Chu Thư Nhân kiên nhẫn đỡ cô: "Ừm."
Lý thị hoảng hốt nhất, chồng đang cô. Cô yếu ớt : "Mẹ."
Trúc Lan cũng hoảng, chỉ uống thuốc thôi đủ, vẫn bồi bổ dinh dưỡng. Cô c.h.ế.t sớm. "Lát nữa bắt con gà mái già năm ngoái thịt."
Lý thị nghi ngờ nhầm, giọng ré lên như chuột chù: "Làm gà ạ?"
Trúc Lan ôm ngực, may mà bệnh tim, nếu chắc sớm . Cô lạnh mặt: " , gà, tối nay hầm canh. Còn buổi trưa, hầm một khúc xương lớn. Đợi nghỉ một lát sẽ đưa bột mì cho con, dùng nước hầm xương canh bột."
Lý thị còn hoảng hốt hơn lúc nãy. Đây là sống nữa ? Hôm nay chồng kích thích gì ?
"Mẹ, gà mái già đang trong thời kỳ đẻ trứng mà!"
Trúc Lan im lặng. Gà nhà họ Chu nuôi , đúng là đang đẻ trứng. Kế hoạch ban đầu là để con gà mái già từ năm ngoái đến mùa đông cho Triệu thị ở cữ và ăn Tết. Nhà thật nỡ thịt, nhưng ngoài mua gà ăn càng , đó là hành động khoe của, càng khiến khác ghen ghét.
Chu Thư Nhân: "Làm thịt ."
Lý thị dám hó hé thêm, cô cảm thấy bố chồng hôm nay đáng sợ. "Vâng, ạ cha, con ngay đây."
Cô chạy như ma đuổi, nhanh nhẹn vô cùng.
Chu Thư Nhân cúi đầu thấy cô con gái út đang mở to mắt chút e sợ, trong lòng mềm nhũn. Anh sờ tóc con gái: "Đi giúp chị dâu cả của con trông cháu , tối nay ăn thịt gà."
Tuyết Hàm cong mắt . Đây vẫn là cha thương yêu cô, cha đổi. "Vâng ạ."
Trúc Lan về phòng giường đất. Trên giường trải nệm, nếu giường đất sẽ lạnh, cơ thể cô chịu nổi.
Chu Thư Nhân cũng lên giường, nhưng mà dựa tường. Lưng cũng thấy lạnh. "Vùng thuộc phương bắc, mùa đông ở cổ đại vốn lạnh hơn. đang tính cho sửa nhà cửa một chút, giường đất và tường sưởi đều , nền nhà cũng lát , để trời mưa tuyết bẩn."
Trúc Lan: "Được."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-23-tinh-toan.html.]
Tường sưởi và hố lửa từ đời nhà Hán, họ chỉ xây chứ gì khác . Cô cũng sống thoải mái hơn. Về phần nền nhà, cô càng đồng ý. Người hiện đại sạch sẽ, thật sự thể chấp nhận nền đất, đặc biệt là trong nhà.
Trúc Lan : "Đừng chỉ sửa phòng của chúng , phòng của các con cũng sửa luôn. Chúng sức khỏe , thêm Triệu thị sắp sinh, lý do đầy đủ, đột ngột."
Chu Thư Nhân sửng sốt. Cảm giác nhập vai của bằng Trúc Lan, chỉ nghĩ đến và cô, nghĩ đến các con. "Ừm, cô. Đợi khi tái khám xong sẽ , để tránh bận rộn vụ thu, thêm trời ngày càng lạnh kéo dài đến mùa đông."
Trúc Lan: "Được."
Chu Thư Nhân thấy mí mắt Trúc Lan díu , thêm gì nữa. Quả nhiên một lúc thấy tiếng hít thở đều đặn. Cơn buồn ngủ lây sang , cũng xuống nghỉ ngơi.
Trúc Lan ngủ một giấc ngon lành, cơ thể sức lực hơn. Cô dậy thấy Chu Thư Nhân vẫn đang ngủ, liền dậy xuống giường. Cô thấy tiếng của con cả và con thứ hai, chắc là đến trưa.
Cái thời cổ đại c.h.ế.t tiệt , ngay cả canh giờ cũng nắm rõ . Cô dựa ký ức của nguyên chủ, nghĩ bụng nên mua một cái đồng hồ cát về, nếu càng thêm mò mẫm.
Trong bếp là mùi canh xương hầm. Đã hầm một lúc lâu, Trúc Lan chút đói.
Lý thị đang nướng bánh, nịnh nọt : "Mẹ, tỉnh ạ."
Trúc Lan ừ một tiếng, lấy một cái bát lớn, bưng một bát bột mì về: "Làm canh bột mì ."
Lý thị hít một , xót xa. Một bát bột mì trắng lớn như ! "Mẹ, nhiều quá ạ."
"Con quản gia quản gia, cơm của con ."
Lý thị dám hó hé, ngoan ngoãn bưng bát lớn .
Trúc Lan ngửi mùi canh xương, Lý thị tuy nhiều tật , nhưng tài nấu nướng thì chê , coi như là ưu điểm. Lại con gà sạch, gà nuôi đủ béo, mỡ gà nhiều. Nghĩ đến món mì mỡ gà, , càng đói hơn.
Ngoài phòng vang lên tiếng nức nở.
Trúc Lan: "......."
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Thật hiểu, cái gì nữa, cuộc sống thật sốt ruột!