Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 1788: Bị bệnh
Cập nhật lúc: 2025-10-18 15:27:33
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thời gian trôi nhanh, trong chớp mắt qua bảy ngày. Vào ngày nghỉ của Hộ Bộ, tại Chu Hầu phủ ở kinh thành, Trúc Lan đang lật xem hai cuốn sách do Minh Huy sắp xếp . Các điểm kiến thức và giải thích vô cùng chi tiết.
Chu Thư Nhân hỏi: “Bà thấy thế nào?”
Trúc Lan rung rung cuốn sách: “Thằng nhóc giỏi thật, mới bao lâu mà sắp xếp nhiều như .”
Chu Thư Nhân lấy cuốn sách, chỉ một đề mục: “Đây là những đề nó tự biên soạn dựa các dạng bài.”
Trúc Lan: “Đứa nhỏ đúng là thiên phú.”
Tâm trạng Chu Thư Nhân : “Thằng nhóc chỉ là lười biếng thôi.”
“Tham vọng của nó đúng là cao.”
Không lâu , Minh Huy đến. Vừa cửa thấy cuốn sách bàn, căng da đầu hỏi: “Gia gia, hai cuốn sách cháu trai thể lấy ạ?”
Chu Thư Nhân: “Nếu thì ?”
Minh Huy ho một tiếng: “Vậy cháu trai mượn mấy ngày.”
Hắn về chép hai bản là .
Chu Thư Nhân híp mắt: “Con mượn cho Thiệu tú tài ?”
Minh Huy đúng là ý định đó. Hắn ở nhà nhiều ngày, tuy gã sai vặt đưa tin, nhưng vẫn yên tâm: “Mượn mấy ngày thôi ạ.”
Chu Thư Nhân đưa cuốn sách qua. Ông cũng xem hiệu quả của cuốn sách do Minh Huy sắp xếp như thế nào: “Cầm .”
Minh Huy vui mừng nhận lấy: “Cảm ơn gia gia.”
“Được , con việc của .”
Thằng nhóc giam ở nhà nhiều ngày, bây giờ tâm bay .
Trúc Lan đợi Minh Huy , : “Sắp đến kỳ thi mùa thu .”
“ , Xương Trung lo, lo cho Xương Trí.”
Trúc Lan: “Xương Trí đến Xuyên Châu chỉ một lá thư về, cũng thêm mấy lá nữa.”
Làm hại bà ngày ngày lo lắng, càng gần kỳ thi mùa thu, lòng bà càng bất an.
Chu Thư Nhân cũng hừ một tiếng: “Thằng nhóc thối.”
Trúc Lan vui vẻ: “Con trai của Xương Trí sắp đính hôn , còn gọi là thằng nhóc thối nữa ?”
“Lớn bao nhiêu cũng là con trai của lão tử.”
Ngừng một chút, ông lẩm bẩm: “Đợi nó về xem xử lý nó thế nào, một chút cũng chúng lo lắng cho nó nhiều thế nào.”
Trúc Lan tiếp lời: “Ta ủng hộ ông.”
Chu Thư Nhân trong lòng hiểu rõ, Xương Trí thỉnh thoảng thư về cũng là sợ họ lo lắng.
Xuyên Châu Thành, Xương Trí giường, mặt đỏ bừng. Bên giường hai vị đại phu đang túc trực. Sử tri phủ cũng đích đến, hỏi vị đại phu đang bắt mạch: “Tình hình của Chu đại nhân thế nào?”
Lý đại phu : “Đại nhân cảm lạnh, gì đáng ngại, uống thuốc, tĩnh dưỡng mấy ngày là khỏi.”
Sử tri phủ trong lòng vui mừng, thầm nghĩ bệnh thì , bệnh là thể nghỉ ngơi: “Đi kê đơn .”
Lý đại phu ngoài, Ngô đại phu cũng theo. Hai ngoài liếc , trong lòng họ hiểu rõ, Sử tri phủ đây là sợ Chu đại nhân giả bệnh.
Xương Trí ho một tiếng: “Làm đại nhân lo lắng .”
Sử đại nhân : “Gần đây Chu đại nhân vất vả, đại nhân nhất định dưỡng bệnh cho mới .”
Đinh Quyết mà vô cùng cạn lời. Đại nhân vất vả chỗ nào? Không ở nha môn uống thì cũng là dạo quanh Xuyên Châu Thành, những nơi nổi tiếng gần phủ thành nơi nào đại nhân qua. Đại nhân tại bệnh? Rõ ràng là cố ý dạo mưa để bệnh.
Sử đại nhân dặn dò vài câu, lúc mới bước chân nhẹ nhàng rời .
Xương Trí dậy: “Đây là tin bản quan bệnh.”
Đinh Quyết: “Đại nhân đến Xuyên Châu thời hạn, bọn họ vẫn luôn thấp thỏm lo âu, nhất cử nhất động của ngài họ đều yên tâm.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-1788-bi-benh.html.]
Xương Trí hiệu cho bưng một chén nước đến. Uống nước xong, giọng thoải mái hơn ít: “Bên cạnh là của họ, ngươi để ý nhiều hơn.”
Nếu theo dõi quá chặt, cũng sẽ nghĩ cách để bệnh. Trước hết cứ để họ lơ là cảnh giác mấy ngày, để tìm cơ hội ngoài một chuyến.
