Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 729: Chí Hướng Lớn
Cập nhật lúc: 2025-09-15 04:27:40
Lượt xem: 86
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vương đại nhân tới, tiếng vọng : "Ta ở xa thấy tiếng vui của Uông đại nhân, chuyện vui gì ?"
Uông Cự mặt mày rạng rỡ: "Chu đại nhân thăng tòng tam phẩm, tạm chức Hộ bộ thị lang. Lát nữa quan sai truyền chỉ sẽ đến."
Vương đại nhân ngẩn một lúc, chút chênh lệch, là thị lang Lại bộ. Chu đại nhân ở Lại bộ, sẽ giúp đỡ ông nhiều. Hộ bộ cũng là một nơi . "Chúc mừng đại nhân."
Chu Thư Nhân trong lòng chê bai Hộ bộ, nhưng mặt vẫn đầy vui vẻ, sự chênh lệch nhỏ. "Cùng vui, cùng vui."
Vương đại nhân Uông Cự kể chuyện triều, trong mắt chút ảm đạm. Đây chính là lợi ích của việc chống lưng. Uông Cự gia thế , tin tức linh thông, dù là chuyện vui chuyện , đều thông báo cho Uông Cự. Không giống ông, mù tịt như kẻ mù.
Vương đại nhân : "Đại nhân kinh, tri phủ Tân Châu sẽ do ai đảm nhiệm?"
Uông Cự cảm thấy tám chín phần mười là . Chu Thư Nhân sắp xếp cho một phen, nếu cha sẽ tích cực giúp đỡ như . Mấy ngày nay quan viên trong phủ nha chỉ nịnh bợ Chu đại nhân, mà còn nịnh bợ cả . Chỉ là nhận ý chỉ, cũng chắc chắn. "Chuyện xem thánh ý."
Vương đại nhân , ông đúng là hỏi thừa, dù cũng là ông là .
Giữa trưa, Trúc Lan tiễn quan sai tuyên chỉ . Lần tiếp chỉ hề lộn xộn, Chu Thư Nhân nhận tin báo về . Thánh chỉ cáo mệnh, Trúc Lan tự tin Hoàng thượng sẽ ban cho nàng cùng lúc, nguyên nhân đơn giản, ai bảo nàng nuôi dưỡng Dung Xuyên!
Trúc Lan thấy đám hạ nhân đều mặt mày vui vẻ: "Tháng tiền tiêu vặt gấp ba, cũng cùng hưởng niềm vui."
Đinh quản gia giọng kích động: "Tạ chủ mẫu."
Chủ nhân thăng quan, đám hạ nhân ngoài cũng nể mặt hơn.
Đinh quản gia cảm thấy , tuy trung niên chút trắc trở, nhưng nửa đời phúc. Trong nháy mắt, ông trở thành quản gia của một vị quan tam phẩm.
Trúc Lan cũng bộ cáo mệnh phục, tam phẩm Thục nhân. Đá quý trang sức cáo mệnh cũng đổi, lộng lẫy hơn.
Tuyết Hàm nhỏ giọng : "Nương, cha thể tranh một chức cáo mệnh phu nhân về cho đấy!"
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Cha nàng thật là quá lợi hại, Dung Xuyên phấn đấu bao nhiêu năm mới thành tựu như cha!
Trúc Lan vuốt ve bộ cáo mệnh phục, nàng cũng tin chắc điều . "Ừm."
Lý thị cũng đưa tay sờ, nhưng dám. Dù tay nàng còn thô ráp, nhưng vẫn dám đưa tay, chỉ thể mắt tròn mắt dẹt rời. "Nương, bộ cáo mệnh phục thật lộng lẫy."
Trúc Lan : "Con cũng sẽ mặc."
Lý thị toe toét : "A, con cũng thể trông cậy con trai."
Chu lão đại chua xót, Lý thị còn thể trông cậy con trai thỉnh cáo mệnh, còn thì ? Giờ nương tử ghét bỏ , đừng tưởng thấy ánh mắt ghét bỏ của nàng!
Triệu thị mở lời: "Nương, bây giờ thánh chỉ đến, chúng nên nhanh chóng thu dọn hành lý ạ?"
Tuy bọn họ lén thu dọn một ít, nhưng dám lớn, chỉ dọn những thứ nhẹ nhàng dùng đến. Ở Tân Châu mấy năm, tích cóp ít đồ đạc!
Trúc Lan : "Các con cũng mau thu dọn hành lý , dọn xong thì gửi về kinh thành , cần đợi cùng ."
Nếu cùng , đoàn xe chắc chắn sẽ dài, tưởng Chu gia giàu đến mức nào, vẫn là tách thì hơn.
Lý thị chút sốt ruột, đồ đạc của đại phòng đặc biệt nhiều. hôm nay là ngày vui của chồng, cũng vội ngày .
