Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 1745: Bị giận chó đánh mèo
Cập nhật lúc: 2025-10-17 14:33:50
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lâm Hi chuẩn một món quà bằng pha lê. Sau khi mài giũa, pha lê khắc lên những họa tiết tinh xảo. Khi đặt nến bên trong, nó trở nên vô cùng mắt. Pha lê chỉ một màu, Lâm Hi tốn ít tâm tư vì em trai.
Trạch Nhi cũng lấy món quà của : “Anh nhờ họa sư vẽ những câu chuyện, đóng thành một quyển sách .”
Vợ chồng Dung Xuyên , trong mắt tràn đầy hạnh phúc.
Dung Xuyên dẫn Trạch Nhi rời , đến thư phòng. “Con gì với phụ vương?”
Trạch Nhi : “Gần đây con phát hiện Lư Gia Thanh điều , hôm nay con thấy rõ.”
Dung Xuyên quý mến Lư Gia Thanh, nhưng vì Lư Gia còn nhỏ nên cũng quá chú ý. Phản ứng đầu tiên của là lo cho an nguy của vợ con. “Có gì ?”
Trạch Nhi kể chuyện xảy hôm nay khi cùng chị gái lấy quà. “Khi Lư Gia Thanh thấy nữ quyến nhà họ An, lén ngoài.”
Dung Xuyên từng điều tra Lư Gia Thanh, nhưng bé lưu lạc một thời gian dài, điều tra cũng khó, trừ phi Lư Gia Thanh tự . Sau khi xác nhận đứa nhỏ vấn đề gì, bỏ qua. Bây giờ phương hướng. “Con điều tra .”
Trạch Nhi cũng nghĩ , là thế tử của Tần Vương, bảo vệ vương phủ, cho nên nhất định điều tra rõ ràng.
Dung Xuyên : “Con đừng quá nghiêm khắc với bản . Con là thế tử Tần Vương, sinh ở vạch đích.”
Chàng thật sự kỳ vọng con trai tài giỏi đến mức nào, con trai đủ nhiều , cần sống mệt mỏi như .
Trạch Nhi : “Con hiểu ạ.”
Dung Xuyên xoa tóc con trai, tuổi lớn mà như ông cụ non, cũng đứa nhỏ giống ai mà lo xa đến thế.
Chu Thư Nhân nghỉ phép cũng yên tĩnh, ngày nào cũng đến bái phỏng, đương nhiên ai ông cũng gặp.
Ông nhận nhiều học trò như là đúng . Tuy hầu phủ nhận nhiều thiệp mời, nhưng so với những vị đại nhân đông học trò, Chu Hầu phủ vẫn còn khiêm tốn chán.
Thời xưa, thầy trò như cha con, ân tình của thầy quá nặng, điều cũng nghĩa là quan hệ và lợi ích gắn bó chặt chẽ.
Mấy ngày nay, Chu Thư Nhân vẫn luôn cho theo dõi tình hình kinh thành. Tin tức dù lan truyền, ông cũng sẽ .
Chu Thư Nhân với Trúc Lan: “Ta ngay là họ sẽ đợi đến sang năm mà.”
Trúc Lan đáp: “Đây là đang thăm dò Hoàng thượng và Vĩnh An Quốc công phủ.”
Chu Thư Nhân gật đầu: “Thăm dò xem giới hạn của Hoàng thượng ở .”
Trúc Lan bĩu môi: “Thảo nào Hoàng thượng thích một thế gia phương nam, đôi khi lá gan của họ thật sự lớn. Hoàng thượng tay nắm binh quyền, đây mà là thăm dò ? Giống khiêu khích thì đúng hơn, xem giáo huấn vẫn đủ.”
Chu Thư Nhân vuốt râu: “Bà đoán xem Hoàng thượng can thiệp ?”
Trúc Lan thản nhiên : “Hoàng thượng cho báo chí tuyên truyền chỉ đơn giản là nhắm Quốc công phủ.”
Có gì hơn là để họ tự tiêu hao lẫn ? Quốc công phủ là mồi nhử, Hoàng thượng thỉnh thoảng thiên vị một chút. Chậc, nếu thì Hoàng thượng chơi cờ chứ!
“Bà vẫn can thiệp .”
Trúc Lan : “Hoàng thượng sẽ cho lệ, cũng sẽ ám chỉ cho Quốc công phủ.”
Chu Thư Nhân khen: “Phu nhân của quả là thông minh.”
Trúc Lan sang chuyện của : “Ta định nhân danh học viện tặng sủi cảo cho các nữ sinh nhập học, mỗi hai mươi cái sủi cảo nhân thịt.”
Chu Thư Nhân : “Rất , thể cho các nữ sinh thêm trung thành với học viện, cũng thể nâng cao địa vị của họ trong gia đình.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Trúc Lan cũng , nhưng ai bảo phụ nữ thời xưa quá khó khăn. “Sủi cảo sẽ do các nữ cô nhi trong học viện gói. Đến lúc đó, để Thiệu Đình và Giang Linh mang từng nhà.”
Chu Thư Nhân vui vẻ: “Rất .”
Hai cô nương đều cách thuyết phục khác, để các nàng mang sủi cảo sẽ đạt hiệu quả gấp bội.
Tại Vĩnh An Quốc công phủ, trưởng tử của nhị phòng la hét t.h.ả.m thiết. Thái y tay nhanh, chẳng mấy chốc nối xương đùi gãy, xong, cánh tay cũng trật khớp.
