Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 1721: Giang Cô Nương

Cập nhật lúc: 2025-10-17 04:16:03
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau bữa tối, vợ chồng Trúc Lan ngoài hóng mát. Đêm nay trăng , ghế xích đu ngắm trời , ngửi mùi hương đuổi muỗi thoang thoảng, gì dễ chịu bằng.

 

Chu Thư Nhân ngắm một lát : “Thời gian trôi nhanh thật.”

 

.”

 

Chu Thư Nhân hỏi: “Hình như lâu nhận thư của nhà họ Dương.”

 

Trúc Lan tính ngày tháng: “Chắc là sắp .”

 

“Lần thư gửi đến đại ca bệnh, khỏe .”

 

Trúc Lan nghĩ đến những quen thuộc lượt qua đời trong mấy năm gần đây, lòng trầm xuống. Tiễn biệt quen, trong lòng cũng dễ chịu gì.

 

Chu Thư Nhân : “Đại ca sức khỏe , sẽ .”

 

Trúc Lan “ừ” một tiếng, ngẩng đầu tiếp tục ngắm trời lấp lánh, thật , dải ngân hà rực rỡ khiến tâm trạng bà cũng hơn nhiều.

 

Chu Thư Nhân nắm lấy tay vợ, khóe miệng cong lên. Có vợ bên cạnh thật .

 

Ngày hôm , buổi lâm triều, Chu Thư Nhân Hoàng thượng gọi , cùng ngài rời . Chu Thư Nhân bên cạnh Thái tử.

 

Thái tử thần sắc chút mệt mỏi, nghỉ ngơi . Hoàng thượng cũng sa sầm mặt.

 

Khóe miệng Chu Thư Nhân giật giật, ông thật . Vừa Hoàng thượng gọi ông, ông cảm nhận rõ ràng các vị đại thần đều thở phào nhẹ nhõm.

 

Trở chính điện, Hoàng thượng đưa cho ông một cuốn sổ: “Ngươi xem .”

 

Chu Thư Nhân lật từng trang, mặt càng lúc càng đen : “Đáng c.h.ế.t.”

 

Hoàng thượng xuống uống . Mấy ngày nay trong chính điện đều là hạ hỏa, mà miệng Hoàng thượng vẫn nổi nhiệt. “Trẫm rõ tham quan là thể tuyệt diệt, chỉ cần quá đáng, trẫm sẽ mắt nhắm mắt mở cho qua. danh sách kinh cho thấy, trẫm vẫn còn quá nhân từ.”

 

Lần Chu Thư Nhân tiếp xúc với một danh sách dày cộp như là lúc tra án thuế muối. “Thần cũng kinh hãi.”

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

 

Danh sách là một mạng lưới quan hệ leo thang, tầng tầng lớp lớp. hối lộ mà Lục đại nhân nhận vẫn chỉ là phần nhỏ. Tiền bạc đầu tư tu sửa đường sá mỗi năm là một con khổng lồ, mà đó mới chỉ là tiền của triều đình, còn tiền quyên góp của thương nhân các châu thì ?

 

Hoàng thượng xoa trán: “Điều khiến trẫm phẫn nộ nhất là ngay cả đê điều cũng ăn bớt nguyên vật liệu. Trẫm nên thấy may mắn vì hai năm gần đây xảy lũ lụt lớn ?”

 

Chu Thư Nhân hít một thật sâu, ông xót tiền, phẫn nộ vì những kẻ vì tiền mà coi rẻ an nguy của bá tánh. “ là nên may mắn.”

 

Hoàng thượng: “Nên cho chúng đầu lưỡi đao.”

 

Chu Thư Nhân đặt danh sách xuống: “Chỉ bài học xương m.á.u mới khiến khắc cốt ghi tâm.”

 

Hoàng thượng vuốt ve danh sách: “Người danh sách c.h.ế.t, mang danh sách kinh là một cô nương.”

 

Dừng một lát, Hoàng thượng tiếp: “Giao cho phu nhân của ngươi.”

 

Chu Thư Nhân: “Một cô nương?”

 

Hoàng thượng gật đầu: “Chính là một cô nương, ngươi gặp nàng sẽ .”

 

Chu Thư Nhân khâm phục vị cô nương , còn chọn đúng thời cơ để tố giác.

 

Cô nương đó đang ở trong cung. Lát , đưa tới. Chỉ là khi Chu Thư Nhân thấy, ông khỏi sững sờ, vị cô nương một mắt mù, mặt còn một vết sẹo.

 

Hoàng thượng : “Giang cô nương đến Nữ tử học viện.”

 

Chu Thư Nhân chằm chằm cô nương . Một cô nương xinh mù một mắt? Ông đoán đại khái. “Thần sẽ đưa nàng về Hầu phủ .”

 

Hoàng thượng: “Ừ.”

 

Trương công công trong tay còn ôm một cái hộp, Giang cô nương nhận lấy: “Dân nữ khấu tạ hoàng ân.”

 

Trên đường khỏi cung, Chu Thư Nhân tiện chuyện với một cô nương mười mấy tuổi, nên cả hai cứ im lặng .

 

Trở Hầu phủ, Đinh quản gia thấy cô nương thì sững , đó vội dời mắt , sợ tự nhiên.

 

Tại chính viện, Trúc Lan xong lời Thư Nhân kể, Giang cô nương tự giới thiệu về . Bà thương xót cho cô nương mặt: “Được, ngày mai sẽ đưa con đến học viện.”

