Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 737: Nghi án bán thảm
Cập nhật lúc: 2025-09-15 04:27:48
Lượt xem: 81
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Minh Thụy nhỏ giọng : “Ta thấy đại ca .”
Minh Đằng lập tức thẳng , mắt chớp chằm chằm đại ca, vẫn là gương mặt lạnh như băng: “Ngươi nhầm .”
Minh Thụy thể nào nhầm , đại ca thật sự . Cậu kéo Minh Huy chứng: “Ngươi thấy ?”
Minh Huy gật đầu: “Thấy , đại ca thật sự .”
Còn bằng , mặt lạnh quen , đột nhiên thấy đại ca mới dọa !
Minh Đằng cảm thấy như mất một trăm lượng bạc , thế mà bỏ lỡ, thật đáng tiếc. Sau đó nhớ Minh Thụy học vẽ giỏi nhất trong mấy em: “Ngươi vẽ cho xem.”
Nói xong, Minh Đằng cảm thấy lưng chút lạnh.
Minh Thụy liếc đại ca, dám, dám . Cậu đại ca chằm chằm bắt sách, quá thống khổ!
Minh Vân: “Nhị , gì ?”
“Không, gì cả!”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Minh Huy bĩu môi, nhị ca nhát quá!
Trúc Lan và Chu Thư Nhân trong mắt cũng đều là ý . Trúc Lan cả nhà : “Vừa vặn thật.”
Chu Thư Nhân ở bàn kéo tay vợ: “Ừm.”
Xương Trung, con trai út, bên cạnh cha , liếc mắt một cái thấy cha nắm tay . Xương Trung đưa bàn tay mũm mĩm : “Mẹ, đừng chỉ nắm tay cha, con cũng .”
Bỗng chốc im lặng, Chu lão đại và mấy khác liếc , thấy cha cầm đũa gắp thức ăn, liền đều cầm đũa cúi đầu ăn cơm.
Trúc Lan cảm thấy mặt đủ dày, cho rằng đối mặt với chuyện gì cũng sẽ đổi sắc, nhưng bây giờ mặt bà đỏ bừng, thật là!
Xương Trung cảm nhận ánh mắt của , đầu nhỏ nhanh chóng cúi xuống ăn thức ăn trong bát, trong lòng còn thầm niệm, đừng con, đừng con.
Chu Thư Nhân mặt già cũng đỏ lên, buông tay : “Ăn cơm.”
May mà Trúc Lan vẫn còn bình tĩnh, nhanh khôi phục bình thường, dù con cái cũng dám gì!
Ngày hôm , Chu Thư Nhân bái phỏng ai cả. Uông lão gia tử cũng nghỉ, còn bạn bè của Nhiễm Chính thì Chu Thư Nhân cũng cần đến bái phỏng. Quan viên Hộ Bộ mấy ngày nay cơ bản đều ở Hộ Bộ về nhà.
Sáng sớm, một bức thư gửi đến cho Chu Thư Nhân!
Trúc Lan thấy Chu Thư Nhân xem xong thư liền như rau muống luộc, héo rũ. Bà cầm lấy thư nhanh chóng xem một lượt, an ủi một chút nhưng nên gì, gì cũng như đ.â.m tim, chỉ thể lặng lẽ vuốt mái tóc ẩm của Chu Thư Nhân.
Mới sáng sớm mà toát nhiều mồ hôi như !
Chu Thư Nhân thở dài một : “Tự chui đầu rọ, khoác lác quá lời, tự hại điển hình!”
“Ừm.”
“Nàng xem thư gì , đặc biệt tiếc nuối vì còn sáu ngày nữa mới nhậm chức, còn Hộ Bộ hoan nghênh !”
“Ừm.”
“Còn cựu Hộ Bộ Thị lang, hiện tại là Lại Bộ Thị lang Chung đại nhân Chung Cát, lúc rời khỏi Hộ Bộ vui đến rơi nước mắt!”
Trúc Lan: “.......”
Quả thật vui mừng. Tuy là điều chuyển ngang cấp, nhưng Lại Bộ là đầu Lục Bộ, ý nghĩa khác hẳn. Hơn nữa nhảy khỏi cái hố khi quốc khố đang cần tiền bạc, rơi lệ cũng khoa trương!
Chu Thư Nhân: “Chung Cát bảo vệ mái tóc của !”
Trúc Lan: “...... Nghiêm túc chút .”
Chu Thư Nhân thẳng , nhưng cả vẫn toát vẻ mâu thuẫn: “Còn sáu ngày nữa, e rằng sẽ thường trú ở Hộ Bộ !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-737-nghi-an-ban-tham.html.]
Trúc Lan lấy quạt phe phẩy cho Chu Thư Nhân, hy vọng thể giúp ông hạ hỏa, tiện chân đẩy chậu băng đến mặt Chu Thư Nhân!
Chu Thư Nhân: “.......”
Ông thật sự nóng lắm, nương tử, nàng cần như . Thôi , vẫn thoải mái!
