Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 1742: Tướng tài

Cập nhật lúc: 2025-10-17 11:21:45
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Thư Nhân buông tay xuống, tiếp tục con trai nữa mà đầu hỏi: “Ông hiếm khi nghỉ, nhã hứng dạo phố thế ?”

 

Lý Chiêu thấy Chu hầu như chuyện gì, liền ông đang trêu . Ông chỉ một quán bên cạnh: “Mời ông uống nhé?”

 

“Được.”

 

Hai quán . Chu Thư Nhân từ Uông phủ về thường phục ở Hộ bộ, mặc thường phục quán gây chú ý.

 

Họ gọi một ấm ngon, thêm một ít hoa quả khô và đồ ăn vặt.

 

Chu Thư Nhân tâm trạng chuyện nhiều, ông ăn hoa quả khô mà lời nào, thỉnh thoảng ngoài cửa sổ qua ô kính.

 

Lý Chiêu suy nghĩ một chút liền đoán phần nào: “Uông lão gia tử khỏe ?”

 

Chu Thư Nhân đặt quả khô trong tay xuống: “Ừm.”

 

Lý Chiêu cũng thở dài, tuổi già sức yếu, bệnh tật đầy . “Ai cũng ngày .”

 

Chu Thư Nhân thể như Uông lão gia tử . Ông về chuyện đó nữa, liền hỏi: “Ông vẫn tại phố?”

 

Lý Chiêu đáp: “Sáng nay hẹn .”

 

Hẹn ai thì ông .

 

Chu Thư Nhân cũng hỏi đến cùng, ngược chỉ ấm : “Uống đầy một bụng , còn uống nữa ?”

 

Lý Chiêu trợn mắt: “Có lúc thật thích cách ông chuyện.”

 

Chu Thư Nhân tâm trạng hơn một chút: “Cuối năm nay thưởng tiền.”

 

Hoàng thượng chủ động đề nghị, sợ ông keo kiệt cho, còn khuyên nhủ một hồi lâu. Tuy ông cũng xót của, nhưng trong lòng hiểu rõ năm nay nên thưởng.

 

Lý Chiêu hỏi: “Bao nhiêu?”

 

Chu Thư Nhân đáp: “Theo cấp bậc quan, tương đương với ba tháng bổng lộc.”

 

Lý Chiêu tính toán một chút: “Ồ, ông thật hào phóng.”

 

Chu Thư Nhân cũng xót của: “Thái tử đích trưởng tử, Hoàng thượng vui mừng.”

 

Lý Chiêu vuốt râu: “Quả nhiên tịch biên gia sản giàu nhanh.”

 

Không tiền từ việc tịch biên, Hoàng thượng sẽ hào phóng như .

 

Chu Thư Nhân : “Còn tiền Vĩnh An Quốc công phủ dâng hiến nữa.”

 

Lý Chiêu bật : “ , đúng , còn một nửa gia sản của Quốc công phủ. Chậc chậc, năm đó lão Quốc công thật tham lam, chừa cho khác một đường sống, ông đến là vét sạch đến đó như châu chấu.”

 

Giọng đầy vẻ châm biếm.

 

Chu Thư Nhân thầm nghĩ đúng là vơ vét của cải như . Một nửa gia sản của Quốc công phủ càng khiến Hoàng thượng ghi nhớ trong lòng. Nhận nhiều tiền bạc như , tước vị, mà ngươi bỏ rơi Thái Thượng Hoàng, quên mất ai cho ngươi tất cả. “Bây giờ thiên hạ đều Quốc công phủ giàu .”

 

Lý Chiêu nghĩ đến việc báo chí cố ý đăng bài về việc Quốc công phủ quyên góp một nửa gia sản, khỏi hít một lạnh: “Đủ tàn nhẫn.”

 

Tiền bạc từ ? Giang Nam chứ . Hoàng thượng tuyên truyền ngoài, như d.a.o cùn cứa thịt. Báo chí gửi tín hiệu cho các thế gia Giang Nam, ồ, Quốc công phủ cũng chỉ thế thôi, mối hận thù đè nén bao năm nay thể báo .

 

Chu Thư Nhân đồng tình với Quốc công phủ. Quốc công quyên góp một nửa gia sản quả thực bảo mạng sống, nhưng Hoàng thượng tha cho ngươi. Nếu ngươi dứt khoát quyên góp bộ, Hoàng thượng dù động đến ngươi cũng thể, đành ngậm bồ hòn ngọt.

 

Chu Thư Nhân và Lý Chiêu trò chuyện nửa canh giờ mới chia tay, tâm trạng Chu Thư Nhân hơn ít.

 

Tại Chu Hầu phủ, Trúc Lan đang gặp Giang Linh và Thiệu Tuân. Hai chính thức đính hôn ở học viện. Hôm nay Giang cô nương đích mang quà Tết đến cùng Thiệu Tuân.

 

Thiệu Tuân chút câu nệ, qua với các công tử hầu phủ, nhưng đây là đầu tiên đến hầu phủ.

 

Trúc Lan hiệu cho hai xuống: “Hai đứa còn đích đến, trời lạnh thế .”

 

Giang Linh : “Có xe ngựa che gió lạnh ạ. Phu nhân vẫn luôn chăm sóc tiểu nữ, tiểu nữ nên đích mang đến.”