 

Giang cô nương nở nụ : “Cảm ơn phu nhân.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-1721-giang-co-nuong.html.]

 

Trúc Lan với Thanh Tuyết: “Đưa Giang cô nương nghỉ ngơi.”

 

Đợi Giang cô nương , Trúc Lan : “Ta thật sự khâm phục cô nương .”

 

Không ai cũng thể giữ lý trí trong cảnh tuyệt vọng.

 

Chu Thư Nhân: “Hoàng thượng cho Giang cô nương trải qua những gì, bà cũng đừng hỏi.”

 

Trúc Lan gật đầu: “Ta hiểu .”

 

Chu Thư Nhân tiếp: “Gần đây quản thúc đám trẻ trong nhà.”

 

“Được, ông còn về Hộ Bộ ?”

 

Chu Thư Nhân về, nhưng thể . “Ừ.”

 

Chu Thư Nhân , Trúc Lan sai đến học viện báo tin cho nữ quan, dọn một phòng cho Giang cô nương ở. Chờ Thanh Tuyết trở về, Trúc Lan gọi tú nương trong nhà tới. Giang cô nương chỉ mang theo một cái hộp, quần áo và những thứ khác đều cần chuẩn .

 

Trong nhà thêm một cô nương, Ngọc Điệp và mấy đứa khác , đến xem nhưng ngăn , bèn kéo đến chính viện.

 

Trúc Lan kể lai lịch của Giang cô nương: “Con bé sẽ đến học viện dạy học.”

 

Giang cô nương tự giới thiệu cả cầm kỳ thư họa, hy vọng thể dạy dỗ học sinh. Trúc Lan khâm phục tấm lòng của cô, nghịch cảnh thể đ.á.n.h gục nàng.

 

Ngọc Văn lặng lẽ lắng . Nàng một Thiệu cô nương, bây giờ thêm một Giang cô nương. Trực giác mách bảo nàng rằng học viện sẽ xuất sắc. Hay là nàng cũng nên đến đó thường xuyên hơn?

 

Buổi chiều tại Hàn Lâm Viện, Cố Thăng từ trong cung trở về, tinh thần chút hoảng hốt. Mãi đến khi thấy Trác Cổ Du, mới định thần .

 

Trác Cổ Du đến nhíu mày: “Cố đại nhân?”

 

Cố Thăng thu ánh mắt, suy nghĩ một lát gì. Hôm nay ở trong cung, gặp Vĩnh An Quốc công, nghĩ đến đây tặc lưỡi hai tiếng, Quốc công phủ đúng là lắm tiền nhiều của.

 

Trác Cổ Du lòng kinh hãi, Cố Thăng hôm nay cung, thở phào nhẹ nhõm chút hả hê, mong Cố Thăng cũng giận cá c.h.é.m thớt. Không ngờ Cố Thăng bình an trở về, còn dùng ánh mắt kỳ quái !

 

Trác Cổ Du trong lòng bất an, dậy : “Cố đại nhân, thể mượn một bước chuyện ?”

 

Cố Thăng: “Được.”

 

Ra khỏi phòng, Trác Cổ Du quanh ai, bèn hỏi: “Ta nợ Cố đại nhân một ân tình, xin đại nhân cho Quốc công phủ xảy chuyện gì ?”

 

Cố Thăng im lặng một lúc, lâu đến mức Trác Cổ Du mất kiên nhẫn, mới đáp: “Hôm nay Quốc công cung, quyên góp một nửa gia sản.”

 

Trác Cổ Du về nhà cũng sẽ .

 

Đầu óc Trác Cổ Du chút trống rỗng, đột ngột như ? Hắn hề gì, hơn nữa chẳng ông nội đang thương ở chân giường ?

 

Trác Cổ Du định hỏi thêm, nhưng ngẩng đầu lên thì thấy Cố Thăng về .

 

Tại Hộ Bộ, Chu Thư Nhân cũng nhận thánh chỉ: “Một nửa gia sản?”

 

Trương công công đích đến Hộ Bộ: “Vâng, Vĩnh An Quốc công chủ động quyên góp quốc khố.”

 

Chu Thư Nhân chớp mắt, hôm nay Hoàng thượng trút giận lên Quốc công phủ ?

 

Ánh mắt Chu Thư Nhân quá rõ ràng, Trương công công cúi đầu : “Quốc công chủ động lê chân thương cung.”

 

Chu Thư Nhân “ồ” một tiếng: “Bên sẽ cho dọn dẹp kho bạc.”

 

Trương công công rời , Chu Thư Nhân với Khâu Duyên: “Cho dọn thêm mấy gian kho nữa.”

 

Khâu Duyên kinh hãi: “Sáng nay đại nhân cho dọn kho phía đông, đủ dùng ?”

 

Cả kho phía đông, chứa bao nhiêu bạc chứ!

 

Chu Thư Nhân thầm nghĩ, lẽ thật sự đủ, ông nghĩ đến danh sách . “Ngươi sắp xếp .”

 

Khâu Duyên lo lắng , Hoàng thượng định tịch biên gia sản của bao nhiêu đây!

 

Chưa đến giờ tan nha môn, xe ngựa của Vĩnh An Quốc công phủ đến, từng rương từng rương bạc. Mí mắt Chu Thư Nhân giật liên hồi, năm đó vơ vét bao nhiêu của cải ?

 

 

Loading...