Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 742: Đẩy ngươi ra gánh vác
Cập nhật lúc: 2025-09-15 07:13:01
Lượt xem: 77
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trúc Lan nhẹ: “Trên đường đời , thể gặp tri kỷ bầu bạn, đó là một điều may mắn.”
Tuyết Hàm bước đến: “Mẹ, con Diêu nhị tiểu thư đến, nàng ạ?”
Trúc Lan: “Con thể gọi nàng là Diêu nhị tiểu thư nữa, nàng xuất giá .”
“Dạ con . Mẹ, nàng ạ?”
“Ừ, về . Các vị sắp xếp thỏa cả ?”
Tuyết Hàm trong lòng tiếc nuối vì gặp Diêu Dao: “Đã sắp xếp ở tiểu viện sân ạ. Tiểu nhị vẫn là hầu hạ đây, hôm nay cho nghỉ ngơi một ngày.”
Trúc Lan cô con gái dường như cao thêm, cô bé sắp trưởng thành thiếu nữ : “Lần với con, việc quản gia sẽ giao cho mấy chị dâu của con, sổ sách con sắp xếp xong cả ?”
“Dạ xong cả , thể giao bất cứ lúc nào. Mẹ, bốn vị tẩu tẩu, định để ai quản gia ạ?”
Nàng hề luyến tiếc quyền quản gia, ngược còn vui khi giao nó , vui vì sẽ nhiều thời gian riêng tư hơn để những việc khác.
Trúc Lan chỉ để một con dâu quản gia: “Mấy chị dâu của con sẽ phiên , mỗi một tháng. Con hãy chỉ điểm thêm cho đại tẩu và nhị tẩu của con.”
Bà hy vọng các con dâu đều thể độc lập quản gia. Đợi đến khi bà và Chu Thư Nhân già , các phòng đều quán xuyến, vẫn là nên tách .
Tuyết Hàm cũng lo lắng cho tam tẩu và tứ tẩu: “Mẹ, con nhớ ạ.”
Trúc Lan : “Ngọc Sương và Ngọc Lộ hai đứa nó, tuy cũng từng tiếp xúc với việc quản gia, nhưng cũng chỉ là bề nổi. Lần nhân tiện cùng học hỏi.”
Tuyết Hàm dậy xoa vai cho : “Mẹ, vì chúng con mà lo lắng vất vả quá.”
Cả gia đình đều suy xét chu , một chủ mẫu thật dễ dàng.
Trúc Lan : “Mẹ vất vả, cô con gái cưng tài giỏi đảm đang giúp đỡ, thật cũng nhàn hạ lắm.”
Tuyết Hàm đồng tình: “Mẹ mới nhàn ạ. Mẹ vẫn luôn dẫn dắt chúng con, đó mới là điều vất vả nhất.”
Nàng gặp qua nhiều chủ mẫu, vì để cân bằng, vì để thể hiện tầm quan trọng của mà ít ngấm ngầm xúi giục các con dâu đấu đá . Rất hiếm nào như , dù con dâu vụng về tư tâm, đều sẽ cố gắng hết sức để dẫn dắt.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Hậu trạch Chu gia yên , công lao lớn nhất thuộc về .
Chu gia thôn, Tuyết Mai tiễn hết đợt đến đợt khác những đến chúc mừng, mãi đến bữa tối mới yên tĩnh.
Tuyết Mai chút mệt mỏi, bữa tối là do con gái và chồng nấu. “Mẹ, vất vả cho .”
Khương Vương thị chỉ hận thể moi cả tim gan để đối với con dâu: “Không vất vả, vất vả.”
Tuyết Mai thấy tướng công và con trai rửa mặt xong, xuống hỏi: “Hôm nay hai cha con ở tư thục thế nào?”
Khương Thăng : “Lần khác hẳn mấy . Mấy chỉ là chúc mừng, lén nhét bạc cho .”
Tuyết Mai sửng sốt: “Còn chuyện ?”
“Người trong tộc Chu thị kẻ nảy sinh ý định gặp nhạc phụ. Nhạc phụ quan bao nhiêu năm, từng về quê nào. Lần nhạc phụ kinh, vì tiền đồ của con cái, ai cũng kinh bái kiến ngài.”
Tuyết Mai: “Mang cả con cái cùng?”
Khương Thăng gật đầu: “Tuy chuyện con cái Đổng gia ở nhà nhạc phụ lan truyền rộng rãi, nhưng cũng ít . Mang con cái theo, nhỡ thể ở thì !”
Khương Vương thị cau mày: “Thế còn Khương Đốc nhà thì ?”
Khương Dũng ho khan một tiếng, Khương Vương thị im bặt, bà thật sự sợ nhiều ở !
Tuyết Mai : “Mẹ, Khương Đốc là cháu ngoại ruột.”
Người cùng tộc và cháu ngoại ruột vẫn là khác .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-742-day-nguoi-ra-ganh-vac.html.]
Khương Thăng : “Họ đưa bạc cho , hy vọng thể giúp mặt Chu tộc trưởng, cho nên nhận bạc.”
