Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 1728: Hiện Thực

Cập nhật lúc: 2025-10-17 07:30:39
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lời của Trúc Lan dứt, Lý thị liền đưa thư tín cho Triệu thị và những khác. Triệu thị xem xong mắt sáng rực lên, còn Tô Huyên thì mấy hứng thú.

 

Vậy nên trong nhà, hứng thú nhất chính là Lý thị và Triệu thị. Tô Huyên mặn mà đơn giản là vì gia sản của nàng quá lớn, trong tay cũng thiếu cửa hàng .

 

Lý thị và Triệu thị thì khác. Họ tích cóp một ít cửa hàng , nhưng khi con trai, con gái thành , những đoạn đường về cơ bản đều chia hết, nên tìm thêm một ít cửa hàng để dành.

 

Thử nghĩ xem, một kinh thành bao nhiêu quyền quý? Có thêm bao nhiêu cửa hàng cũng đủ chia, tìm chỗ ưng ý thật khó!

 

Lý thị tính toán bạc trong tay: “Thưa , con mua bốn gian cửa hàng. Minh Huy sắp thành , còn để mấy cái cho Minh Tĩnh nữa.”

 

Triệu thị tiếp: “Con cũng mua mấy gian cho Minh Phong. Nếu đại tẩu chỉ cần bốn gian, phần còn nhị phòng chúng con xin nhận hết ạ?”

 

Của hồi môn của Ngọc Điệp cần thêm nữa, nàng tích cóp thêm một ít gia sản, chờ về già sẽ chia cho mấy đứa con trai. Tô Huyên hứng thú, cơ hội quá hiếm .

 

Lý thị : “Ta lấy bốn gian là đủ .”

 

Triệu thị cảm ơn đại tẩu, đầu : “Thưa , phần còn nhị phòng chúng con xin nhận hết ạ.”

 

Trúc Lan: “Được, giá cả các con công đạo. Vậy sẽ hồi âm.”

 

Chờ xong hồi âm, Tô Huyên mới mở miệng: “La gia lão phu nhân đột nhiên bán cửa hàng?”

 

Lý thị: “Chắc là hết hy vọng .”

 

Triệu thị suy đoán: “Chẳng lẽ La gia phân gia?”

 

Ngoài lý do , nàng nghĩ gì khác. Hôm qua La gia mới hỷ sự!

 

Lý thị nhíu mày: “La lão đại nhân vẫn còn mà.”

 

Tô Huyên nhạo một tiếng: “Người bạc trong La gia là lão phu nhân, thể phân chia cũng là bạc của lão phu nhân.”

 

Lý thị gì hơn: “Làm bậy thật.”

 

Suy nghĩ của Trúc Lan thì chút lạc đề. Bà đang nghĩ đến gia sản mà bà và Thư Nhân tích cóp. Con trai út đính hôn, bà cẩn thận rà soát một gia sản, một khối tài sản khổng lồ, bà cũng nên chuẩn danh sách cho các phòng .

 

Tại La gia, lão phu nhân nhận hồi âm, thở phào nhẹ nhõm. Cửa hàng của bà , bán cho ai cũng là bán, bà càng hy vọng thể kết giao với Chu Hầu phủ.

 

Mắt Kỷ Dung đỏ hoe: “Lão phu nhân, chứ ạ?”

 

Lão phu nhân : “Khi trở về nghĩ thông , đau lòng nữa.”

 

Bởi vì những gì nên đau lòng, khổ sở đau đến thấu tim . Bà cảm thấy thất bại.

 

Kỷ Dung ở trang viên học nhiều, nàng và lão phu nhân cũng thiết hơn. Lần trở về, lão phu nhân bận rộn , lúc nào nghỉ ngơi, bây giờ chia bạc của .

 

Nàng nhà họ La sợ lão phu nhân sẽ đem hết tiền bạc cho nàng!

 

Lão phu nhân : “Chia sớm cho xong sớm, chia đều xong chúng sẽ về trang viên.”

 

Ở trang viên, bà cảm nhận sự tự tại từng , sẽ dễ dàng về kinh nữa.

 

“Vâng.”

 

Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, nàng xem trang viên như nhà của , lòng trung thành.

 

Việc mua bán cửa hàng diễn thuận lợi, một tay giao bạc, một tay giao khế ước. Phần còn hạ nhân lo liệu. Chưa đến tối, Trúc Lan thấy khế ước cửa hàng.

 

Lý thị vẫn còn chút ngơ ngác: “Sao thuận lợi quá .”

 

Thuận lợi đến mức thật!

 

Triệu thị cất kỹ khế ước, nàng nghĩ xong sẽ cho ai thuê.

 

Trúc Lan cứ ngỡ La gia lão phu nhân rời kinh sẽ gặp , ngờ hai ngày gặp. La gia lão phu nhân cùng Kỷ Dung đang ở trong tiệm trang sức.

 

Tiệm trang sức ít. Thái Thượng Hoàng nhập lăng, triều đình quy định trong một tháng quốc tang cưới gả. Bây giờ vụ án của Lục đại nhân kết thúc, dân chúng kinh thành nhộn nhịp lên.

 

Tiệm trang sức còn vắng vẻ nữa, thêm ít mẫu mã mới.

 

Còn những nơi náo nhiệt như trường đua ngựa, cần đợi thêm một thời gian nữa.

 

Nói cũng , một quy định của triều đình khoan dung.

