Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 1798: Khống thành
Cập nhật lúc: 2025-10-18 15:42:25
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Xương Trí đợi binh tướng khống chế bộ trường thi, mới về phía đám phó chủ khảo: “Bây giờ còn gì để ?”
Đám phó chủ khảo c.h.ế.t lặng. Họ cho nhiều theo dõi Chu đại nhân, Chu đại nhân thể liên lạc với quân đồn trú? Không đúng, Bạch tướng quân của quân đồn trú là của họ, năm mươi binh lính hôm nay chính là do Bạch tướng quân phái tới, đều là những họ quen dùng. Bạch tướng quân ?
Xương Trí nhúc nhích, đang đợi, đợi kết quả bên ngoài trường thi. Sau khi cẩn thận cân nhắc, thấy ở cũng an , ngược bên trong trường thi thể đảm bảo an cho .
Vì , sẽ đợi ở đây, đợi Lam tướng quân khống chế Xuyên Châu Thành.
Tâm lý của đám phó chủ nhiệm sụp đổ. Chu đại nhân điều động quân đồn trú Xuyên Châu, điều lên điều gì? Nói lên rằng Chu đại nhân lệnh bài điều binh, và lệnh bài do Hoàng thượng ban cho đại biểu cho quyết tâm quét sạch Xuyên Châu của ngài.
Một trong đó “bịch” một tiếng quỳ xuống đất: “Đại nhân tha mạng, xin đại nhân khai ân, chúng thần đều là ép buộc a, hu hu, đại nhân, chúng thần tham gia thì sẽ mất mạng a.”
Có một dẫn đầu, lượt tất cả đều quỳ xuống: “Đại nhân, chúng thần đồng lưu hợp ô mà họa lây đến nhà, xin đại nhân khai ân.”
Xương Trí hiểu rõ, đúng là ép buộc, ai cũng điểm yếu để uy hiếp, con cháu và gia tộc. Có tham gia cũng kéo xuống nước.
Phó chủ khảo ngược là im lặng nhất. Ông vốn là đẩy gánh tội. Ông bày chuyện Lý tú tài là để tự cứu , nhưng hiển nhiên kế hoạch thất bại. Ông suy sụp quỳ sụp xuống đất, trong đầu chỉ nghĩ đến con cháu trong nhà. Hối hận ? Hối hận chứ. Nếu tham lam thì lún sâu đến thế, cả đầy bùn lầy sớm chìm nghỉm trong vũng bùn.
Phó chủ khảo Cừu đại nhân đột nhiên phá lên: “Ha ha, ha ha.”
Lý tú tài quỳ rạp mặt đất, trong đầu trống rỗng, mất khả năng suy nghĩ.
Xương Trí để ý đến những xin tha, lấy danh sách từ tay hộ vệ, với Quản phó tướng: “Tập hợp những thí sinh tên trong danh sách .”
Quản phó tướng nhận lấy danh sách, đó mở to hai mắt . Danh sách hề ít, nhưng ông chỉ cần tuân lệnh là : “Vâng.”
Quản phó tướng dẫn theo một đội binh lính đối chiếu danh sách. Đối với quân đồn trú mà , hành động hôm nay của họ cũng kinh ngạc. Mà chủ đạo tất cả, Chu đại nhân, là bình tĩnh nhất. Thảo nào thường xuyên gặp Hoàng thượng. Hoàng thượng chỉ cho quyền điều binh mà còn ban cho Chu đại nhân thánh chỉ. Bạch tướng quân chính là bắt như , cùng với những tín của ông .
Trường thi trở nên ầm ĩ. Các thí sinh tên trong danh sách khi kinh hãi phản ứng , đặc biệt là họ hiểu phạm gì.
gây rối cũng vô ích, đối mặt với lưỡi đao thật, ai cũng sợ. Nếu thật sự khí tiết thì mua đề thi tuồn ngoài.
Xương Trí các quan viên biện giải, cho bịt miệng họ . Chờ các thí sinh trong danh sách tập hợp với , Xương Trí mới qua.
Các thí sinh đồng loạt mở miệng: “Đại nhân, chúng thần phạm tội gì?”
Xương Trí chỉ Lý tú tài đang hộ vệ kéo : “Đề thi các ngươi mua đều là từ tay mà .”
Yên tĩnh. Lúc còn ai gây rối nữa. Có trong lòng cảm giác, chỉ là ôm tâm lý may mắn. Bây giờ vạch trần, còn dám gây rối nữa.
Lúc chỉ còn sự sợ hãi. Có : “Đại nhân, chúng thần lừa gạt, hơn nữa còn thi mà.”
Xương Trí thèm để ý đến những kẻ la lối, với Quản phó tướng: “Trông chừng bọn họ.”
Kinh thành hoàng cung, Hoàng thượng : “Hôm nay con trai ngươi sắp chọc thủng trời , ngươi thật sự tò mò ?”
Chu Thư Nhân cẩn thận phân biệt, xác nhận Hoàng thượng chỉ ý trêu chọc, gánh nặng trong lòng giải tỏa. Chọc thủng trời chỉ cần Hoàng thượng tức giận, ông sẽ lo lắng: “Nó vì Hoàng thượng việc, tất cả đều là vì Hoàng thượng.”
Hoàng thượng: “Cho nên trẫm cho nó quyền lực lớn.”