Tuyết Mai nhướng mày: “Ta mà, họ đột nhiên đều lên kinh thành, hóa là Chu tộc trưởng cố ý cho kinh thành?”
Khương Thăng gật đầu: “Lần nhạc phụ thăng quan ý nghĩa khác hẳn, tộc trưởng cử mấy tộc nhân kinh chúc mừng.”
Tuyết Mai: “Đây là chuyện trong tộc Chu thị, chúng quản , Chu tộc trưởng sẽ sắp xếp thỏa thôi.”
Khương Thăng cũng quản. Hắn con rể từng giúp gì cho nhà vợ, ngược còn luôn nhờ vả, mặt mũi nào mà nhúng tay chuyện của Chu thị nhất tộc.
Kinh thành, Chu Thư Nhân trở về phủ, Trúc Lan ngạc nhiên: “Ta cứ nghĩ sẽ về muộn lắm chứ!”
Chu Thư Nhân quan phục : “Ta còn tưởng đêm nay ở Hộ Bộ chứ!”
“Vậy hôm nay về đúng giờ ?”
“Tiêu đại nhân ngày đầu tiên nhậm chức, các quan viên Hộ Bộ cũng lâu về nhà, nên hôm nay đều cho về cả.”
Trúc Lan cầm lấy quan phục đưa cho Tống ma ma: “Mang giặt .”
Mới một ngày công phu mà quan phục đẫm mùi mồ hôi.
Chu Thư Nhân quần áo xong, mới cảm thấy như sống : “Sáng nay tiến cung, đến nơi cần bộ, toát mồ hôi nhiều.”
“Điều kiện ở Hộ Bộ thế nào?”
Lúc ở Tân Châu, phủ nha Tân Châu hề thiếu băng để dùng.
Chu Thư Nhân : “Điều kiện ở Hộ Bộ chắc đầu Lục Bộ, băng trong phòng bao giờ ngớt.”
Trúc Lan: “Hôm nay đến Hộ Bộ cảm giác thế nào?”
“Hiện tại Hộ Bộ thiếu bạc, thái độ đối với nhiệt tình. Chỗ cần bạc bây giờ nhỏ, lũ lụt, tiền trợ cấp đè nặng đầu, cả Hộ Bộ đều căng thẳng sợ giáng tội, mắt đoàn kết, gì cả.”
Trúc Lan khẽ : “Tuy gây khó dễ, nhưng quá nhiệt tình, cứ như thể thể giải quyết chuyện . Đây là đang đẩy ngoài gánh vác. Nếu nghĩ cách gì thì còn đỡ, nghĩ , uy tín của ở Hộ Bộ khó mà lập .”
Chu Thư Nhân cũng hiểu rõ điều : “Thật chỉ Hộ Bộ, mà cả Hoàng thượng cũng kỳ vọng nhỏ. Ta thật sự tự đào hố chôn .”
Trúc Lan quá hiểu trượng phu, giọng điệu vẫn còn ý trêu chọc: “Đã nghĩ cách ?”
Chu Thư Nhân cong mắt: “Ta ngay nương tử hiểu nhất.”
Trúc Lan tò mò: “Cách gì ?”
Bà cũng nghĩ cách giúp Chu Thư Nhân, nhưng hoặc là hiệu quả chậm, hoặc là thực tế. Mấy ngày nay bà cảm thấy như rụng cả tóc, cho nên đặc biệt tò mò về cách của Chu Thư Nhân.
Chu Thư Nhân thấy Tống ma ma : “Ăn cơm thôi, đói .”
Từ khi đến kinh thành, cả gia đình quây quần ăn cơm cùng .
Xương Liêm hôm nay trông ngóng cha cả ngày: “Cha, ngày đầu tiên nhậm chức, Hộ Bộ thế nào ạ?”
Chu Thư Nhân: “Khá . Chuyện của con đừng lo, cứ lo cho chuyện của .”
Xương Liêm thở dài, chênh lệch quá lớn. Hắn chỉ là một thứ cát sĩ, vẫn phẩm cấp, ba năm khảo hạch mới bổ nhiệm. Hắn khỏi nghĩ, đến khi nào mới lên tứ phẩm, còn ngưỡng tam phẩm, hiện tại còn dám mơ tới!
Dung Xuyên vốn cũng định mở miệng, nhưng cuối cùng im lặng, vẫn là thành thật ăn cơm thôi. Thúc thúc lợi hại như , thật cần lo lắng!
Ngày hôm , Chu Thư Nhân đến Hộ Bộ, Xương Liêm và Dung Xuyên đến Hàn Lâm Viện, Minh Vân và mấy đứa khác đến thư viện. Trừ hai nhóc tì Xương Trung và Minh Huy, trong nhà chỉ còn phụ nữ.
Trúc Lan gọi bốn con dâu đến: “Hôm nay gọi các con đến là vì chuyện quản gia.”
Lý thị từ khi tướng công ngày càng dáng cả, nàng cũng giác ngộ. Nàng là đại tẩu, nên là mở miệng đầu tiên: “Mẹ, tiểu vẫn luôn quản gia ạ?”