Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 731: Khởi Điểm Mới
Cập nhật lúc: 2025-09-15 04:27:42
Lượt xem: 68
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chu Thư Nhân nâng chén rượu kính Uông Cự: "Chúc mừng."
Uông Cự vui vẻ hớn hở, hôm nay đối với cũng là một ngày vui. Hắn là tạm như Chu Thư Nhân, mà trở thành tri phủ Tân Châu. "Mấy năm nay theo hầu đại nhân, dạy nhiều. Hôm nay kính đại nhân một ly."
Chu Thư Nhân uống cạn ly rượu: "Ta kinh, hy vọng Uông đại nhân cũng thể tiếp tục nỗ lực học hỏi."
Uông Cự : "Ta sẽ."
Chu Thư Nhân hài lòng, sẽ nỗ lực là . "Ừm."
Buổi tối, Chu Thư Nhân về muộn, Trúc Lan đợi đến mệt lả. Nghe thấy tiếng động, Chu Thư Nhân đẩy cửa , bước chân chút loạng choạng.
Trúc Lan xuống giường đỡ: "Hôm nay uống ít ?"
Chu Thư Nhân "" một tiếng: "Hôm nay vui."
Trúc Lan đỡ Chu Thư Nhân xuống. Ừm, Chu Thư Nhân đúng là vui, nỗ lực đền đáp. "Ta đoán là ông sẽ uống nhiều mà. Ông uống bát canh giải rượu bàn ."
Chu Thư Nhân chút say, nhưng tửu phẩm , ngoan ngoãn uống canh giải rượu, dậy định tự quần áo.
Trúc Lan , , bộ dạng mơ hồ , hôm nay thể tắm . Nàng giúp Chu Thư Nhân quần áo, vắt khăn lau mặt cho ông.
Chu Thư Nhân đột nhiên đưa tay ôm lấy eo Trúc Lan: "Hôm nay bộ cáo mệnh phục lộng lẫy ?"
"Lộng lẫy, đợi sáng mai mặc cho ông xem."
Đây là do Chu Thư Nhân tranh thủ về cho nàng, bộ cáo mệnh phục là bộ quần áo nhất, lộng lẫy nhất trong tất cả quần áo của nàng.
Chu Thư Nhân buông tay: "Bây giờ xem."
Trúc Lan Chu Thư Nhân với vẻ mặt đầy mong đợi: "Được, mặc ngay."
"Ừm."
Tiếc là, Trúc Lan mặc xong, nhờ Tống ma ma chải tóc, đợi đội mũ quan phòng, Chu Thư Nhân gục ngủ .
Trúc Lan khẽ , cẩn thận đóng cửa ngoài, cởi trang sức và quần áo, lau mặt cho Chu Thư Nhân, trời khuya.
Chu Thư Nhân mơ màng lẩm bẩm: "Khởi điểm mới."
Trúc Lan ghé đầu gần rõ, cong khóe miệng: "Ừm, khởi điểm mới."
Ngày hôm , Chu Thư Nhân mở mắt, nhớ yêu cầu tối qua, mà ngủ mất. Thật đáng tiếc. Ông dậy, Trúc Lan ở bên cạnh. Nghe tiếng mở cửa, Chu Thư Nhân ngẩng đầu, ngẩn . Bộ cáo mệnh phục và mũ quan lộng lẫy, ông cảm thấy thật sự hợp với Trúc Lan.
Trúc Lan xoay một vòng: "Thế nào?"
Chu Thư Nhân: "Đẹp."
Giờ khắc , ông cảm thấy nỗ lực của vô cùng xứng đáng. Trúc Lan cùng ông chia sẻ vinh quang!
Trúc Lan cong mắt : "Lên thượng tam phẩm là chắc ."
Chu Thư Nhân cũng : " , kinh thành thiếu quan tứ phẩm, ngũ phẩm, nhưng thượng tam phẩm thì nhiều."
Trúc Lan đầu đội mũ thấy khó chịu, nàng vẫn quen đội mũ quan nặng như , da đầu chút đau. "Ta quần áo, ông cũng dậy rửa mặt !"
Chu Thư Nhân , nhưng cũng thấy sức nặng của trang sức, cổ Trúc Lan càng ngày càng cúi thấp. "Được."
Tống ma ma tháo trang sức xuống, Trúc Lan thở phào một : "Sức nặng bình thường thể chịu ."
Tống ma ma : "Ngài quen là ạ."
Trúc Lan im lặng, may là những lúc mặc cáo mệnh phục ít.
Lúc ăn sáng, Trúc Lan nhắc đến chuyện đính hôn của Ngô Vịnh: "Nhà họ Vương hồi âm, cô nương đồng ý. Ta định đến cửa cầu hôn."
Lần cần nhờ Đào thị, cầu hôn cho nhà họ Ngô, nàng chính là bà mối nhất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-731-khoi-diem-moi.html.]