 

Trúc Lan dẫn Hinh Di và Ngọc Điệp đến cửa hàng. La gia lão phu nhân tiến lên: “Phu nhân đến chọn trang sức ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-1728-hien-thuc.html.]

Trúc Lan lắc đầu: “Ta đưa Ngọc Điệp đến sửa trang sức, bà cũng đến mua trang sức ?”

 

La gia lão phu nhân cảm thấy ngại ngùng, : “Ta ít trang sức cũ kỹ, về kinh đưa đến tiệm mới , hôm nay đến lấy.”

 

Trúc Lan: “Làm mới ? Ta thể xem qua ?”

 

“Đương nhiên thể.”

 

Trúc Lan thấy trang sức, những món chỉ mới mà còn đổi kiểu dáng, phù hợp hơn cho các cô nương đeo. Bà : “Thay đổi thật khéo léo.”

 

La gia lão phu nhân mở chiếc hộp cuối cùng. Trong hộp là đồ trang sức lúc bà xuất giá, con dâu , bà cho ai cả, vẫn luôn giữ . Bây giờ mới xong, bà để cho Kỷ Dung.

 

Trúc Lan cùng lão phu nhân chuyện, Kỷ Dung chạy đến bên cạnh Hinh Di. Kỷ Dung cứ ngỡ còn cam lòng, hóa nàng ghi nhớ lời lão phu nhân trong lòng. “Ta còn chúc mừng ngươi, chúc mừng tìm lương duyên.”

 

Vẻ mặt Vệ Hinh Di nhàn nhạt: “Cảm ơn.”

 

Sau đó gì nữa. Vệ Hinh Di dám đ.á.n.h cược xem Kỷ Dung đang giả vờ , nàng tin rời xa là thể đổi.

 

Kỷ Dung rời , ngoan ngoãn lưng lão phu nhân, một lời.

 

Trúc Lan thêm vài : “Bà dụng tâm .”

 

La gia lão phu nhân : “Kỷ Dung .”

 

Trước dạy dỗ, nhưng Kỷ Dung thông minh, cho nên bà mới bằng lòng để cho nàng nhiều thứ hơn.

 

Thời gian trôi thật nhanh, nữ quyến của Trịnh gia kinh. Bá tước phủ cách Chu Hầu phủ một . Lần Chu Hầu phủ nhận thiệp bái phỏng của Trịnh gia.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

 

Điều khiến nghĩ ngợi là, Trịnh Hoành, vị Bá tước mới , đàn hặc. Rõ ràng hành động giao binh quyền kinh của Trịnh gia khiến một kẻ giao binh quyền ghi hận.

 

Chu Thư Nhân lặng lẽ kẻ tiếp tục tìm đường c.h.ế.t, còn Trịnh Hoành thì cấm túc, khiến cho tân quý kinh thành cửa thể giăng lưới bắt chim.

 

Trúc Lan: “Thật đúng là hiện thực.”

 

Chu Thư Nhân ha ha : “Chờ xem kịch vui .”

 

Trúc Lan hỏi: “Khi nào mới dỡ bỏ lệnh cấm?”

 

Chu Thư Nhân vuốt râu: “Chờ những kẻ tự cho là thành công thả lỏng cảnh giác.”

 

Lúc đó, hoàng thất tra gần hết, sẽ tính sổ một lượt. Chỉ tiếc là động tác của Hoàng thượng sẽ quá lớn. Võ tướng binh quyền dễ xử lý, chỉ thể chọn vài kẻ để g.i.ế.c gà dọa khỉ, chứ một lưới bắt hết.

 

Tuy nhiên, lợi ích nhiều, quét sạch một , mười năm tới sẽ định.

 

Trúc Lan : “Đích nữ của Trịnh Hoành đính hôn?”

 

Chu Thư Nhân: “Bà ít nhỉ!”

 

“Đâu , tin tức kinh thành truyền nhanh, tự nhiên sẽ . Trịnh gia giữ đích nữ định , chẳng lẽ đưa hậu trạch của Thái tử?”

 

Chu Thư Nhân lắc đầu: “Trịnh Hoành nếu thông minh sẽ đưa con gái hậu trạch của Thái tử.”

 

“Rõ ràng Trịnh Hoành là thông minh.”

 

Chu Thư Nhân : “Cho nên khả năng liên hôn lớn.”

 

“Cũng Trịnh gia nhắm ai.”

 

“Dù cũng nhà .”

 

Trúc Lan cạn lời: “Ông đang thừa ?”

 

Chu Thư Nhân kéo vợ : “Được , canh giờ còn sớm, chúng cũng nên nghỉ ngơi. Ngày mai khó khăn lắm mới nghỉ, cùng bà đến học viện ?”

 

“Được chứ, đây là ông đó nha.”

 

“Ừ.”

 

Ngày hôm , hai vợ chồng dậy muộn, ăn sáng xong gần tám giờ, xe ngựa lắc lư đến học viện.

 

Chu Thư Nhân hỏi: “Vị Giang cô nương đó thế nào ?”

 

Nụ mặt Trúc Lan càng sâu: “Rất , bọn trẻ sợ dáng vẻ của con bé, còn thích học lớp của nó.”

 

là một cô nương rộng rãi.”

 

Hai vợ chồng một đường chuyện đến học viện, đó ở cửa thư viện thấy xe ngựa của nhà , còn đám đông náo nhiệt ở cửa.

Loading...