Thông báo
Một số team gần đây thường xuyên tạo chương mới để đưa truyện lên trang chủ, điều này ảnh hưởng đến sự công bằng chung trên MonkeyD.
Rất mong các team lưu ý và điều chỉnh cách đăng để cùng nhau xây dựng một môi trường công bằng và lành mạnh.

Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 334: Tiền Bạc Vỗ Cánh Bay

Cập nhật lúc: 2025-09-10 03:41:15
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trúc Lan xe ngựa, nhắm mắt nghĩ về mảnh đất ở Bình Cảng, nghĩ đến khoản lợi nhuận thể thu về, tâm trạng nàng mới lên một chút.

Về đến nhà, Dương Trúc Mộc hỏi: “Em và em rể cùng ngoài, giờ chỉ em về?”

Trúc Lan cởi áo choàng: “Có mời Thư Nhân đến tửu lầu . Anh cả, cha sắp lên đường ?”

Dương Trúc Mộc tính ngày: “Nhận thư mười ngày , chắc cũng sắp khởi hành.”

Trúc Lan ừ một tiếng, xuống rót uống mấy ngụm cho ấm . Nàng thầm tính toán tiền bạc trong nhà. Trừ khoản đầu tư ở Bình Cảng, trong nhà còn chín nghìn bảy trăm lượng. Sau đó tiêu một ít, lão đại xử lý quà mừng đổi hơn ba trăm lượng, Trúc Lan mua nhân sâm nhất nên cũng tiêu hết. Hiện tại tiền mặt còn chín nghìn năm trăm lượng.

Lần mua hai căn nhà cần bốn nghìn chín trăm lượng, cộng thêm tiền nước và phí sang tên, cũng gần năm nghìn hai trăm lượng. Mua nhà xong, còn bốn nghìn ba trăm lượng.

Trúc Lan vuốt ve chén , hy vọng khi thi Đình công bố kết quả, Chu Thư Nhân thể đỗ cao, giá nhà ở Nam thành tăng thêm một chút. Nghĩ đến kim bảng đề danh, Trúc Lan một nữa chửi thầm Diêu Triết Dư. Hắn thật sự nghĩ hoàng đế điều tra ? Hoàng đế chắc chắn sẽ điều tra kỹ lưỡng các sĩ tử, chuyện hôm nay nhất định ghi . Bọn họ thật sự dính dáng gì đến nam chủ!

Chỉ hy vọng Chu Thư Nhân đủ sức kéo xa cách với Diêu Triết Dư, nếu thật khó ảnh hưởng đến kỳ thi Đình . Đừng để ngay cả vị trí á quân muôn năm cũng giữ !

Bây giờ Trúc Lan hề cảm thấy vị trí thứ hai , rõ ràng là !

Trúc Lan trong lòng chút bực tức, đặt mạnh chén xuống, dọa Dương Trúc Mộc giật nảy . Lúc nãy thấy em gái tức giận? À , em gái là giỏi che giấu cảm xúc. Trước đây ít gặp mặt em gái, bây giờ ngày nào cũng gặp, Dương Trúc Mộc phát hiện, nồi nào úp vung nấy, Chu Thư Nhân tâm cơ sâu, em gái cũng chẳng kém cạnh.

Thảo nào cha chẳng hề lo lắng cho em gái. Với một em gái như , thật sự lo!

Đôi khi ông còn nghĩ , nếu em rể và em gái đối đầu , ai thể tính kế ai!

Trúc Lan ngẩng đầu lên: “Anh cả, vẫn còn ở đây !”

Dương Trúc Mộc im lặng, hình ông nhỏ bé gì. “Anh định với em một tiếng, về nhà của Võ Xuân ở, cho nhà cửa thêm , để cha đến cảm thấy quá quạnh quẽ.”

Trúc Lan cạn lời. Đừng một cả, cho dù thêm mười , tám nữa ở thì vẫn thấy quạnh quẽ. Hơn nữa, nàng cũng sợ cả ở một suy nghĩ lung tung. Khi ở một , dễ nghĩ ngợi vẩn vơ, đặc biệt là nhớ những , những chuyện lòng khó chịu.

Trúc Lan: “Anh cả, Minh Đằng thích . Cháu trai nhỏ của cũng ở bên cạnh, mang Minh Đằng qua ở cùng cho thêm .”

Dương Trúc Mộc vui mừng. Đứa bé Minh Đằng ồn ào, mà ông thích sự ồn ào, càng ồn ào càng . “Được, mang Minh Đằng .”

Tuyết Hàm ôm cô cháu gái béo ú, Minh Đằng đang sững sờ.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

Minh Đằng nhăn mặt bánh bao, . Ở nhà đồ ăn ngon, đồ chơi vui, nhà ở Tây thành gì chứ, chẳng gì cả!

dám phản bác lời bà nội. Không cần dặn, cũng lời bà nội !

Tuyết Hàm cong mắt tủm tỉm. Đợi Minh Đằng bước dám, Tuyết Hàm mới cúi xuống : “Chỉ là buổi tối qua đó ngủ thôi, chứ bắt con ở nhà Tây thành cả ngày .”

Mắt Minh Đằng sáng rực lên, lon ton chạy : “Bà nội.”

Tai Trúc Lan thính, sớm Tuyết Hàm và mấy đứa trẻ đang ở ngoài cửa. Trúc Lan thích véo má phúng phính của Minh Đằng: “Cháu ngoan của bà!”

Minh Đằng thầm nghĩ, cả ở bên cạnh thật , ai quản , bà nội cũng thương nhất. Cậu quên mất chính bà nội thương “tặng” cho khác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-334-tien-bac-vo-canh-bay.html.]

