Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 1718: Quốc bảo
Cập nhật lúc: 2025-10-17 03:22:48
Lượt xem: 19
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trưa ngày hôm , Chu Thư Nhân mới về đến nhà, vẻ mặt mệt mỏi, quầng thâm mắt đặc biệt rõ ràng. Ông Trúc Lan đỡ xuống mà vẫn nhúc nhích.
Trúc Lan lo lắng vô cùng: “Đây là ?”
Nói bà đưa tay lên sờ trán Thư Nhân, đó sờ trán , qua mấy mới xác nhận là sốt.
Chu Thư Nhân nghỉ một lúc, uống mấy chén nước quả, trong miệng ngọt ngào, ông mới đủ tinh thần. “Nàng đừng lo, , chỉ là nghỉ ngơi .”
Bây giờ đầu óc ông cứ ong ong lên, đau đầu kinh khủng.
Trúc Lan : “Vậy trong ngủ một giấc cho khỏe.”
Chu Thư Nhân quả thực ngủ. Ở trong cung tuy thể nghỉ ngơi, nhưng ông ngủ cũng yên, trong lòng luôn canh cánh. Bây giờ về đến nhà, mí mắt ông cứ díp . “Ta tắm rửa .”
“Được, , bảo Thanh Tuyết chuẩn ngay.”
Chu Thư Nhân kéo tay vợ: “Ngồi với một lát.”
Trúc Lan vuốt ve tay Thư Nhân. Nhờ con gái Hoàng hậu quản lý hoàng cung, bà mỗi ngày đều thể tin tức của Thư Nhân, ông vẫn , bà cũng yên tâm ít. Bây giờ thấy về, tay gầy trông thấy, bà đau lòng vô cùng.
Chu Thư Nhân nghỉ một lúc: “Ta chỉ mệt thôi, gì , nghỉ ngơi mấy ngày là khỏe . Hoàng thượng cho nghỉ dưỡng năm ngày.”
Trúc Lan kinh ngạc: “Nhiều ngày ?”
Chu Thư Nhân kéo khóe miệng: “E là sợ c.h.ế.t sớm.”
Trúc Lan: “… Chàng biến thành quốc bảo ?”
Chu Thư Nhân nhớ ánh mắt Hoàng thượng hôm nay, trong lòng chút phát hoảng. “Cũng Thái Thượng Hoàng báo mộng , hôm nay Hoàng thượng với ánh mắt kỳ lạ đến phát hoảng.”
Trúc Lan tim thắt : “Ánh mắt thế nào?”
“Cảm giác như bảo bọc . Trước khi còn cho thái y bắt mạch cho , xác nhận mới yên tâm. À , nàng xem Hoàng thượng ban thưởng cho những gì .”
Sự chú ý của Trúc Lan đều dồn Thư Nhân, lúc mới thấy chiếc hộp bàn. “Vậy xem nhé?”
“Ừm, cũng khá tò mò.”
Trúc Lan dậy mở hộp , nhân sâm, đông trùng hạ thảo, linh chi… “…”
Tất cả đều là d.ư.ợ.c liệu quý giá!
Chu Thư Nhân thấy lượng liền hít một : “Đây là thật sự sợ c.h.ế.t .”
“Chắc là báo mộng thật ? Không những gì.”
Nghĩ đến đây, tim Trúc Lan thắt , vội : “Không là bí mật của chúng lộ chứ.”
Chu Thư Nhân lắc đầu: “Sẽ .”
Nếu Hoàng thượng , ông khỏi cung. Dù , bên cạnh cũng sẽ đổi. Ông đoán Thái Thượng Hoàng điều gì đó, chỉ là thể , hoặc là , chỉ ám chỉ cho Hoàng thượng thôi.
Trúc Lan nghĩ cũng , đó tò mò hỏi: “Chàng mơ thấy ?”
Lần Chu Thư Nhân lắc đầu: “Không .”
Ông sợ Thái Thượng Hoàng báo mộng, chỉ tiếc là mơ thấy!
Đợi Thư Nhân tắm rửa xong ngủ, Trúc Lan liền bên cạnh canh chừng. Đã lâu cầm đến kim chỉ, bà nữa bắt đầu thêu thùa.
Mấy Chu lão đại cố ý đến muộn, chính là để thời gian cho cha , kết quả là cha ngủ .
Chu lão đại : “Chúng về , để cha nghỉ ngơi cho khỏe.”
Xương Nghĩa và mấy khác gật đầu, cũng chỉ thể như . Tuy nhiên, vẫn hỏi thăm Thanh Tuyết, cha việc đều , lòng mới yên.
Sau khi Thái Thượng Hoàng đưa hoàng lăng, kinh thành khôi phục cuộc sống bình thường. Người vẫn sẽ tưởng nhớ Thái Thượng Hoàng, nhưng là ở trong lòng.
Các bộ môn khôi phục công việc bình thường, triều đình tạm nghỉ ba ngày. Ba ngày Hoàng thượng tĩnh dưỡng, Thái tử quản lý công việc.
Ba ngày , Chu Thư Nhân hồi phục tồi, chỉ tiếc là ăn chay. Mấy ngày nay Chu hầu phủ đóng chặt cửa, ông gặp ai, dù Uông Cự thiệp, ông cũng gặp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-1718-quoc-bao.html.]
Bây giờ ông và bộ Chu hầu phủ đang ở nơi đầu sóng ngọn gió. Ông là ngoài, đúng, còn Minh Đằng cũng là ngoài. Hai ông cháu họ ở trong cung tiễn đưa Thái Thượng Hoàng, quá gây chú ý. Nếu Thái Thượng Hoàng mới hoàng lăng, ngưỡng cửa hầu phủ dẫm nát .
