Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 1825: Mưu hoa

Cập nhật lúc: 2025-10-18 15:42:52
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đại phu đến nhanh, mời chính là vị đại phu quen thuộc. Đại phu cẩn thận bắt mạch, nhíu mày đổi sang tay , cho mấy con dâu như Lý thị tim đều treo lên cổ họng.

 

Đại phu thu tay , : "Lão phu nhân gần đây tâm tình biến động lớn, cộng thêm lao tâm lao lực nên mới dẫn đến khó chịu. Ngài dù cũng tuổi, cần nghỉ ngơi nhiều, định tâm thần."

 

Gần đây Trúc Lan bận rộn chuyện học viện, bà quả thật lo toan ít. Từng bước nâng cao địa vị cho nữ tử hề dễ dàng, bà dám thả lỏng một bước nào, đặc biệt là năm nay là năm trọng điểm. Cộng thêm lo lắng cho con trai, Trúc Lan chút chột .

 

Lý thị đối với đại phu khách khí: "Xin ngài kê cho một đơn thuốc."

 

Bạch đại phu tuy đồng ý cùng một vị đại phu khác Chu Hầu phủ nuôi dưỡng, nhưng cũng qua nhiều năm. Chu Hầu phủ cũng ức h.i.ế.p , những năm gần đây sống thư thái. Đại phu tự nhiên vô cùng dụng tâm, đơn t.h.u.ố.c kê cũng là bảo thủ, mà là thật sự đúng bệnh bốc thuốc.

 

Lý thị phái đưa Bạch đại phu về, thuận tiện bốc thuốc, với chồng: "Mẹ, ngài hảo hảo tĩnh dưỡng."

 

Trúc Lan gật đầu: "Ta con."

 

Lý thị : "Ngài con dâu, ngài là sợ cha lo lắng."

 

Trúc Lan chột , bà sợ Chu Thư Nhân nổi giận. Bà ho khan một tiếng : "Chúng cũng về thôi."

 

Vốn còn định dạo một vòng cửa hàng đồ sứ, hôm nay cần dạo nữa.

 

Theo sự phát triển, thủy tinh còn giá trị như . Đồ dùng bằng thủy tinh nhiều lên cũng còn hiếm lạ, ngược giá cả các loại đồ sứ tăng lên ít.

 

Trúc Lan thích tích trữ một ít đồ sứ giá trị, thể truyền cho đời . Theo tuổi tác ngày càng lớn, bà và Thư Nhân đều vì con cháu mà tích góp thêm nhiều bảo bối!

 

Bên Chu Thư Nhân đang buồn bực. Ông cứ nghĩ đến việc vả mặt, kết quả là chuồn nhanh. Ông còn kịp mở miệng, họ lời chúc mừng một bộ dạng " việc ".

 

Chu Thư Nhân ở Hộ Bộ đợi Uông Cự: "Không cho cơ hội khoe khoang."

 

Uông Cự: "... Bảng danh sách đủ để khoe khoang ."

 

Chu Thư Nhân hừ một tiếng: "Ta nhịn lâu như , chỉ chờ trực tiếp vả mặt!"

 

Uông Cự bất lực: "Ai cũng ngốc."

 

Biết rõ sẽ vả mặt mà né mới là kẻ ngốc thật sự!

 

Chu Thư Nhân : "Ngươi thấy Ôn lão đại nhân và mấy chạy nhanh thế nào . Chậc chậc, tử tiếu phụ, ha ha, con trai của quả thật giống !" (con giống cha)

 

Uông Cự thật lòng vui mừng cho Xương Trung. Chu Hầu phủ càng , Uông gia càng lợi. "Lần mở tiệc rượu lớn đấy!"

 

Chu Thư Nhân vuốt râu: " , thể tự thiệp mời gửi đến cho họ. Người thể đến, nhưng lễ vật nhất định đến. Nếu , đừng trách buổi triều sẽ chặn đường bọn họ."

 

Uông Cự thầm nghĩ vị như một, lòng hẹp hòi. "Bọn họ phen xuất huyết ."

 

Chu Thư Nhân trong lòng thoải mái: "Ngươi đến đây chuyên để chúc mừng ?"

 

"Ta ngươi cần chia sẻ nỗi bực tức trong lòng."

 

Chu Thư Nhân lịch sự mà trợn mắt một cái, đến để xem náo nhiệt.

 

Uông Cự : "Đương nhiên cũng cảm ơn ngươi giúp cho Uông gia chúng ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-1825-muu-hoa.html.]

 

Con trai ông giữ đạo hiếu ba năm, con trai và cháu trai giữ đạo hiếu một năm. Con trai giữ đạo hiếu, chức vị khác thế. Hết kỳ hiếu, Lại Bộ liền cho tin, con trai thăng một bậc, tuy vẫn kinh thành nhưng là một chức vụ tồi. Cháu trai vẫn trở về Công Bộ, hiện tại chức quan ở Công Bộ là thứ nóng bỏng tay, chức quan của cháu trai giữ chiếm. Ông rõ ràng chỉ vì Uông gia, mà còn vì Chu Thư Nhân.

 

Uông gia và Công Bộ Thượng thư , thật sự quen thuộc chính là Chu Thư Nhân. Công Bộ Thượng thư cũng sợ Chu Thư Nhân vì cháu rể mà ngáng chân, nên vẫn luôn giúp đỡ trông chừng chức vị.

 

Chu Thư Nhân: "... Lời cảm ơn của ngươi quá muộn ? Giỗ đầu của lão gia tử qua lâu ."

