “Chủ mẫu, đây là thiệp mới nhận.”

 

Trúc Lan hiệu cho Tống ma ma nhận lấy, ánh mắt lướt qua, thật đúng là nhiều.

 

Cao thị thầm nghĩ, Chu gia vững gót chân ở kinh thành. Hộ Bộ thiếu bao nhiêu tiền, lão gia từ Hộ Bộ điều , lão gia hiểu rõ nhất. Mấy ngày nay động tĩnh của Hộ Bộ, lão gia đối với Chu Thư Nhân bội phục. Phu thê nhất thể, lão gia kết giao với Chu đại nhân, bà tự nhiên cũng kết giao với Dương thị.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

 

Nói , lúc bà mời Dương thị, chiếu cố Dương thị, cũng chỉ là để bày tỏ lòng cảm ơn, vì nhờ Chu Thư Nhân, lão gia mới khỏi Hộ Bộ Lại Bộ.

 

May mà lúc mời Dương thị, nếu hôm nay đến cửa sẽ đường đột.

 

Ninh Quốc Công phủ, Ninh Chí Tường cau mày: “Ngươi đừng mặt nữa.”

 

Đi qua khiến ông phiền lòng, vốn dĩ trong n.g.ự.c chút buồn bực, bây giờ càng thêm khó chịu.

 

Du thị nhíu mày: “Ta sốt ruột, gần đây , lâu gọi qua chăm sóc. Mấy ngày nay đều là đại tẩu ở cùng, nhắc đến chuyện với , rõ ràng động lòng, vấn đề gì, thế mà mắng một trận.”

 

Ninh Chí Tường cụp mắt xuống: “Chuyện thừa kế nhắc nữa.”

 

Du thị cam lòng: “Gia sản của tam thúc kém gì quốc công phủ, tam thúc tước hầu.”

 

“Đủ , nhắc nữa.”

 

Mẹ tại mắng Du thị, nhất định là ý của cha. Chỉ cha lên tiếng, mới thể đổi lớn như . Ý của cha, đó chính là ý của ông nội.

 

Ông thấy rõ, so với cha và tam thúc, cha mới là lời ông nội nhất.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-759-ngan-ngo.html.]

Du thị vò khăn, phú quý mắt, chỉ thể thể chạm tới, bà vẫn cam lòng.

 

Ninh Chí Tường nhắm mắt nương tử. Nương tử cam lòng, ông càng cam lòng hơn. ông nghĩ đến nhiều điều hơn, tam thúc một thời gian hành động kiêng dè, đối với tam công tử của Chu gia và Trương Dung Xuyên là thật sự coi trọng.

 

Ông càng để ý đến Trương Dung Xuyên, chỉ là vẫn nghĩ mà thôi. Ông dám cho theo dõi tam thúc, tam thúc dễ chung sống. Không thể suy nghĩ, càng nghĩ n.g.ự.c càng thêm buồn bực.

 

Hộ Bộ, Chu Thư Nhân và Khâu Duyên ngoài cửa phòng của Thượng thư đại nhân, hai . Cửa vẫn đóng, Lục Bộ Thượng thư đều mặt, ngay cả Công Bộ Thượng thư cũng đến.

 

Trong phòng các vị đại lão đang cãi , hỏa lực đột nhiên mạnh. Vốn hố quyên tiền, kết quả hôm qua Hộ Bộ thưởng, hỏa khí càng thêm vượng.

 

Chu Thư Nhân giật giật khóe miệng, đều một đống tuổi, cãi như trẻ con. Lễ Bộ Thượng thư mỗi đều lạc đề, Lại Bộ Thượng thư kéo về. Binh Bộ châm ngòi thổi gió, Hình Bộ một châm thấy máu, Công Bộ thiếu sót, thật đúng là đặc sắc.

 

Khâu Duyên quen, nhỏ giọng : “Chúng về , nửa canh giờ nữa cũng xong .”

 

Chu Thư Nhân giọng của Tiêu đại nhân trung khí mười phần, một chọi năm, một chút cũng thua kém. “Được.”

 

Chỉ là, Chu Thư Nhân nghĩ đến việc cãi sẽ là chuyện thường ngày của ông , huyết áp chút tăng cao!

 

Một canh giờ , Tiêu đại nhân gọi Chu Thư Nhân và Khâu Duyên qua.

 

Tiêu đại nhân bên cạnh chậu băng, cãi một mồ hôi, nóng chịu . “Hai các ngươi đến đây, năm bộ còn trừ Binh Bộ , các ngươi xem nên cho bộ nào tiền.”

 

Ông thì sẽ cho hết.

 

Khâu Duyên đối với lý do xin tiền đều thuộc làu: “Hạ quan cảm thấy, nên cho Lễ Bộ, tế lễ là đại sự, đồ dùng của Lễ Bộ quả thật nên đổi một ít.”

 

Chu Thư Nhân nghĩ nghĩ : “Hạ quan cảm thấy là Công Bộ. Hạ quan tra xét mấy năm nay, Công Bộ xin tiền là ít nhất, Công Bộ mới là nơi thật sự cần tiền.”

 

Thật phát triển nhanh chóng, Công Bộ thật sự quan trọng, chỉ tiếc là thời cổ đại trong Lục Bộ, Công Bộ lót đáy, thật sự coi trọng.

 

Tiêu Thanh sửng sốt: “Ta cứ tưởng ngươi cũng sẽ Lễ Bộ chứ!”

 

Đại quân hồi triều, chọn ngày tế lễ, cho nên Lễ Bộ xin tiền mới đặc biệt kiên quyết. Hôm nay cãi với ông hung nhất cũng là Lễ Bộ Thượng thư.

 

Tiêu Thanh: “Hạ quan cũng xem chi tiêu của Lễ Bộ mấy năm nay, Lễ Bộ hẳn là vẫn còn tiền.”

 

Tiêu Thanh nghĩ nghĩ, lấy tấu chương của Công Bộ, tiền trong tấu chương của Công Bộ lớn, nhíu mày, vẫn là đồng ý. “Giao cho ngươi.”

 

Chu Thư Nhân: “Vâng ạ.”

 

Buổi tối ăn xong, Trúc Lan : “Ta cho , đích thứ tử của Diêu Hầu phủ tỉnh , nhưng ngẩn ngơ.”

 

Chu Thư Nhân sửng sốt: “Nàng ai ?”

 

Trúc Lan: “Ta Đổng thị . Đổng thị tham gia yến tiệc, lúc về với . Chàng xem là thật ngốc, là giả ngơ?”

 

 

Loading...