Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 1811: Lương duyên
Cập nhật lúc: 2025-10-18 15:42:38
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vài ngày , Trúc Lan nhận tin tức chính xác hơn từ miệng Ngọc Văn: "Con Trần Thái phi tặng cho Tiêu cô nương một bộ trang sức hồng ngọc nguyên bộ?"
Ngọc Văn ăn quýt gật đầu: "Tặng mặt , còn với của Tiêu cô nương là vội định hôn."
Trúc Lan thấy đĩa quýt sắp cháu gái ăn sạch: "Con ăn nhiều như sợ nóng ."
Ngọc Văn nuốt xuống miếng quýt cuối cùng: "Quýt năm nay ngọt lắm ạ."
Trúc Lan : "Sau khi chiết cành cải tiến, thành quả tệ."
Ngọc Văn cũng sợ nóng nên ăn nữa, cầm khăn lau tay, hiệu cho nha đầu mang một ly nước ấm đến. "Mọi đều đang sôi nổi đoán xem Trần Thái phi mai cho ai, ai nghĩ đến Tam hoàng tử cả."
Trúc Lan : "Nếu con tin từ , con cũng sẽ liên tưởng đến Tam hoàng tử."
Ngọc Văn nghĩ : "Quả thật khiến bất ngờ."
Trúc Lan dặn dò: "Con tự là , đoán việc định hôn cũng đợi giỗ đầu của Hoàng hậu."
Ngọc Văn : "Bà nội yên tâm, cháu gái cái gì nên , cái gì nên ."
"Ừm, cha con gần đây cũng mang theo Cố Thăng, ý của cha con là kỳ thi hội sẽ chọn một ngày lành. Gần đây con gặp Cố Thăng ?"
Ngọc Văn từng gặp Cố Thăng. Sau khi cha cô trở về, hài lòng với biểu hiện của Cố Thăng, nhận thức sang năm sẽ định hôn, liền bắt đầu soi mói Cố Thăng đủ điều. Kết quả là cô gặp Cố Thăng, cha ngăn cách cô và Cố Thăng!
Trúc Lan thấy thần sắc của cháu gái hiểu , nhạc phụ xem con rể, càng xem càng ý. "Cha con bây giờ giấu giếm nữa, gần như ai cũng ông chấm Cố Thăng."
Ngọc Văn cong môi : "Đã đến hỏi thăm tin tức từ cháu gái ."
Trong hoàng cung, Thái tử hỏi: "Chu Hầu, ngài định Cố Thăng cháu rể?"
Chu Thư Nhân Xương Trí việc cao điệu: "Thái tử cũng ?"
"Ừm, Trác Cổ Du ."
Chu Thư Nhân : "Quan sát Cố Thăng mấy năm, đứa trẻ hợp với An Hòa, một đứa chủ kiến."
Thái tử vẫn cảm thấy An Hòa định hôn với Cố Thăng thật đáng tiếc. Cố Thăng là một chí tiến thủ. Trong lòng nghĩ nhưng ngoài miệng vẫn : "Vậy xin chúc mừng Chu Hầu ."
Chu Thư Nhân trong lòng rõ ràng, mắng Xương Trí, cũng khen Xương Trí, ít nhất chứng minh năng lực của Xương Trí. Có năng lực sự tin tưởng của Hoàng thượng, hai đứa con duy nhất của liền trở thành đối tượng chú ý. Sau khi Xương Trí trở về, liền dò hỏi. May mà Ngọc Văn sớm chấm Cố Thăng, Minh Gia cũng xem mắt cô nương nhà họ Hà.
Hoàng thượng bận xong việc, thấy Thái tử và Thư Nhân đang trò chuyện, họ đang gì, liền : "Thời gian trôi thật nhanh, chớp mắt là ba năm."
Chu Thư Nhân cũng cảm khái: " ."
Hoàng thượng thầm nghĩ, hoàng tôn mau mau lớn lên, ngài hận thể hoàng tôn lập tức lên bốn tuổi.
Chu Thư Nhân nhân cơ hội chuyện Minh Gia và nhà họ Hà xem mắt: "Chỉ chờ đến Hà gia cầu hôn."
Hoàng thượng mắt sáng lên vài phần: "Hà gia quả thật tệ."
Sao ngài nhớ đến con gái nhà họ Hà chứ, đó là một ứng cử viên tệ cho vị trí hoàng phi của tứ hoàng tử.
Chu Thư Nhân thấy vội : "Thần xem mắt cho cháu trai là đích nữ của tộc trưởng Hà thị."
Hoàng thượng gật đầu tỏ vẻ , trong lòng hỏi xem Hà gia còn con gái nào . Ai, mẫu hậu mất , Hoàng hậu cũng mất , hôn sự của các con chỉ thể do ngài tự lo lắng.
Buổi tối, Chu Thư Nhân về nhà liền chuyện đến Hà gia cầu hôn. Trúc Lan : "Tô Huyên thông qua với Hà gia ."
"Đã xác định ngày nào cầu hôn ?"
Trúc Lan: "Đã chọn ngày lành bảy ngày ."
"Sớm định thì ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-1811-luong-duyen.html.]