Mọi trở về chủ viện, Trúc Lan xuống : "Các con cần vây quanh , ai việc nấy thì cứ ."
Tuyết Hàm tiếp: "Con ở đây với nương là . Các ca tẩu cũng mau thu dọn hành lý , để tránh lúc đó luống cuống tay chân."
Tô Huyên thấy đại tẩu và nhị tẩu lên tiếng, : "Nương, tứ phòng chúng con về ."
Trúc Lan gật đầu: "Đi ."
Lý thị chớp mắt, tứ tự tin thật. "Nương, con cũng về đây."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-729-chi-huong-lon.html.]
"Đều về , tối nay cùng náo nhiệt là ."
Chẳng mấy chốc đều về. Trúc Lan lấy giấy : "Con gái, con đến thư cho tỷ tỷ con ."
Tuyết Hàm lấy giấy: "Nương, cần một phong cho tộc trưởng ạ?"
"Thư cho tộc trưởng, cha con về sẽ tự ."
Tuyết Hàm: "Nương, đại cữu và nhị cữu cũng báo tin."
" , con thêm mấy phong nữa."
Trúc Lan giao cho con gái thư, còn thì dẫn Tống ma ma đến nhà kho. Nhà kho dọn dẹp gọn gàng, đồ quý và quý đều đánh dấu. Trúc Lan : "Lát nữa gọi Đinh quản gia đến, ngày mai vận chuyển về kinh thành."
Tống ma ma: "Chuyến kinh thành sẽ gây chú ý."
"Chia ba chuyến, đem gỗ tích trữ chia ba đợt, mỗi chuyến đều kèm một ít gỗ."
Tống ma ma: "Vâng."
Trúc Lan khỏi nhà kho: "Lần kinh, sẽ chuyển nhà nữa."
Việc thu dọn hành lý thật sự tốn công sức. Một đồ quý giá, Trúc Lan và Tống ma ma tự thu dọn, giờ chỉ Tống ma ma là rõ gia sản.
Tại đại phòng, Lý thị tuy mập mạp nhưng nhanh nhẹn. Trong phòng, đất, bàn, khắp nơi đều là đồ đạc. Lý thị tới lui, mà đổ một món nào.
Chu lão đại lúc đầu còn dặn dò cẩn thận, giờ thì ghế nương tử chạy khắp phòng.
Chu lão đại Lý thị lẩm bẩm trong miệng, trán chút đau. "Bao nhiêu năm , nàng vẫn học cách sắp xếp, đồ đạc để tự cũng tìm thấy."
Lý thị trừng mắt: "Ta ngày nào cũng lo cho con, lo cho , tâm tư của đều dồn hết cho mấy nhà các , còn đầu óc mà nhớ đồ đạc."
Chu lão đại: "...Nói thế nào nàng cũng lý."
Lý thị ưỡn ngực: "Bởi vì đều đúng."
Chu lão đại, "..."
Tại nhị phòng, Triệu thị cũng bận đến toát mồ hôi. "Sao nhiều đồ như , đây để ý nhỉ?"
Ngọc Sương lau mồ hôi trán, đồ quý giá tự tay cất, nàng cũng mệt. "Nương, đồ đạc ở kinh thành chắc chắn đều , một đồ lớn cần thiết thì xử lý ạ."
Triệu thị uống hai ngụm nước giải khát. "Con đúng, một thứ dùng đến đúng là nên xử lý."
Ngọc Sương nghỉ ngơi một lát tiếp tục đóng rương. Lát nữa nàng còn về phòng thu dọn đồ của , đồ của nàng cũng ít!
Tại tứ phòng, Xương Trí tự thu dọn thư phòng. Tô Huyên mà thấy mệt. "Chàng thật sự cần ma ma giúp ?"
Xương Trí lắc đầu: "Đồ của tự thu dọn, đến kinh thành để ở thể tìm . Ma ma đóng gói, đến kinh thành sắp xếp cũng mệt."
Tô Huyên ghế: "Tướng công, cũng cố gắng hơn nữa. Khi nào mới thỉnh cáo mệnh cao hơn huyện chúa?"
Xương Trí xong lời , cuốn sách trong tay suýt nữa rơi xuống đất. "Huyện chúa là chính nhị phẩm. Nương tử, nàng kỳ vọng thật cao!"
Tô Huyên tủm tỉm: "Người sống thì hoài bão, hoài bão mới thể cố gắng!"
Xương Trí định để ý đến nương tử. Nhất phẩm phu nhân, thật dám nghĩ. Cha thì cơ hội thỉnh phong cho , còn , dám nghĩ, dám nghĩ.
Tô Huyên cũng chỉ là trêu chọc tướng công, tạo chút áp lực cho . Nàng trong lòng hiểu rõ, cha chồng đến ngày hôm nay là chiếm đủ thiên thời, địa lợi, nhân hòa, khó thứ hai.