Giọng Đinh Quyết chút đồng tình: “Đại nhân, ngài nên tự hành hạ đến mức bệnh.”
Xương Trí: “Vừa ngươi cũng thấy đó, gọi đến hai vị đại phu, thật sự bệnh một thì lừa qua .”
Đinh Quyết nhíu mày: “Đại nhân, liệu họ giở trò trong t.h.u.ố.c để ngài cứ bệnh mãi ?”
Xương Trí nhạo một tiếng: “Họ dám . Thôi họ nữa, về ngươi .”
Đinh Quyết nghi hoặc: “Ta?”
Xương Trí gật đầu: “Năng lực của ngươi tồi. Nếu ngươi tham gia khoa cử, theo thì thế nào?”
Đinh Quyết lúc còn mâu thuẫn nữa mà vui mừng khôn xiết: “Có ạ?”
Hắn khúc mắc trong lòng, nhưng đối với thế hệ vẫn kỳ vọng. Đặc biệt là khi Xuyên Châu quét sạch , kỳ vọng của đối với con trai càng cao hơn. Hắn theo đại nhân, kiến thức mở mang, trong lòng hiểu rõ hàn môn dễ dàng. Có che chở, tương lai của con trai sẽ thuận lợi hơn, bớt một chút tính toán.
Xương Trí : “Tuy nhiên, theo thì phận quan .”
Đinh Quyết toe toét : “Có thể theo đại nhân là vinh hạnh của tiểu nhân .”
Xương Trí : “Chờ bên kết thúc, ngươi sẽ cùng về kinh.”
“Vâng.”
Lại qua hai ngày, Trúc Lan việc tìm Dung Xuyên, bèn đến học viện nam tử. Không chỉ gặp Dung Xuyên mà còn gặp cả Tam hoàng tử.
Dung Xuyên hỏi: “Nương, đích đến đây là chuyện gì ạ?”
Trúc Lan gật đầu: “Ta sửa bản vẽ, đến hỏi xem con sửa cùng .”
Dung Xuyên hiệu cho gã sai vặt lấy bản vẽ đến. Chờ bản vẽ trải , hỏi: “Nương, sửa ở ạ?”
Lần xây dựng thêm , bản vẽ của học viện nam và nữ là giống .
Trúc Lan chỉ một chỗ: “Ta xây một cái hồ nước ở đây.”
Dung Xuyên: “Vậy bên cũng xây cùng luôn.”
Trúc Lan thấy Tam hoàng tử gần, nhỏ giọng hỏi: “Sao Tam hoàng tử theo con?”
Dung Xuyên hạ giọng: “Không theo con , hoàng bảo Tam hoàng tử đến Công Bộ học hỏi. Hôm nay nó theo của Công Bộ đến đây.”
Trúc Lan nghi hoặc về vị hoàng tử cảm giác tồn tại . Sao đột nhiên Hoàng thượng chú ý? Còn đưa đến Công Bộ học hỏi nữa. Bây giờ Công Bộ còn là Công Bộ của ngày xưa, vị thế của Công Bộ trong lục bộ nặng.
Dung Xuyên hiểu sự nghi hoặc trong mắt , nhỏ giọng : “Hoàng hậu qua đời, ngoài Tứ hoàng tử là con vợ cả nghiêm túc chép kinh văn, các hoàng tử khác chỉ Tam hoàng tử là dốc lòng. Hôm qua hoàng thăm các hoàng tử, Hoàng thượng trong lòng cảm xúc nên hạ chỉ.”
Trúc Lan “ồ” một tiếng. Hoàng thượng chỉ cảm động vì sự dốc lòng của Tam hoàng tử, mà còn vì xem nhẹ ngài .
Dung Xuyên thu bản vẽ: “Haizz, sắp náo nhiệt .”
Trúc Lan cảm thán: “ .”
Nghĩ đến Nhị hoàng tử càng thêm bình tĩnh. Nhị hoàng tử còn đang ở Lễ Bộ, trong khi Tam hoàng tử cảm giác tồn tại đến Công Bộ. Trong lòng ngài ghen tị đến mức nào!
Dung Xuyên : “Nương, con dẫn xem xung quanh nhé?”
“Được.”
Bà ít khi đến khu vực của học viện nam tử. Đi đến học viện, xem qua từng phòng học, Trúc Lan : “Phòng học quá đông đúc.”
“Không còn cách nào khác, học sinh quá đông.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Nếu thông báo nhận thêm, lượng học sinh sẽ còn nhiều hơn. Gánh nặng ngọt ngào.
Trúc Lan rời học viện nam tử trở về thành. Cổng thành xếp hàng dài. Gần đây kinh thành náo nhiệt. Đợt tuyển công nhân của xưởng d.ư.ợ.c kết thúc. Vì tuyên truyền nên nhiều đến xem. Những phụ nữ tuyển dụng thành công, eo lưng cũng thẳng hơn.
Trúc Lan đang suy nghĩ miên man, phu xe mở miệng: “Phu nhân, xin gặp ngài.”
Trúc Lan hồn, về phía Thanh Tuyết. Thanh Tuyết xuống xe, đó : “Là Trác tiểu thư của Vĩnh An quốc công phủ.”
Trúc Lan: “Hòa ly Trác Á?”