Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 1819: Tiểu đồ đệ

Cập nhật lúc: 2025-10-18 15:42:46
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Xương Trí nhướng mày: "Lời của ngươi sai , là nhà chúng cách giáo d.ụ.c con cái."

 

Con cái nhà quả thật thiên phú, nhưng thường ngọc mài thành khí, con cái thiên phú mà hảo hảo bồi dưỡng cũng vô ích.

 

Tề đại nhân càng chua xót hơn. Ai mà bái sư Chu gia, nhưng kết quả thì , trừ lúc Chu Hầu mới phất lên nhận một học trò, những khác đều hi vọng. Nghe học trò của Chu Hầu ở ngoài nhậm chức, thành tích tệ, đây cũng là một trong những lý do khiến chua xót về Hầu phủ. Tài nguyên của Hầu phủ phong phú, chỉ thể do trong nhà dạy, họ chỉ thể ghen tị mà lời chua ngoa.

 

Xương Trí hỏi: "Ngươi ôn tủ đề ?"

 

Tề đại nhân vuốt râu: "Ừm, ngươi một chút ?"

 

Xương Trí lùi một bước: "Thôi, ngươi cho cũng hỏi."

 

Hắn xong nghĩ nhiều, vẫn là thì hơn.

 

Tề đại nhân: "!!"

 

Xương Trí nhanh chóng rời , sợ giữ . Tề đại nhân đ.á.n.h , cần trêu chọc như ?

 

Buổi chiều, Trúc Lan nghỉ ngơi xong nhắc đến đại ca đại tẩu: "Ta để họ ở thêm một thời gian nữa, họ , cũng họ về đến nhà ."

 

Chu Thư Nhân bênh vực cho đại cữu tử: "Đại cữu tử lo lắng cho nhà cửa. Võ Xuân kinh, nơi cũng là nhà."

 

Trúc Lan thương cảm: "Cuối cùng cũng là một gặp mặt cuối."

 

Chu Thư Nhân : "Hay là mời nhị ca đến kinh thành?"

 

"Sức khỏe của nhị ca bằng đại ca."

 

Đây cũng là lý do Xương Trí mời.

 

Chu Thư Nhân thích vợ thương cảm, nhỏ giọng : "Ta lén cho đặt cược con trai của đỗ Trạng Nguyên."

 

Trúc Lan trầm mặc một cách kỳ lạ, thấy Thư Nhân nghi hoặc, bà hắng giọng: "Ta tỷ lệ cược cao, cũng cho đặt cược một khoản."

 

Chu Thư Nhân vui vẻ, vợ chồng họ thật sự tâm linh tương thông. "Nàng đặt cược bao nhiêu?"

 

Trúc Lan nheo mắt hỏi : "Chàng đặt cược bao nhiêu."

 

Trong lòng tính toán tiền bạc trong tay Thư Nhân, lén giấu bạc .

 

Chu Thư Nhân quá hiểu vợ: "Ta lấy ba trăm lạng từ tay lão đại, hai trăm lạng từ tay Xương Nghĩa, hai trăm lạng từ tay Xương Trí, tự góp ba trăm lạng, đặt cược chẵn một ngàn lạng."

 

Khụ khụ, đây là bạc năm ngoái ám chỉ mấy đứa con trai hiếu kính, đòi bạc từ con trai một chút cũng giả.

 

Trúc Lan bất lực: "Hay lắm, bọn họ cách giúp giấu giếm."

 

Chu Thư Nhân thể uy h.i.ế.p mấy đứa con trai ? Đương nhiên thể. "Thiếu đòn!"

 

Trúc Lan : "Ta cũng đặt cược một ngàn lạng."

 

Chu Thư Nhân càng vui vẻ hơn: "Bây giờ tỷ lệ cược là một ăn mười hai."

 

Trúc Lan cũng : "Ta nghĩ kỹ , bạc , sẽ chia cho Xương Trung phần lớn, bạc còn chia cho Minh Huy và mấy đứa."

 

Chu Thư Nhân liền hiểu rõ: "Nàng định giúp Minh Huy?"

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

Trúc Lan thở dài: "Ta cho công bằng. Ta Lý thị Minh Huy bán những viên đá quý mà nhị thúc nó cho. Đáng tiếc thể đơn độc trợ cấp cho Minh Huy."

 

Chu Thư Nhân nhíu mày: "Thật sự bán ? Xương Nghĩa cưng Minh Huy, lén lút cho Minh Huy ít thứ . Xương Nghĩa ?"

 

Trúc Lan gật đầu: "Biết, thằng nhóc đó bán đá quý với Xương Nghĩa, sự cho phép của Xương Nghĩa, nó cũng sẽ bán."

 

Chu Thư Nhân kéo kéo khóe miệng: "Ta cứ thắc mắc năm ngoái Xương Nghĩa hào phóng như ."

 

Trúc Lan bật : "Cho nên mới , Minh Huy lớn lên giống , hưởng lợi. Nó đ.á.n.h ít nhất nhưng thứ nhiều thứ hai."

 

Trong mấy đứa cháu trai, Minh Vân là trưởng tôn, Xương Nghĩa sẽ bỏ qua Minh Vân. Trừ Minh Thụy và Minh Phong, hai con trai ruột, các cháu trai khác thì chỉ Minh Huy nhiều thứ .

 

Chu Thư Nhân hỏi: "Minh Huy đưa cho Lý thị bao nhiêu bạc?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-1819-tieu-do-de.html.]

 

"Trước đưa chín trăm lạng, bán đá quý đưa thêm một ngàn một trăm lạng."