Chu Thư Nhân tò mò lắm, nhưng ông hỏi: “Hoàng thượng thánh minh.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-1798-khong-thanh.html.]
Hoàng thượng cũng tiếp tục trêu chọc Chu Thư Nhân nữa, ngài chờ tin tức truyền về. Ngài đổi chủ đề: “Lệnh điều động đại tôn tử của ngươi gửi đến thảo nguyên. Trẫm cho thời gian nhậm chức sung túc, đại tôn tử của ngươi đủ thời gian để về kinh thành ở mấy ngày.”
Chu Thư Nhân xong trong lòng vui mừng: “Tạ ơn Hoàng thượng.”
Nói đến, khi Uông Cự mãn tang, tin tức ở Lại Bộ đối với ông còn linh thông như . Khi Uông Cự còn ở Lại Bộ, tin tức gì ông cũng đầu tiên!
Hoàng thượng đối với Chu Minh Vân hài lòng, ngài vẫn luôn ý thức bồi dưỡng cho Thái tử.
Xuyên Châu Thành, bộ châu thành cũng là binh tướng. Có bản đồ do Xương Trí khảo sát địa hình cung cấp, từng nhà đều quân đồn trú khống chế.
Cửa lớn của An gia mở toang, canh gác. Bên trong tòa nhà, tất cả chủ tử bất kể nam nữ đều khống chế ở trong sân, ngay cả đứa trẻ sơ sinh trong lòng cũng đuổi . Một đội binh lính khác canh giữ thư phòng và những nơi quan trọng.
Tiếng lóc trong nhà ngớt. An nhị và An tam đều ngơ ngác, hôm nay là ngày trường thi mùa thu ?
An nhị nén cơn hoảng loạn trong lòng, đến chỗ dẫn đầu: “Đại nhân, tại khám xét An gia? Đại ca của đang nhậm chức ở Công Bộ tại kinh thành, nhà chúng vẫn luôn tuân thủ pháp luật, xin đại nhân minh xét.”
Đáy mắt của vị giáo úy là lạnh lẽo, giọng cũng mang theo hàn ý: “Chúng tuân lệnh của Chu đại nhân. An gia phạm pháp , các ngươi trong lòng tự .”
An nhị chỉ cảm thấy khí huyết xông lên đỉnh đầu, cảm giác choáng váng. May mà An tam đỡ một tay mới ngã xuống đất.
Hai dám hỏi nữa, đám liếc . Lại là mệnh lệnh của Chu đại nhân, tại Chu đại nhân thể điều động quân đồn trú?
An nhị hạ giọng: “Bây giờ đây? Chu đại nhân đến cửa là để khảo sát địa hình ?”
An tam trong lòng từng trận hoảng hốt: “Ta đoạn đuôi vô dụng mà. Vị thật là tàn nhẫn, tay chính là quân đồn trú.”
An nhị: “Đại ca ở kinh thành, thể cứu chúng .”
An tam ngây thơ như , nhà gì thì rõ nhất. Trong giọng tràn đầy hối hận: “Sớm thế bảo đại ca ở kinh thành kín đáo hơn.”
An nhị phản ứng : “Xong .”
Đại ca kín đáo, tiền bạc từ mà ? Chỉ cần tra sổ sách tài sản là sẽ phát hiện điều đúng, đây là bằng chứng rành rành ?
Tương tự như An gia còn nhiều nhà khác. Cổng thành Xuyên Châu quân đồn trú khống chế.
Phủ nha tri phủ, Sử tri phủ nhúc nhích, từng đội binh tướng niêm phong phủ nha. Lưng Sử đại nhân lạnh toát, Chu Xương Trí trông vẻ vô hại, nhưng tay thật tàn nhẫn. Trong đầu ông nghĩ mãi , Chu Xương Trí liên lạc với quân đồn trú từ khi nào!
Thời gian trôi qua, mặt trời nghiêng về phía tây, kéo dài những bóng hình. Bên trong trường thi yên tĩnh lạ thường, cho đến khi Sử tri phủ áp giải đến.
Quan phục của Sử tri phủ nếp nhăn, thế mà vẫn giữ bình tĩnh. Nhìn thấy Xương Trí, ông liền hỏi: “Ý của đại nhân là gì?”
Xương Trí đặt chén trong tay xuống: “Ngươi thấy ?”
Sử tri phủ: “Đại nhân, bản quan vẫn luôn công chính liêm minh, bao giờ nhận hối lộ. Hành động hôm nay của đại nhân, bản quan sẽ tấu lên Hoàng thượng, xin Hoàng thượng trả cho bản quan một sự công bằng.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Xương Trí từ trong lòng lấy lệnh bài: “Thấy ? Đây là ý của Hoàng thượng, cho nên Sử tri phủ vẫn là tỉnh táo . Hơn nữa, ngươi đừng bẩn hai chữ công chính liêm minh. Sao ngươi bản quan đủ chứng cứ?”
Sử tri phủ cảm thấy Chu Xương Trí đang lừa , kín kẽ: “Bản quan thẹn với lương tâm.”
Xương Trí về phía Đinh Quyết đến lâu. Đinh Quyết ngoài. Xương Trí như : “Bản quan cũng sẽ vu oan cho bất kỳ một chính trực nào.”