Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 1797: Cũng biết tội

Cập nhật lúc: 2025-10-18 15:42:24
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đám Xương Trí mặc quan phục, các tú tài đang xếp hàng đều thấy, bắt đầu xì xào bàn tán.

 

Bên trong trường thi, Xương Trí và phó chủ khảo cùng đám xuống. Cổng lớn của trường thi cũng theo giờ mà mở , từng đoàn tú tài khi kiểm tra liền bước , lượt đối chiếu phận.

 

Xương Trí ở vị trí chủ tọa, thông tin của các thí sinh đối chiếu, đang chờ vị Lý tú tài lắm đó!

 

Có thí sinh gan lớn lén liếc một cái, thí sinh nhát gan thì cứ cúi đầu.

 

Thời gian trôi qua, Xương Trí thẳng , khiến phó giám khảo chú ý: “Sao đại nhân?”

 

Xương Trí thấy Lý tú tài bên thật sự dám ngẩng đầu , ánh mắt thâm trầm, vẻ mặt nghiêm túc, dọa cho Lý tú tài co rụt cổ , cúi đầu dám ngẩng lên nữa.

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

Phó chủ khảo híp mắt: “Đại nhân quen ?”

 

Xương Trí như : “Có kẻ hy vọng bản quan quen .”

 

Phó chủ khảo trong lòng run lên: “Ý đại nhân là gì?”

 

“Ngươi hiểu ?”

 

Phó chủ khảo trong lòng bất an, chẳng lẽ Chu đại nhân ? Không đúng a, nếu thì kỳ thi mùa thu vẫn tổ chức đúng hạn? Ông nghi hoặc về phía Chu đại nhân, nhưng Chu đại nhân tựa ghế, ý chuyện.

 

Kinh thành, Minh Huy dẫn theo Minh Tĩnh Thiệu Tuân trường thi. Chờ Thiệu Tuân , mới lộ diện, đến mặt Giang Linh và Thiệu Đình.

 

Thiệu Đình bất ngờ: “Công tử đến tiễn ca ca, tiếc là ca ca trường thi .”

 

“Ta đến từ sớm, chỉ là sợ gây áp lực cho Thiệu Tuân nên vẫn từ xa. Ta thấy tinh thần nó tồi.”

 

Giang Linh tiếp lời: “Hai ngày nay nghỉ ngơi tồi.”

 

Thiệu Đình trong lòng vô cùng cảm kích Chu công tử: “Nếu công tử, ca ca sẽ sự tự tin như hôm nay. Tiểu nữ tử cảm tạ công tử.”

 

Minh Huy hiệu cho Thiệu Đình dậy: “Ta cũng mục đích của .”

 

Giang Linh xong, ánh mắt liếc cô em chồng tương lai, đáy mắt mỉm thu .

 

Thiệu Đình trong lòng bồn chồn, nhưng mặt hề lộ . Đôi khi nàng cảm thấy Chu công tử đối với nàng gì đó khác biệt, nhưng mỗi nàng tránh né thì Chu công tử xuất hiện. Thôi, nàng lo hão nữa.

 

Minh Tĩnh kéo kéo tay áo của trai: “Ca, xem kìa.”

 

Minh Huy theo ngón tay mập mạp của em trai qua, là mấy vị công tử của Vĩnh An quốc công phủ. Năm nay quốc công phủ đến bốn vị công tử tham gia khoa cử, tuổi tác tương đương , cả con vợ cả lẫn con vợ lẽ.

 

Minh Huy tiện ở lâu với Thiệu Đình, mở miệng hỏi: “Huynh một bước.”

 

Nói , Minh Huy dẫn em trai rời . Chờ cách xa đám đông, Minh Tĩnh mới mở miệng: “Con cháu của Vĩnh An quốc công phủ thật thịnh vượng.”

 

Minh Huy : “Bốn tham gia thi, thuận lợi đỗ tú tài. Không kỳ thi mùa thu thể thuận lợi .”

 

Minh Tĩnh: “Chắc là thể thuận lợi thôi, quốc công phủ chuẩn nhiều cho khoa cử.”

 

Minh Huy cảm thấy sẽ dễ dàng như , dù cho con cháu của các thế gia Giang Nam vẫn kinh.

 

Xuyên Châu Thành, các thí sinh lượt trường thi. Xương Trí hồi lâu dậy, với phó chủ khảo và các quan viên: “Đi thôi, chúng tuần tra trường thi.”

 

Phó chủ khảo và đám theo , đồng loạt dậy: “Mời đại nhân.”

 

Xương Trí chắp tay lưng một bước, đột nhiên hỏi phó chủ khảo: “Hôm nay Sử tri phủ đến ?”

 

Phó chủ khảo hạ giọng: “Nghe vụ án cần thẩm tra xử lý.”

 

Xương Trí: “Tin tức của ngươi quả là linh thông.”

 

Phó chủ khảo vội : “Đã truyền khắp nơi .”

 

“Ồ.”

 

Xương Trí cũng chậm, đến vị trí của các tiểu binh canh gác. Thí sinh đang sắp xếp hành lý mang . Xương Trí đầu tiên đến trường thi, trường thi mới sửa chữa nên sẽ xảy vấn đề như mưa dột.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-1797-cung-biet-toi.html.]