Trúc Lan dám xen chuyện Hộ Bộ, trong nhà ít của Hoàng thượng. Nhìn xem, Tống ma ma mới ngoài một lát : “Phu nhân, Tôn thị đến bái phỏng.”
Trúc Lan gặp: “Bà dẫn đến đây, lát nữa sẽ qua.”
Tống ma ma: “Vâng ạ.”
Trúc Lan đưa quạt cho Chu Thư Nhân: “Chàng tự quạt .”
Chu Thư Nhân “a” một tiếng, cầm lấy quạt tự quạt. Tuy cảm thấy nhảy hố lớn, nhưng vẫn nghĩ cách. Biện pháp đơn giản nhất là biến vàng, nhưng ông Thần Tài. Ông cau mày cố gắng nghĩ cách, chuyện dễ nghĩ chút nào, Hộ Bộ là một nơi đơn giản, Hộ Bộ liên lụy đến quá nhiều thứ!
Chu Thư Nhân quyết định nghĩ nữa, ông vẫn là đợi nhậm chức hãy . Hộ Bộ còn bao nhiêu bạc, tình hình cụ thể thế nào còn xem xét , hơn nữa bên còn một vị Hộ Bộ Thượng thư nữa!
Trúc Lan gặp Tôn thị, Tôn thị càng thêm cung kính: “Bái kiến Thục nhân.”
Lần Tôn thị đến một , Trúc Lan : “Mau , sáng nay còn nhắc đến ngươi đấy!”
Tôn thị xong vui mừng, chứng tỏ Chu phủ vẫn coi trọng tướng công của nàng: “Khiến Thục nhân bận lòng .”
Trúc Lan hỏi: “Hôm nay đưa Đặng Li cùng đến?”
Tôn thị đối với con kế dụng tâm. Nàng trải qua một hòa ly, đối với phụ nữ sự thấu hiểu sâu sắc hơn. Nàng hy vọng con kế sống , điều đối với Đặng gia ai cũng . “Ta mời ma ma dạy quy củ và thợ thêu giỏi, con bé đang ở nhà học quy củ và nữ công.”
Trúc Lan hiểu , Tôn thị vẫn dùng quy củ và nữ công để mài giũa tính tình của Đặng Li: “Ngươi lòng .”
Tôn thị khiêm tốn : “Đây đều là việc mà một như nên .”
Mẹ ruột của con kế dạy dỗ , nàng chỉ thể từ từ dạy . May mà Đặng Li nàng cho nó, vẫn luôn chăm chỉ học, cũng gây chuyện.
Tôn thị tiếp tục : “Đợi mấy ngày nữa, còn định tìm một để dạy chữ cho Li nhi.”
Trúc Lan thầm nghĩ, Tôn thị mới là thực sự thông minh. Tướng công hài lòng, tương lai của con kế cũng , nàng cũng danh tiếng . Hơn nữa, xét về lâu dài, dạy dỗ Đặng Li sẽ là một trợ lực cho Đặng gia. Mặc kệ quan tâm mới là ngu xuẩn, chỉ phiền phức ngừng.
Tôn thị chỉ đến bái phỏng, một lát về.
Trúc Lan tặng một ít lễ vật, tuy quý giá nhưng cũng là những thứ hiếm thấy.
Tôn thị , Đổng thị đến tìm Trúc Lan.
Trúc Lan thấy: “Tìm chuyện phiếm ?”
Đổng thị gật đầu: “Con dâu lâu gặp . Hôm qua bận rộn quá, con dâu nhiều lời với . Còn sổ sách chi tiêu ở kinh thành cũng giao cho .”
Chi tiêu ở kinh thành, tiền tiêu vặt của hạ nhân, thức ăn, đều là chi từ công quỹ. Trước khi chồng để một ít bạc, hiện tại vẫn còn dư một ít.
Trúc Lan hiệu cho Tống ma ma cầm sổ sách đưa cho Tuyết Hàm, đó : “Ta xem .”
Việc quản gia , Trúc Lan nghĩ, cũng nên để cho mấy cô con dâu quản lý.
Đổng thị vẫn luôn tệ, Tô Huyên càng là tay giỏi trong những tay giỏi, Triệu thị quản lý sân của cũng tồi, Lý thị tuy kém một chút, nhưng phương hướng lớn cũng thành vấn đề.
Đổng thị thấy chồng trầm tư: “Mẹ?”
Trúc Lan hồn: “Ta nhớ mấy hôm trong thư con , Thẩm thứ cát sĩ của Hàn Lâm Viện đang bán nhà?”
Đổng thị tướng công ít về Thẩm thứ cát sĩ, trong giọng chút vui: “Hắn ở Hàn Lâm Viện ít khiêu khích tướng công. Mãi đến khi họ hàng xa của xảy chuyện, mới thôi. Không là gặp vận rủi , tướng công hình như Thẩm gia cũng xảy chuyện, phủ ở kinh thành thể bán. Người còn hỏi tướng công mua nữa đấy!”
Tam phòng của họ quả thật mua nhà đất để đầu tư, nhưng cũng sẽ mua nhà của đối thủ!
Trúc Lan trong lòng suy nghĩ, chuyện cảm giác như là bán thảm !