 

Trúc Lan hiệu cho Thanh Tuyết lấy danh sách chuẩn sẵn : “Vừa con đến, đỡ cố ý mang qua.”

 

Giang Linh nhận lấy danh sách: “Cảm ơn phu nhân nhớ đến tiểu nữ.”

 

Trúc Lan quý mến Giang cô nương: “Lát nữa ở dùng cơm với .”

 

Giang Linh đồng ý. Trước đây nàng nỗ lực duy trì quan hệ với Chu Hầu phủ vì bản , bây giờ đính hôn, vì phu quân nàng càng duy trì hơn. Nàng phu nhân thích sự thẳng thắn của , nên vẫn luôn đối xử chân thành.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-1742-tuong-tai.html.]

Ăn cơm xong, Giang Linh và Thiệu Tuân rời hầu phủ. Trở xe ngựa, Giang Linh danh sách, là những đồ ăn thức uống khó mua, còn một ít sách. “Chàng xem .”

 

Thiệu Tuân ngượng ngùng: “Ta xem .”

 

Đính hôn mới vị hôn thê trang viên lớn và cửa hàng, cũng tại mắt của vị hôn thê thương. Chàng vốn ngưỡng mộ sự kiên cường của nàng, nguyên nhân càng thêm bội phục.

 

Giang Linh : “Ở đây sách phu nhân cho .”

 

“Cho ?”

 

Giang Linh chỉ những cuốn sách danh sách quà: “Mấy cuốn sách dùng cho khoa cử, thi khoa cử.”

 

Thiệu Tuân mắt mở to hơn một chút: “Ta hưởng phúc của nàng.”

 

Giang Linh nghĩ . Hầu phủ chăm sóc nàng sẽ chăm sóc đến cả Thiệu Tuân. Sự chú ý dành cho Thiệu Tuân chắc là đến từ Thiệu Đình, nhưng điều thể .

 

Thời gian trôi nhanh, càng gần cuối năm, xe ngựa chở quà Tết đường còn thu hút sự chú ý nữa. Thấy nhiều , đoàn xe lớn đến cũng còn tò mò.

 

Hôm nay, Lâm Hi đến hầu phủ, phía là một tiểu tướng. Trúc Lan thấy liền : “Gia Thanh về .”

 

Lâm Hi xuống bên cạnh bà ngoại: “Bà xem , nó đổi lớn quá.”

 

Trúc Lan quan sát kỹ lưỡng: “ đổi nhỏ, cao lớn và rắn rỏi hơn.”

 

Lư Gia Thanh chào hỏi: “Lão phu nhân khỏe ạ.”

 

Trúc Lan chỉ ghế: “Đừng khách sáo, đây .”

 

Lư Gia Thanh xuống: “Hôm qua con mới kinh, con săn một ít da thú mang biếu lão phu nhân, da quý gì, đều là tấm lòng của con.”

 

Lâm Hi tiếp: “Cậu cưỡi ngựa b.ắ.n cung giỏi, hôm qua còn thi đấu với thủ lĩnh hộ vệ của vương phủ nữa. Cha con là tướng tài bẩm sinh.”

 

Trúc Lan : “Ừ, bây giờ khí thế của một tướng quân .”

 

với Lư Gia Thanh: “Tấm lòng của con, thích chứ.”

 

Lư Gia Thanh cong mắt , định thì Xương Trung bước : “Ta sắp nhận ngươi , đổi lớn quá.”

 

Lư Gia Thanh : “Ngươi cũng đổi nhỏ.”

 

Xương Trung đáp: “Chỉ cho phép ngươi cao lên thôi .”

 

Một năm nay cao lên nhanh, hài lòng với chiều cao hiện tại của .

 

Lư Gia Thanh hỏi: “Lát nữa so tài ?”

 

Xương Trung xuống lắc đầu: “Ngươi đây là bắt nạt khác .”

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

Chàng thường xuyên gửi đồ cho Lư Gia Thanh, hỏi thăm về . Chàng bao nhiêu lời khen ngợi Lư Gia Thanh .

 

Lâm Hi : “Cậu út, bây giờ lợi hại lắm, đừng so tài gì.”

 

Xương Trung chậc lưỡi hai tiếng: “Khích tướng vô dụng.”

 

Chàng bao nhiêu cân lượng, sẽ tự tìm khổ.

 

Trúc Lan thấy nha đầu bưng hoa quả lên, liền : “Đừng chỉ chuyện, ăn hoa quả .”

 

Xương Trung thích nhất là lê ướp lạnh. Trong phòng ấm, ăn lê ướp lạnh mới . Chàng hiệu cho nha đầu mang mấy quả lên.

 

Trúc Lan liền : “Con chỉ ỷ còn trẻ mà ham đồ lạnh.”

 

Xương Trung hì hì: “Con là nam tử, ạ.”

 

“Vậy cũng ăn nhiều đồ lạnh.”

 

Một lát , Lý thị đến: “Lâm Hi đến .”

 

Lâm Hi dậy: “Bác gái.”

 

Trúc Lan hỏi: “Nhìn sắc mặt con vẻ chuyện?”

 

Lý thị gật đầu: “Ngọc Lộ cho báo tin, lão gia tử nhà họ Uông khỏe.”

 

Trúc Lan trong lòng hiểu rõ: “Bố chồng của Ngọc Lộ kinh .”

 

Lý thị : “Còn một hai ngày nữa mới đến kinh thành.”

Loading...