Trúc Lan cũng nghĩ . Gần đây đến hỏi thăm tin tức ít, còn cả thế gia phương Nam đến cửa bái phỏng, ý đồ với Ngọc Văn.
Chu Thư Nhân gần đây chút bận rộn, về nhà chỉ nghỉ ngơi, lâu chú ý đến con cái trong nhà. "Việc quy nạp kiến thức của Minh Thụy và Minh Huy thế nào ?"
Trúc Lan nghĩ đến đây liền đau đầu: "Phạm vi kiến thức trong những cuốn sách Hoàng thượng ban cho quá rộng, địa lý, thiên văn đều đề cập, hai đứa nhỏ quy nạp vất vả."
Chu Thư Nhân: "Đó là do chúng nó ngốc, hỏi tứ thúc của chúng nó ?"
Không thể thừa nhận, trong nhà học bá ít, nhưng học bá diện nhất chỉ Xương Trí một . Ngay cả ông, cha, sách cũng nhiều bằng con trai, khụ khụ, cũng hiểu nhiều bằng con trai!
Trúc Lan : "Hai đứa nó đến cầu cứu , cũng khó, cuối cùng giao cho Xương Trí. Gần đây Xương Trí khi tan đều sẽ giảng bài cho hai đứa nó một canh giờ."
Chu Thư Nhân hừ một tiếng: "Vừa để cho chúng nó thế nào là đủ."
"Chúng nó bây giờ khiêm tốn lắm."
Chu Thư Nhân trong lòng đối với các cháu vẫn kiêu hãnh, mặt tỏ nhưng trong lòng vui sướng. Trúc Lan liếc mắt một cái tâm trạng của chồng.
Hai vợ chồng trò chuyện một hồi, Trúc Lan đột nhiên : "Công Bộ đang vẽ bản vẽ của lâm viên hoàng gia, ?"
"Nàng Dung Xuyên ?"
"Ừm, Dung Xuyên đến Công Bộ thấy."
Chu Thư Nhân quả thật : "Vì Hoàng hậu qua đời, Hoàng thượng hoãn việc tu sửa vườn, định chờ giỗ đầu của Hoàng hậu mới xây dựng. Bây giờ tiên để Công Bộ vẽ bản vẽ."
Bản vẽ của một lâm viên hoàng gia dễ thiết kế, bây giờ vẽ thể tiết kiệm nhiều thời gian.
Trúc Lan hỏi: "Ta Dung Xuyên lâm viên chiếm diện tích rộng, xem qua bản vẽ ?"
"Chưa xem qua, hy vọng thể sớm xây xong, chúng cũng cơ hội dạo lâm viên."
Trúc Lan gật đầu đồng tình, bà còn nghĩ những gì vẽ và bảo tồn đều là tư liệu và tài sản của .
Chu Thư Nhân giọng điệu may mắn : "May mà Hoàng thượng tự bỏ tiền."
Trúc Lan vui vẻ, trong lòng nghĩ rõ ràng thông tin trực tiếp, đáng tiếc thể chuyện mua bán đất đai chờ thời, Chu Hầu phủ đủ ân sủng, dù cơ hội kiếm tiền cũng thể vươn tay.
Ngày hôm , Xương Trung hẹn với vị hôn thê. Hắn cùng vị hôn thê mua quà sinh nhật cho nhạc phụ tương lai, cũng cùng chọn quà.
Xương Trung ăn sáng xong, chuẩn lên xe ngựa đến Vệ gia. Đinh quản gia đuổi theo: "Công tử, đây là túi tiền phu nhân cho ngài."
Xương Trung ngầm hiểu, nhận lấy túi tiền : "Thay cảm ơn ."
Đinh quản gia sắc trời: "Hôm nay trời vẻ tuyết, công tử ngoài chú ý một chút."
Xương Trung: "Biết , ông cũng sớm về nghỉ ngơi ."
"Vâng."
Sau đó, ông dặn dò gã sai vặt và hộ vệ chăm sóc cho tiểu công tử. Gần đây công tử của Vĩnh An Quốc công phủ liên tiếp xảy chuyện, ông chút yên tâm.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Đinh quản gia đợi cửa đóng mới xoay trở về nghỉ ngơi. Ông Hầu phủ, thật cả đời quản gia, nhưng đáng tiếc , ông tuổi tác lớn, dù thể còn khỏe mạnh cũng so với trẻ.
Xương Trung tiên đến Vệ gia đón . Vệ Hinh Di vui sướng chào đón vị hôn phu, nụ của mà đỏ mặt.
Đôi vị hôn phu thê trẻ cùng rời , Phùng thị với bà tử bên cạnh: "Chỉ xem bóng lưng thôi cũng thấy xứng đôi."
Bà tử : " là trời ban lương duyên."
Phùng thị trong lòng đắc ý. Từ khi con rể tương lai trúng Giải Nguyên, mỗi ngoài bà đều ít lời chua ngoa. Nghe càng nhiều bà càng cao hứng, họ hâm mộ ghen tị cũng vô ích, con rể như là của Vệ gia.
Xương Trung và vị hôn thê hai chiếc xe ngựa riêng. Dù là vị hôn phu thê cũng tiện chung một xe. Dù , trong lòng Vệ tiểu thư cũng ngọt ngào như mật đường.