 

Đây là do Tuyết Hàm chuyện cố ý cho giá cao!

 

Chu Thư Nhân vuốt râu: "Hơn hai ngàn lạng, cộng thêm sính lễ chuẩn , ít."

 

Trúc Lan hỏi: "Khi nào Ngô Minh mới trở kinh thành?"

 

Chu Thư Nhân vuốt râu: "Còn đợi một thời gian nữa."

 

Chờ Ngô Minh bồi dưỡng xong những mà Hoàng thượng cử , Hoàng thượng sợ Ngô Minh sẽ loạn lên.

 

Hai vợ chồng chuyện về em trai em gái của Ngô Minh, mỗi đều gia đình riêng. Ngô Ninh gả chồng, theo chồng, đại sự gì sẽ trở về. Trừ việc gửi thư báo tình hình, lâu gặp mặt.

 

Ngày hôm , Chu Thư Nhân khi lâm triều ở . Hoàng thượng trong lòng ôm cháu trai, giọng điệu chua loét: "Gần đây ngươi nhớ thương tiểu con trai của ngươi, trẫm cũng bế con cho ngươi xem. Đứa nhỏ gọi là sư phụ."

 

Hoàng thượng cao hứng vì cháu trai mở miệng sớm. Không do ngài dạy quá nhiều, là do thấy Chu Thư Nhân quá nhiều, cháu trai mở miệng gọi ít cha , cũng là hoàng gia gia của ngài, ngược miệng lưỡi rõ gọi là sư phụ. Ngài xác nhận mấy , chua xót đến cả ngày ăn.

 

Chu Thư Nhân ôm lấy tiểu đồ , thế nào nhỉ, thấy nhiều quả thật cảm giác giống . Đặc biệt là mở miệng tiên gọi , trong lòng Hoàng thượng đáng đời, ai bảo Hoàng thượng cả ngày đây là sư phụ của ngươi. Hoàng tôn thấy thông tuệ, là nhớ kỹ .

 

Hoàng thượng hừ một tiếng, may mà cháu trai mở miệng gọi thứ hai là gia gia.

 

Thái tử mới là nghẹn khuất, con trai cha thường xuyên mang theo. Cha dạy con trai gọi là cha thì thôi, kết quả xếp thứ ba!

 

Hoàng thượng thấy cháu trai nắm râu của Chu Thư Nhân, trong lòng thoải mái, đùa : "Trẫm cũng đặt cược Xương Trung theo ngươi. Nếu là thua, ngươi bù bạc cho trẫm."

 

Chu Thư Nhân một lời khó hết: "Hoàng thượng đặt cược bao nhiêu?"

 

"Không nhiều, một vạn lạng."

 

Thái tử chen lời: "Cô cũng đặt cược một vạn lạng."

 

Chu Thư Nhân: "..."

 

Tuy ông rõ ràng Hoàng thượng sẽ vì một vạn lạng mà thiên vị Xương Trung, nhưng hai cha con các là quá tin tưởng Xương Trung .

 

Hoàng thượng đặt cược thuần túy là vì vui, Thái tử thì là vì kiếm bạc.

 

Hoàng thượng : "Các ngươi đề cho Xương Trung, bán cho trẫm thì thế nào?"

 

Chu Thư Nhân nghĩ đến những chồng đề thi của con trai, khụ khụ, con trai năm nay thật thiếu bài. "Hoàng thượng coi trọng?"

 

Hoàng thượng hiệu cho Thái tử mang hai bộ đề đến: "Đây là trưng cầu ý nguyện của Xương Trung, lão tứ mang cung. Các ngươi đề thật sự diện."

 

Chu Thư Nhân một cách thâm sâu: "Ai bảo thần nhà một Trạng Nguyên chứ!"

 

Ông rõ ràng giá trị của những đề thi . Ngô Minh là một thần đồng thực học, Xương Trí là một học bá năng, ông cũng kém, cộng thêm Dung Xuyên, những đề thi nếu tiết lộ ngoài nhất định sẽ gây sóng gió.

 

Hoàng thượng càng coi trọng những bài thi chỉ khảo bát cổ mà còn đề cập đến ít các môn tạp học khác. Những bài thi phản ánh sự cải cách của khoa cử. "Những bài thi Xương Trung đều bán cho trẫm."

 

Chu Thư Nhân hiếm lạ gì bạc, nhưng cũng thể đòi bạc. "Thần là yêu bạc nhưng cũng bạc nào nên thu. Những bài thi , nếu Hoàng thượng yêu cầu, thần xin hai tay dâng lên."

 

Ông hy vọng triều đình những nhân tài diện, thực tài!

 

Hoàng thượng : "Trẫm ngay ngươi sẽ như . Thực trẫm một đồng tiền cũng chuẩn ."

 

Chu Thư Nhân ôm hoàng tôn : "Tiểu đồ ."

 

Hoàng trưởng tôn hô một tiếng đặc biệt thanh thúy: "Sư phụ."

 

Hoàng thượng: "..."

 

Thái tử: "..."

 

Chu Thư Nhân trong lòng thoải mái, mỉm chuyện với hoàng trưởng tôn!

 

Thời gian trôi nhanh, kỳ thi hội cuối cùng cũng kết thúc. Xương Trung thu dọn hành lý của , tiếng la hét, yên tĩnh chờ đợi. Khóe mắt về phía Dương Tú, Dương Tú dù tuổi còn nhỏ, trưởng bối đáng tin cậy, sớm phát hiện Dương Tú đang gắng gượng thi.

 

 

Loading...