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Hôm đó Tuyết Hàm về nhà đẻ. Nàng sân chính, thấy cha đang gốc cây chơi cờ. Nàng qua gì, đợi một ván cờ kết thúc mới lên tiếng: “Cha, .”
Hai vợ chồng Chu Thư Nhân sớm phát hiện con gái. Thư Nhân hỏi: “Dung Xuyên và bọn trẻ vẫn chứ?”
Tuyết Hàm : “Bọn trẻ ạ, Dung Xuyên còn cần tĩnh dưỡng thêm. Hôm nay chỉ con về, bọn trẻ ở với Dung Xuyên.”
Ánh mắt Trúc Lan nghi hoặc: “Sao cảm thấy con đổi ít?”
Tuyết Hàm cúi đầu: “Đâu ạ, con gái vẫn luôn trang điểm như mà.”
Trúc Lan quan sát kỹ con gái: “Là khí thế.”
Chu Thư Nhân sờ râu: “Gánh vác việc lớn quả nhiên giống .”
Con gái Hoàng hậu quản lý hậu cung mấy ngày, cần khí thế để áp chế khác. Nắm giữ quyền lực , đổi cũng khó. Con gái cần thu liễm khí thế .
Tuyết Hàm thông tuệ: “Hôm nay thăm cha xong, ngày mai con sẽ cùng Dung Xuyên chép kinh văn.”
Trúc Lan gật đầu: “Tĩnh tâm cũng .”
Để tránh cung gặp Hoàng hậu, Hoàng hậu trong lòng sẽ khúc mắc. Nghĩ đến Hoàng hậu, Trúc Lan thở dài. Hoàng hậu chống đỡ đến khi Thái Thượng Hoàng hoàng lăng, đó liền đổ bệnh. Bà ở nhà khỏi cửa cũng ít lời đồn đại.
Thấy bộ dạng của con gái, chắc chắn là từng đến cung. Sau con gái cung cũng dễ, chỉ thể là do Hoàng hậu triệu kiến.
Tuyết Hàm khi cha về nhà cho đến hỏi thăm tình hình, hôm nay thấy cha quả thực khỏe mạnh, nàng lâu trở về.
Trúc Lan đợi con gái : “Hà nhi thật là may mắn.”
Chu Thư Nhân: “Hà nhi là tròng mắt của Ninh Tự, ai mà Ninh hầu phủ nuôi nhiều đại phu.”
Tại Hàn Lâm Viện, Xương Trí tự nhiên nhận lấy của Cố Thăng, thuận miệng hỏi: “Hai ngày gần đây ít lời chua ngoa nhỉ?”
Cố Thăng để tâm: “Quả thực ít.”
Nhờ quan hệ của Chu hầu, Chu đại nhân ở Hàn Lâm Viện càng chào đón. Đáng tiếc Chu đại nhân xa cách, ai ngài để mắt đến, chỉ là cùng Chu đại nhân trò chuyện uống . Họ dám oán trách đại nhân, chỉ thể lưng nhằm .
Xương Trí tiếp xúc với Cố Thăng, càng ngày càng thích tính tình của . “Đây cũng là một loại rèn luyện.”
Cố Thăng: “Vâng.”
Mười lăm phút , Cố Thăng trở về chỗ ở, chú ý đến ánh mắt phức tạp của Trác Cổ Du.
Vĩnh An quốc công phủ gần đây vô cùng yên tĩnh, ông nội cũng dặn gần đây cẩn thận, sợ Hoàng thượng chú ý đến, Vĩnh An quốc công phủ sẽ còn tồn tại nữa.
Trác Cổ Du cúi đầu, rõ ý tưởng của Chu hầu phủ, nhưng một điều chắc chắn, Cố Thăng chính là gặp may, Chu hầu phủ để mắt đến!
Sau khi tan sở, Cố Thăng xe ngựa của cả về nhà. Gần đây cả yên tâm về . Vừa đến đầu ngõ nhà.
Cố Ngạn : “Kỷ Đức Minh.”
Cố Thăng cũng thấy, Kỷ Đức Minh tay xách hộp quà xuống xe ngựa. Cố Thăng mím môi, gần đây Kỷ Đức Minh vẫn luôn xin . “Ta vẫn như cũ, ngươi về .”
Nếu may mắn, kế hoạch của Kỷ Đức Minh hủy hoại cả đời . Hắn lòng tha thứ, cũng tha thứ.
Kỷ Đức Minh: “Ta thật tâm xin , chúng là đồng hương, tuyệt đối sẽ tính kế ngươi nữa.”
Cố Thăng tin, một thì sẽ hai. “Ngươi về .”
Kỷ Đức Minh trong lòng cũng bực bội. Hắn moi tin tức gì từ miệng Chu Xương Nghĩa, ngược còn càng thêm lo lắng, nhưng Cố Thăng dầu muối ăn.
Gần đây ai dám bàn tán lung tung, nhưng cũng sẽ thảo luận về Chu hầu phủ, tim càng hoảng loạn.
Tại Chu hầu phủ, nhận thư từ quê nhà, Minh Thanh ít lời quan tâm, cuối cùng mới hỏi Xương Trung sang năm thi tú tài .
Trúc Lan xem xong hỏi: “Chàng thấy ?”
Chu Thư Nhân : “Gọi con trai đến hỏi ý nó, nó thi thì cứ thi.”