Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 1817: Sính lễ

Cập nhật lúc: 2025-10-18 15:42:44
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kinh thành quá nhiều tiểu thư hâm mộ biểu tỷ. Tứ cữu định Cố Thăng, bọn họ đều ở lưng trộm về hôn sự của biểu tỷ, chờ xem sính lễ của Cố Thăng!

 

Minh Huy nghiền ngẫm : "Cố Thăng thể nghèo."

 

Tại Hàn Lâm Viện, Cố Thăng nhân lúc nghỉ ngơi, trong lòng tính toán còn thiếu những gì. Năm ngoái bắt đầu chuẩn sính lễ. Vì sính lễ của , đại ca lấy bộ tiền bạc. Hắn cảm động nhưng tiền của đại ca, đại ca gia đình nhỏ của riêng .

 

Từ khi Chu đại nhân minh xác định là con rể, bán tranh của nữa. Dù trả giá cao, cũng bán. Trước đây, nhờ vị phò mã tương lai bán mấy bức tranh đến phương Nam, ít bạc. Cộng thêm tiền tích cóp và kinh doanh , cũng thể gom góp một vạn lạng sính lễ.

 

Cố Thăng nhăn mặt, đáng tiếc kiếm đồ cổ tranh chữ, sính lễ vẫn chút khó coi. Càng nghĩ, lông mày càng nhíu chặt.

 

Hôm nay, Xương Trí nhận nhiệm vụ biên soạn sách, mới chọn xong nhân thủ, nghĩ đến Cố Thăng liền cố ý đến tìm.

 

Cố Thăng ngẩng đầu, vội dậy: "Đại nhân."

 

Xương Trí xuống, rõ ý đồ đến: "Ta vốn định can thiệp tương lai của ngươi. Hôm nay nhận nhiệm vụ biên soạn sách, ngươi đừng xem thường việc , thấy ý của bề động thái lớn. Cho nên hỏi xem ngươi tiếp tục ở Hàn Lâm Viện ?"

 

Cố Thăng vội chào hỏi: "Cảm ơn đại nhân suy xét cho . Ta chuyện rõ ràng với vị phò mã tương lai, ngài giúp ngầm vận tác."

 

Xương Trí , thầm tiếc nuối, nhưng đó thoải mái, mỗi cơ duyên của riêng . "Nếu như , ngươi cứ coi như gì."

 

Cố Thăng: "Cảm ơn đại nhân nhớ đến ."

 

Xương Trí bận, dậy về. Cố Thăng cảm thấy đáng tiếc, quy hoạch cho tương lai của .

 

Lúc tan , Cố Thăng cửa thấy phò mã Ngô Thượng Hằng: "Sao ngươi đến đây?"

 

Ngô Thượng Hằng hiệu lên xe ngựa. Cố Thăng lên xe, suýt nữa chỗ , thấy bên trong xe ngựa đặt ít hộp: "Ngươi mua cái gì ?"

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

Ngô Thượng Hằng chỉ những chiếc hộp: "Đều là lấy để đổi tranh với ngươi."

 

Cố Thăng nghi hoặc mở hộp , chiếc hộp dài là cổ họa, những chiếc hộp khác đều là vật trang trí đôi. Hắn theo Ngô Thượng Hằng luyện mắt , rõ ràng giá trị của những thứ . "Ta ngươi giúp , nhưng thể chiếm tiện nghi của ngươi, ngươi giúp nhiều."

 

Ngô Thượng Hằng : "Ngươi và là bạn bè, chuyện chiếm tiện nghi. Ta cho rằng tranh của ngươi giá trị sưu tầm, chừng ngàn vàng khó cầu. Ta bây giờ đổi lấy bộ tranh trong tay ngươi, ngược cảm thấy chiếm tiện nghi."

 

Hắn giúp bạn bè là một phương diện, lời cũng hề khoa trương. Hơn nữa, thích vả mặt. Bọn họ xem sính lễ để chê , đảo xem ai mới là trò .

 

Cố Thăng chào hỏi: "Ta trong lòng hảo ý của ngươi, nếu còn từ chối chính là vẻ. Sau ngươi tranh gì, cứ thẳng, cần tiền."

 

Ngô Thượng Hằng ha ha : "Lần chiếm đại tiện nghi ."

 

Thời gian trôi nhanh, đảo mắt đến ngày khi trường thi hội. Vụ án khoa cử lớn năm ngoái khiến kỳ thi hội năm nay đặc biệt nghiêm ngặt. Lần , thức ăn đều phép mang trường thi, trường thi sẽ phụ trách cung cấp. Còn một đồ vật mang , sớm in báo chí thông báo cho các cử nhân tham gia.

 

Bên ngoài trường thi cũng dán các quy tắc mới. Việc mang thức ăn nhận sự tán đồng của tất cả các cử nhân. Phần lớn các cử nhân tham gia đều tự chăm sóc bản , thức ăn mang theo là bánh ngô nguội cứng thì cũng là điểm tâm dầu mỡ. Bây giờ thì , cần lo lắng về thức ăn, còn thể dư ít thời gian nghỉ ngơi.

 

Hôm nay, các chủ tử của Chu Hầu phủ đều ở nhà. Trước đây, trong nhà tham gia thi động tĩnh lớn như . Con gái xuất giá cũng đều trở về.