 

Bên trong trường thi chỉ tiếng sắp xếp đồ đạc. Thấy đám Xương Trí, các thí sinh vội dậy. Xương Trí hiệu: “Không cần căng thẳng, các ngươi cứ bận việc của .”

 

Các thí sinh vẫn thể bình tĩnh , đặc biệt là Lý tú tài.

 

Xương Trí đến mặt Lý tú tài: “Tại bản quan?”

 

Đầu ngón tay Lý tú tài chút run rẩy: “Quan uy của đại nhân sâu dày, học sinh dám thẳng.”

 

Xương Trí nhướng mày: “Ngươi cảm thấy bản quan quen mắt ?”

 

Lúc bắp chân của Lý tú tài đều run lên. Hắn thấy Chu đại nhân ngay từ cái đầu tiên cảm thấy quen mắt, nhanh nhớ gặp ở . Lúc tiết lộ đề thi ở khách điếm, Chu đại nhân ngay bên cạnh .

 

Phó chủ khảo mở miệng: “Đại nhân gặp qua vị thí sinh ?”

 

Xương Trí: “Gặp .”

 

Phó chủ khảo và đám trong lòng căng thẳng, càng ngày càng bất an, đặc biệt là ánh mắt của Chu đại nhân chằm chằm họ, như thể hết chuyện.

 

Áp lực của Lý tú tài mới là lớn nhất, lưng sắp ướt đẫm: “Đại, đại nhân, học sinh từng gặp đại nhân.”

 

Giọng Xương Trí uy nghiêm: “Ngươi thể suy nghĩ kỹ trả lời.”

 

Lý tú tài run rẩy: “Học, học sinh nghĩ kỹ .”

 

Xương Trí ừ một tiếng, hỏi phó chủ khảo và đám : “Các ngươi nhận Lý tú tài ?”

 

Phó chủ khảo lúc chỉ thể c.ắ.n răng: “Không quen .”

 

Những khác lắc đầu: “Không quen .”

 

Xương Trí tiếp tục: “Người trong nhà loại hương liệu nhất, các ngươi thật sự ?”

 

Đầu óc phó chủ khảo một mảnh trắng xóa, còn hiểu nữa chứ, Chu đại nhân hết chuyện .

 

Động tĩnh bên nhỏ, các thí sinh đang sắp xếp hành lý đều dừng tay, sợ ảnh hưởng đến kỳ thi mùa thu.

 

Phó chủ khảo cúi đầu: “Đại nhân đùa , chúng nhà loại hương liệu nhất .”

 

Xương Trí chắp tay lưng , lưng thẳng tắp: “Quả nhiên thấy quan tài đổ lệ. Bản quan đến Xuyên Châu nhiều tháng, ngươi đoán bản quan gặp những gì?”

 

Lúc , còn ai dám tiếp. Các quan sai đang chờ ở cách đó xa nhíu chặt mày.

 

Giọng Xương Trí đau đớn: “Bản quan gặp một Xuyên Châu thối nát, ngửi thấy mùi tanh hôi. Đối mặt với các ngươi, bản quan ngày ngày buồn nôn. Các ngươi to gan lớn mật, nhận hối lộ, đảo lộn thành tích, mua bán đề thi. Để che giấu chứng cứ, các ngươi tàn hại những thí sinh thế thành tích. Các ngươi phụ lòng tin của triều đình ? Có phụ lòng các học sinh của Xuyên Châu ?”

 

Trong đầu phó chủ khảo chỉ hai chữ “xong ”: “Chúng …”

 

Xương Trí ngắt lời, nghiêm khắc hỏi: “Các ngươi cũng tội?”

 

Một tiếng “bịch”, Lý tú tài quỳ gối mặt đất, sợ hãi.

 

Phó chủ khảo c.h.ế.t, hiểu rõ tịch biên gia sản là nhẹ. Vì mạng sống, biện minh một chút: “Đại nhân, chúng oan uổng a, xin đại nhân minh giám.”

 

Xương Trí lạnh một tiếng: “Đến bây giờ còn ngoan cố, các ngươi thật sự cho rằng bản quan chỉ tên của vài hại thôi ? Bản quan ở Xuyên Châu nhiều tháng, những gì cần tra sớm tra rõ . Hôm nay, bản quan sẽ trả sự trong sạch cho Xuyên Châu, quét sạch lũ sâu mọt các ngươi.”

 

Nói xong, Xương Trí hô một tiếng: “Người !”

 

Hôm nay, các quan sai đều là của phủ nha, ít tín của Sử tri phủ. Phát hiện điều đúng, lặng lẽ rời truyền tin. Có bất động thanh sắc tiến gần phía Chu đại nhân, khống chế tình hình.

 

một tiếng “ ”, các quan sai thấy tiếng bước chân nặng nề. Có chút ngơ ngác, chờ đến khi thấy từng đội binh tướng đeo đao bước , kịp phản ứng, cổ của các quan sai trong trường thi d.a.o kề .

 

Cùng chung phận với các quan sai trong trường thi còn năm mươi binh tướng duy trì trật tự. Có kêu lên: “Chúng một nhà.”

 

Tiếc là đổi chỉ là lưỡi d.a.o kề sát cổ hơn.

 

Toàn bộ trường thi yên tĩnh. Động tác lớn như , các thí sinh nhát gan sợ đến ngất xỉu. Những trầm thì mắt sáng rực, còn những thí sinh mua đề thi thì run rẩy ngừng.

 

 

Loading...