Chu Thư Nhân gắp một miếng bánh bao chiên bát con trai : "Hoàng thượng cho mười lăm ngày để nhậm chức. Bàn giao ở đây phiền phức, hôm nay thể bàn giao xong. Ta định ở Tân Châu tám ngày, thời gian còn , cần bái phỏng bạn của Nhiễm Chính, còn gặp Uông lão gia tử. Sớm đến kinh thành thì hơn."
Trúc Lan tính ngày: "Vậy chuyện hôn sự của Ngô Vịnh nhanh chóng định . Ngày mai sẽ cầu hôn."
"Ừm."
Ăn xong, Chu Thư Nhân nha môn. Trúc Lan đang xem gia đinh dọn những chiếc rương niêm phong, Tống ma ma tới: "Mấy vị Tôn đến."
Trúc Lan cửa viện, mấy vị đang câu nệ. "Mau mời ."
Đợi dâng lên, Trúc Lan mở lời: "Mấy vị đến Chu gia cũng hơn hai năm. Lần Chu gia kinh, hỏi, các vị cùng kinh thành ? Các vị vẫn sẽ ở trong phủ, nhưng mỗi tháng sẽ bốn ngày nghỉ, tiền tiêu vặt đổi."
Trúc Lan mời mới, mấy năm nay nàng hài lòng với mấy vị .
Tôn và mấy khác liếc . Mỗi tháng nghỉ thêm hai ngày, tuy rời Tân Châu, nhưng kinh thành cũng xa. Chu phủ quan vận hanh thông, họ cũng rời .
Vốn đang thấp thỏm, giờ đều quyết định. Chu phủ là một nơi , chuyện bẩn thỉu, họ thích. Tôn đầu : "Chúng nguyện ý cùng kinh thành."
Trúc Lan : "Vậy , các vị thu dọn hành lý, nửa tháng gặp ở kinh thành."
Tôn : "Vậy chúng xin về ."
Trúc Lan gật đầu: "Được."
Tống ma ma tiễn ngoài, lúc trở về: "Nhị gia thư hồi âm."
Trúc Lan: "Ta cứ thấy như quên mất điều gì, chuyện vui lớn như mà quên báo cho Xương Nghĩa."
Tống ma ma đặt thư xuống: "Nhị gia gọn nhẹ, thư gửi , nhị gia cũng đổi nơi ở ."
Trúc Lan mở thư , Xương Nghĩa ghi nhớ lời Chu Thư Nhân, mỗi khi đến một nơi đều một phong thư. Liên tiếp mấy phong thư, đều thấy hạn hán. Trúc Lan : "Xương Nghĩa sẽ là cuối cùng trong nhà tin."
Tống ma ma : "Vậy cũng cách nào, trừ phi cho gia đinh cưỡi ngựa đuổi theo nhị gia. nhị gia một thời gian, thật sự đuổi theo, e là cũng sắp đến Lễ Châu ."
Trúc Lan ừ một tiếng.
Tại Chu gia thôn, Tuyết Mai nhận thư hồi âm của , càng xem nụ càng tươi. Khương Thăng đang nghỉ. "Nhạc mẫu gì ?"
Tuyết Mai cong mắt : "Ý của cha và nương là, đợi đến mùa thu, Khương Đốc và Lý gia cùng đến Tân Châu. Sau con trai sẽ cùng Minh Vân và mấy đứa khác cùng sách học tập, cha sẽ tự dạy dỗ."
Khương Thăng cũng tư tâm, chỉ là đủ bình tĩnh để kìm nén. Giờ nhạc phụ nhạc mẫu mở lời, Khương Thăng toe toét : "Tính cũng còn mấy tháng nữa."
Tuyết Mai đặt thư xuống: " , nghĩ xem nên mang gì cho con trai."
Khương Thăng bật : "Nàng bây giờ nghĩ sớm."
Tuyết Mai cũng , chuyện liên quan đến tương lai của con trai, nàng đương nhiên sốt ruột. " nương nhất định chuẩn hết cho con trai , thực cũng gì để mang cho nó cả."
Khương Thăng trong lòng cảm khái, đều con gái gả như bát nước đổ . Trong những thấy, thật ai đến mức như nhạc phụ nhạc mẫu. Lần bổ sung của hồi môn thật sự kinh ngạc. Nhạc phụ nhạc mẫu đối với con gái, cũng coi trọng như con trai.
Khương Thăng cha tin mà đầy vẻ kinh ngạc và vui mừng, khẽ một tiếng. Cha thật chọn cho một nhà vợ !
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Tại kinh thành, Dung Xuyên triệu kiến cung. Vừa đến cửa cung, Thái tử cũng từ bên ngoài về. Dung Xuyên vội hành lễ: "Bái kiến Thái tử."
Thái tử trong lòng chút hậm hực: "Miễn lễ."
Dung Xuyên: "Tạ Thái tử."
Thái tử bước : "Cùng ?"
"Vâng."
Thái tử hai bước : "Ta tối nay ngươi định xem nhà?"
Dung Xuyên mặt chút kinh ngạc: "Thái tử ?"