 

Chu Thư Nhân vì kỳ thi hội của con trai út cố ý xin nghỉ một ngày rưỡi, chuẩn ngày mai tự đưa con trai đến trường thi.

 

Xương Trí hơn ba mươi tuổi, nhưng vẫn nhịn chua xót một phen. Con trai út, cháu trai lớn, thật sự là mạng căn của ông già. Nhìn xem bộ dạng quan tâm của ông già kìa!

 

Chu Thư Nhân chỉ quan tâm đến con trai, còn tự kiểm tra những đồ dùng mang trường thi, kiểm tra ba .

 

Xương Trung cả phòng đầy , nụ mặt hề đổi. Ai quan tâm, đều kiên nhẫn trả lời, còn khuyên ngược cần lo lắng cho .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-1817-sinh-le.html.]

 

Minh Tĩnh và mấy ở một góc, kéo tay áo của trai: "Ca, tiểu thúc thúc quá lợi hại."

 

Đổi , thế nào cũng lo sợ kỳ thi. Lại nghĩ đến những đề thi mà tiểu thúc thúc , lưng từng trận lạnh cả . Hắn nghĩ kỹ , nếu đỗ tú tài hai mươi lăm tuổi, tuyệt đối thi cử nhân.

 

Minh Huy cũng bội phục: "Ngươi cũng nghĩ xem ai dạy dỗ tiểu thúc."

 

Minh Tĩnh nuốt nước bọt, Ngô Minh thúc cũng là một nhân vật phi thường. Ai mà Ngô đại nhân ở thảo nguyên. Sau đó, trộm lên, tính chỗ dựa của chỉ nhiều mà còn đều lợi hại. Không chỉ bản thể ngang, con cháu cũng thể!

 

Minh Huy gõ đầu em trai: "Mọi đang ngươi kìa!"

 

Minh Tĩnh ngẩng đầu, gượng một tiếng: "Coi như tồn tại."

 

Xương Trung bật một tiếng, trong mấy đứa cháu trai, Minh Tĩnh là hài hước nhất. Hắn vẫy tay : "Lại đây ."

 

Minh Tĩnh , đó trai đẩy . Ngượng ngùng xoắn xuýt, cuối cùng cha đá một chân. Hắn ôm m.ô.n.g nhăn mặt: "Đau."

 

Chu lão đại trong lòng chút bực bội, hôm nay thằng nhóc xem náo nhiệt gì chứ. "Đau là ."

 

Trúc Lan lườm một cái, hiệu cho Minh Tĩnh đây : "Cũng chỉ Minh Tĩnh là tâm rộng, nó lớn thế mà con còn giữ thể diện cho con!"

 

Chu Thư Nhân thầm nghĩ Minh Tĩnh béo lên: "Quả thật là tâm khoan thể béo." (lòng rộng béo)

 

Minh Tĩnh hóp bụng , nhưng vô ích, bụng vẫn phình .

 

Lý thị bất lực : "Đừng hóp nữa, bụng của con thành thật lắm."

 

"Hống" một tiếng, trong phòng đều lên. Minh Tĩnh tai đỏ bừng, đó tự cũng , thấy vì khí đều trở nên nhẹ nhàng.

 

Buổi tối, cả gia đình ăn bữa cơm đoàn viên. Chờ chủ viện yên tĩnh, vợ chồng Trúc Lan rửa mặt xong, Thư Nhân ý định nghỉ ngơi. Sau đó, Trúc Lan thấy Thư Nhân khoác áo choàng: "Chàng ?"

 

Thư Nhân : "Ta xem con trai."

 

Trúc Lan cũng xem, đó suy nghĩ một chút: "Chàng ."

 

Thư Nhân kéo chặt áo choàng, đẩy cửa ngoài. Trúc Lan bật lắc đầu, nàng thấy con trai căng thẳng, ngược chồng càng căng thẳng hơn.

 

Tại sân của Xương Trung, gã sai vặt gác đêm thấy đèn lồng, kỹ thì là Hầu gia, vội tiến lên chào hỏi: "Tiểu nhân bái kiến Hầu gia."

 

Chu Thư Nhân cánh cửa sân đang đóng: "Công tử nghỉ ngơi ?"

 

Gã sai vặt nhỏ giọng đáp lời: "Đã tắt đèn nghỉ ngơi ạ."

 

Bọn họ hạ nhân đều bội phục công tử nhà . Cứ tưởng công tử sẽ căng thẳng ngủ , kết quả là nghĩ nhiều, công tử đến giờ là đúng giờ tắt đèn nghỉ ngơi.

 

Chu Thư Nhân ở cửa, trầm tư một lát : "Cẩn thận một chút, mở cửa."

 

Gã sai vặt xong, mở cửa. Chu Thư Nhân tự xách đèn lồng , cho theo. Đến phòng ngủ của con trai, bà tử gác đêm vội vàng mở cửa.

 

Trong phòng nhờ đèn lồng nên ánh sáng. Chu Thư Nhân thật cẩn thận đến bên cửa sổ, sợ dọa đến con trai nên ở đầu giường. Thấy con trai thật sự ngủ, khóe miệng còn mang theo nụ , ông một hồi mới xoay rời .

 

Xương Trung ở nhà ngủ vẫn luôn , vẫn là giấc ngủ sâu, thật sự cha đến xem.

 

 

Loading...