 

Ông là ơn. Ông nhắc nhở Hoàng thượng rằng giỗ đầu của Uông gia lão gia tử đến. Hoàng thượng cảm hoài đó phái đến Uông phủ, đó chính là thái độ của Hoàng thượng, cho những kẻ vươn móng vuốt cướp tài nguyên rụt tay .

 

Ông đương nhiên che chở cho cháu rể. Công Bộ Thượng thư trong công việc khôn khéo. Con trưởng của Uông Cự thật sự liên quan đến ông, tất cả là do Hoàng thượng còn nhớ đến Uông gia.

 

Uông Cự : "Không muộn, chúng là ai với ai chứ."

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

Chu Thư Nhân quá rõ ràng sức nặng lời của mặt Hoàng thượng, cho nên ông ít khi mở miệng. "Hoàng thượng vẫn nhớ thương ngươi."

 

Đây chính là tầm quan trọng của việc một cha , Hoàng thượng đối với Uông Cự sớm tính toán.

 

Uông Cự thật sự lo cho , ông chỉ cần thành thật giữ đạo hiếu ba năm là , ba năm tu dưỡng tính, vì con cháu gia tộc mà mưu hoa.

 

Kỳ thi hội kết thúc, tân Trạng Nguyên Chu Xương Trung về nhà tế tổ. , Xương Trung đích trở về tế tổ. Trạng Nguyên đầu tiên của Chu thị nhất tộc, chỉ đối với Chu Hầu phủ ý nghĩa khác biệt, mà đối với bộ Chu thị nhất tộc cũng ý nghĩa trọng đại như .

 

Chu lão đại cùng Xương Trung trở về tế tổ, theo còn Minh Tĩnh và Minh Phong, hai từng về quê.

 

Lịch trình của Xương Trung gấp gáp, về nhà tế tổ xong mau chóng trở về. Xương Trí trong tay nhiều việc chờ Xương Trung. Nếu tế tổ ý nghĩa trọng đại, Xương Trí hận thể giữ Xương Trung , trực tiếp đến Hàn Lâm Viện.

 

Các tộc nhân khác của Chu thị nhất tộc tham gia kỳ thi hội, một đỗ Đồng tiến sĩ, một rớt bảng. Vì tuổi còn nhỏ, cộng thêm ý nguyện cá nhân, Chu Thư Nhân giúp mưu một chức quan địa phương. Người còn dẹp bỏ tâm tư, chuẩn thi tiếp, theo về quê.

 

Ý của Chu Thư Nhân là để tộc nhân kinh thành học tập kiến thức mới, tiên đưa đến học viện nam tử ở mấy tháng, đó do Minh Thụy và Minh Huy dạy dỗ, chờ đủ một năm rưỡi thì về tộc học của gia tộc.

 

Xương Trung tế tổ còn sẽ mang về mấy tộc nhân kinh học tập. Chu Thư Nhân sắp xếp như là để chuẩn cho gia tộc và cuộc cải cách khoa cử trong tương lai. Chu thị nhất tộc ở địa phương là cánh chim đầu đàn, Chu thị nhất tộc đầu, triều đình phổ biến các ngành học ở Bình Châu sẽ dễ dàng hơn.

 

Chu Hầu phủ khi mở tiệc chiêu đãi, tiễn Chu lão đại và mấy Xương Trung , Hầu phủ náo nhiệt khôi phục sự bình tĩnh. Đương nhiên, chỉ là sự bình tĩnh bề mặt.

 

Hiện tại các thế gia ở kinh thành Chu Hầu phủ đều đỏ mắt. Đề thi đình ý nghĩa cải cách khoa cử. Văn chương của Chu Xương Trung họ xem, hiểu rõ Trạng Nguyên là danh xứng với thực, cũng nhiều điều. Chu gia tư tưởng vượt trội, giáo d.ụ.c con cái của Chu Hầu phủ là diện, các loại ngành học đều đề cập. Khoa cử dù biến cách thế nào, Chu Hầu phủ cũng sẽ đào thải.

 

Chu Thư Nhân ai dám quấy rầy, Xương Trí và Xương Nghĩa thì thảm.

 

Thảm nhất là Xương Trí, chặn đường đều chặn đến tận Hàn Lâm Viện. Xương Nghĩa cũng bất lực, đối mặt với sự thiện của đồng liêu, một lời khó hết: "Ta xuất chính thống."

 

Đồng liêu : "Ngươi tuy xuất khoa cử, nhưng ngươi học nhiều dương học. Trước hẹp hòi."

 

Xương Nghĩa trong lòng ha hả, mặt ngây ngô: "Ta chỉ là một kẻ thô kệch, bây giờ tấu chương còn , đến nỗi dương học, chủ yếu học về ngôn ngữ."

 

Đồng liêu cau mày, đầu tiên đến tìm Chu Xương Nghĩa, vị dầu muối ăn!

 

Một cáo già rõ tìm Chu Thư Nhân vô ích, tuy nhớ thương nhưng đem nhiều ánh mắt hơn đặt học viện nam tử. Đương nhiên cũng từ bỏ Chu Hầu phủ, vạn nhất may mắn thì !

 

Trúc Lan ngược nhẹ nhàng nhất. Tin tức bà cần tĩnh dưỡng sớm truyền ngoài, ai quấy rầy bà. Không chỉ vì quan hệ của Chu Thư Nhân, mà còn vì Trúc Lan đủ địa vị và năng lượng.

 

Tại Chu Hầu phủ, Lý thị đợi ngày tháng đến, liền mời quan môi đến Thiệu gia cầu hôn. Chu lão đại còn từ quê trở về, hai nhà hợp bát tự, từng bước xuống, cuối cùng đính hôn thành công.

 

 

Loading...