Sau khi xử lý xong, thái y dậy đơn thuốc, đưa cho thế tử: “Thương cân động cốt một trăm ngày, công tử từ từ dưỡng bệnh. Đặc biệt là cánh tay trật khớp chú ý, tránh để thành thói quen.”
Thế tử nắm chặt đơn thuốc, đầu ngón tay trắng bệch: “Chân gãy thể chữa khỏi ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-1745-bi-gian-cho-danh-meo.html.]
Đây mới là điều quan trọng. Sắp đến kỳ thi khoa cử, trưởng tử của nhị phòng bồi dưỡng cẩn thận, bây giờ thương nặng như , trong lòng lửa giận ngút trời.
Thái y lau tay: “Cẩn thận dưỡng bệnh sẽ để di chứng.”
Hiện nay, tất cả đại phu trong cả nước đều chịu sự quản lý, thành tích sát hạch đều là thật. Ông là đại phu nối xương giỏi nhất Thái Y Viện.
Thế tử thở phào nhẹ nhõm: “Ta tiễn ngài.”
“Thế tử xin dừng bước.”
Thế tử cho lấy thuốc, đến gặp phụ : “Cha, sự việc đơn giản.”
Chàng tin yên xe ngựa mà xảy chuyện, rõ ràng là gài bẫy.
Lão Quốc công tự nhiên hiểu rõ: “Con điều tra , chứng cứ.”
Thế tử hít một thật sâu: “Cha, bọn họ khinh quá đáng.”
Quốc công gia gì, đây ông còn tuyệt tình hơn. Ông phất tay: “Đi .”
Bây giờ hối hận cũng vô dụng. Ông bảo vệ Quốc công phủ, nhưng nội tâm vô cùng mệt mỏi.
Động tĩnh hôm nay lan khắp kinh thành, ánh mắt chỉ đổ dồn Quốc công phủ mà còn cả các thế gia phương nam. Hàng năm, các thế gia đều kinh tặng quà, năm nay càng thu hút sự chú ý.
Trong cung, Thái tử cần sắc mặt phụ hoàng cũng ngài đang bực. Đừng phụ hoàng, ngay cả cũng thấy phiền. Mới đầu năm dám tay, a, coi kinh thành là cái gì?
Hoàng thượng gõ gõ bàn: “Ngươi đến Quốc công phủ trấn an họ .”
So với Quốc công phủ nhòm ngó từ lâu, những thế gia to gan càng ngài chán ghét hơn.
Thái tử đáp: “Vâng ạ.”
Hoàng thượng tiếp: “Tiệc cung đình năm nay, Ngô Thượng Hằng cần đến.”
Thái tử hiểu rõ phụ hoàng đang giận cá c.h.é.m thớt, cũng nhân cơ hội răn đe các thế gia phương nam. Người mà phụ hoàng hài lòng là Ngô Thượng Hằng, tất cả các thế gia phương nam.
Ngày hôm , tại Chu Hầu phủ, Ngô Thượng Hằng chút hoảng hốt đến. Xương Trung kinh ngạc: “Ngươi ?”
Ngô Thượng Hằng sắp tức c.h.ế.t . Ngô gia của họ thật lòng quy thuận Hoàng thượng mà. “Ta giận ch.ó đ.á.n.h mèo, a a, phiền c.h.ế.t .”
Hắn thật sự nghĩ nhiều, đương nhiên cũng ý khoe khoang. Hắn là phò mã tương lai, trút giận cho , ai ngờ họ to gan đến !
Xương Trung quầng thâm mắt của Ngô Thượng Hằng: “Hôn sự của ngươi hủy ?”
Ngô Thượng Hằng trợn mắt: “Ngươi cái gì đáng sợ ?”
Phỉ phui, con phò mã của mỹ bao, hôn sự sẽ hủy!
Xương Trung xoa cằm: “Vậy là tiệc cung đình phần ngươi.”
Đây là một vinh dự, nghĩa là hoàng thất hài lòng với phò mã.
Ngô Thượng Hằng xìu xuống: “Ừ, năm nay cần nữa. Ta thật hộc máu, bọn họ cũng hưởng ít lợi từ , cuối cùng hại như .”
Xương Trung đồng cảm với Ngô Thượng Hằng: “Ngươi yên tâm, Hoàng thượng ý định đổi ngươi .”
Ngô Thượng Hằng ha hả một tiếng, cũng . “Ta thư về nhà.”
Xương Trung liếc mắt, gia tộc thể Hoàng thượng chọn phò mã đều là thông minh.
Ngô Thượng Hằng ườn chiếc giường nhỏ, tối qua cả đêm ngủ . Hắn chỉ hình nhân thế mạng, thể đợi đến sang năm mới tay ? Không Hoàng thượng đang vui vì Thái tử đích trưởng tử ?
Xương Trung hết lời để : “Ngươi là định ăn vạ ở đây đấy chứ!”
Ngô Thượng Hằng vẫn nhúc nhích: “Ta chỗ nào để .”
Nếu Hoàng thượng giận cá c.h.é.m thớt, còn thể mặt dày cung. Hắn kẻ ngu ngốc bắt , chỉ thể trốn. Suy tính , thể che chở chỉ nơi của Xương Trung.
Xương Trung: “... Ngươi cũng thật chọn chỗ.”