Buổi chiều, theo giờ hiện đại thì gần bốn giờ Chu Thư Nhân mới về. Trúc Lan đợi gần nửa ngày, nàng Diêu Triết Dư tìm đến cửa sẽ đơn giản như . “Hắn tìm mục đích gì?”

Chu Thư Nhân uống mấy chén rượu, cũng ăn mấy miếng thức ăn. Chàng Diêu Triết Dư là thấy no . Về đến nhà, tâm thần thả lỏng, cảm thấy đói, bèn cầm lấy điểm tâm bàn ăn : “Vì Bình Cảng mà đến.”

Tay Trúc Lan đang rót nước khựng : “Bây giờ các bậc quyền quý đều đang nhòm ngó Bình Cảng ?”

Chu Thư Nhân nhận lấy chén nước Trúc Lan rót, uống một ngụm cho trôi điểm tâm: “Một miếng thịt mỡ lớn như , ai cũng xé một miếng!”

Trúc Lan xuống ghế: “Ta vạn lượng bạc dễ lấy như . Diêu Triết Dư chắc chắn lấy chuyện vạn lượng bạc . Hắn chỉ lòng đen tối, mà còn ngày càng hổ.”

Chu Thư Nhân bật . Chàng Trúc Lan tiếc nuối thế nào về khoản đầu tư ở Bình Cảng. Mục đích của Diêu Triết Dư là mảnh đất đó, Trúc Lan tức giận. “Hắn tự vả mặt chút ngượng ngùng, cho hai lựa chọn: một là lên thuyền của , hai là dùng đất để trả vạn lượng bạc.”

Trúc Lan khoanh tay ngực. Tám mươi mẫu đất, theo xu hướng tương lai của Bình Cảng, tăng giá mấy chục thành vấn đề. “Phì, nghĩ thật. Cho dù dùng đất để trả bạc, vẫn thể lấy ơn cứu mạng chuyện. Ai bảo chúng trả tiền, còn ơn cứu mạng.”

Chu Thư Nhân nắm tay Trúc Lan: “Cho nên chỉ cho bốn mươi mẫu đất, với điều kiện lấy ơn cứu mạng chuyện nữa.”

“Hắn thể đồng ý ? Hắn ngốc. Từ khi một đường thăng tiến đỗ Cống sĩ, sẽ bỏ qua cho ?”

Chu Thư Nhân cong môi: “Tự nhiên là bỏ qua, nhưng cắt đứt quan hệ. Nếu , khó ảnh hưởng đến kỳ thi Đình !”

Trúc Lan mím môi: “Làm để cắt đứt?”

Diêu Triết Dư ngốc! Hy vọng Chu Thư Nhân thể !

Chu Thư Nhân cong mắt: “Chúng chỉ cho Diêu Triết Dư bốn mươi mẫu đất, chứ bộ tám mươi mẫu, thể thấy trong lòng chúng cam tâm thế nào. Tuy thể cắt đứt với , nhưng chỉ cần thể cho thấy chúng bất mãn với . Đợi ngày mai giao giấy tờ đất cho , sẽ bán bốn mươi mẫu đất còn để trút giận. Mục đích của về cơ bản đạt .”

Trúc Lan đau lòng: “Bây giờ đất tuy tăng giá ít, bán cũng thể kiếm nhiều bạc, nhưng vẫn cảm thấy lỗ vốn!”

Mảnh đất ở Bình Cảng tổng cộng chỉ tốn năm trăm lượng, bây giờ mới tăng gấp mười . Nàng tính toán là đến mùa hè năm nay thể tăng ba mươi . Ôi, sớm lúc c.h.ế.t cũng nhận tiền của Diêu Triết Dư!

Chu Thư Nhân Trúc Lan đau lòng: “Sau sẽ kiếm .”

Trúc Lan thở dài, nàng cũng còn cách nào khác. Bây giờ quan trọng nhất là kỳ thi Đình. nàng ghi nhớ Diêu Triết Dư, kẻ tiểu nhân lật lọng . “Vâng.”

Tối ngủ, Trúc Lan mơ, trong mơ là bạc bay qua mắt, nàng thế nào cũng bắt . Sáng tỉnh dậy lòng vẫn thấy trống rỗng, bạc còn.

Ăn sáng xong, Chu Thư Nhân cầm giấy tờ tám mươi mẫu đất . Bây giờ đất ở Bình Cảng dễ bán.

Một canh giờ , môi giới đến cửa: “Phu nhân, giá nhà thỏa thuận xong, bán theo giá bà đưa .”

Mặt Trúc Lan lộ ý , cuối cùng cũng một chuyện vui. “Chúng thôi!”

Người môi giới sững sờ, cần chờ Chu Cống sĩ ? Một nhân vật nhỏ như ông dám hỏi, nhưng trong lòng nghĩ, địa vị của Chu phu nhân trong nhà thật cao, mua nhà là chuyện lớn như mà Chu Cống sĩ cũng mặt.

Trúc Lan theo môi giới giao tiền, đó đến nha môn đổi giấy tờ nhà. Tên giấy tờ nhà là tên nàng.

Người môi giới suốt cả quá trình đều há hốc mồm, mấy định mở miệng hỏi, cuối cùng đều ngậm . Chuyện nhà Chu Cống sĩ, một ngoài như ông nên hỏi, chỉ là trong lòng tò mò chịu nổi. Gần năm nghìn lượng bạc, cứ thế trở thành của hồi môn của Chu phu nhân ?

Loading...