Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 1711: Ảnh hưởng

Cập nhật lúc: 2025-10-17 01:04:14
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Thư Nhân chạy nhanh đến ngoài tẩm điện, hắt xì một cái thật mạnh. Cảm giác cả ướt sũng thật dễ chịu, lúc vô cùng nhếch nhác.

 

Trương công công ở cửa đại điện: “Ôi hầu gia mau , ngài che ô?”

 

Chu Thư Nhân run rũ nước mưa: “Đã ướt sũng che cũng vô dụng.”

 

Thà che mà nhanh hơn một chút, trận mưa quá lớn.

 

Trương công công : “Ngài đến thiên điện bộ quần áo .”

 

Chu Thư Nhân triệu cung gấp gáp, cứ ngỡ Thái Thượng Hoàng qua khỏi, lời liền liếc mắt: “Bản hầu gặp Thái Thượng Hoàng .”

 

Trương công công lắc đầu: “Thái Thượng Hoàng ngất , ngài bây giờ gặp . Hầu gia, mời lối .”

 

Chu Thư Nhân trong lòng chùng xuống một nhịp, mặt mày sa sầm: “Phiền công công .”

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

Trương công công thấy phiền phức, ông ở trong điện, quá áp lực. “Hầu gia khách sáo .”

 

Đến thiên điện, Chu Thư Nhân lau khô quần áo. Quần áo là thường phục của Thái Thượng Hoàng, những thứ kiêng kỵ, chỉ điều rộng một chút. Chu Thư Nhân ôm bình nước nóng, cảm thấy thể thoải mái hơn ít.

 

Đợi uống xong nước gừng ngọt, vận động tay chân, cảm thấy sẽ bệnh.

 

Lúc Trương công công mới đưa Chu Thư Nhân trong điện. Trong điện nhiều , mấy vị hoàng tử, hoàng tôn đều mặt. Hoàng thượng chắp tay lưng, khí thế áp khiến ai dám lên tiếng.

 

Bước chân Chu Thư Nhân nhẹ, Trương công công nhỏ giọng : “Bệ hạ, Chu hầu đến .”

 

Hoàng thượng lúc mới đầu: “Ngồi .”

 

Sau đó Hoàng thượng tiếp tục chằm chằm tẩm điện. Trong phòng còn chỗ nữa, các hoàng tôn đều đang !

 

Tề Vương và Sở Vương chìm đắm trong cảm xúc phụ hoàng qua khỏi, còn sự chú ý của các hoàng tôn thì dồn Chu Thư Nhân. Bọn họ cũng chẳng một chỗ nào!

 

Chu Thư Nhân nhanh nhẹn xuống. Lúc Hoàng thượng chẳng tâm trạng chuyện với , cứ lẳng lặng chờ đợi là . Cảm nhận ánh mắt của Dung Xuyên, gật đầu hiệu .

 

Dung Xuyên thở phào nhẹ nhõm, động tĩnh ở cửa đại điện rõ, sợ nhạc phụ dầm mưa sinh bệnh.

 

Ánh mắt Chu Thư Nhân về phía tẩm điện, vẫn còn nhiều nghi hoặc. Lần Thái Thượng Hoàng qua , sức khỏe rõ ràng tồi, sống thêm nhiều năm thành vấn đề, đột nhiên sắp qua khỏi?

 

Khóe mắt liếc trong điện. Hoàng thượng và Thái Thượng Hoàng tình cảm sâu đậm nhất, họ tình phụ tử. Tề Vương và Sở Vương tâm trạng phức tạp hơn, một tia oán khí là thể nào. Đương nhiên cũng tình cảm với Thái Thượng Hoàng, bây giờ Thái Thượng Hoàng sắp qua khỏi, hai vị vương gia còn cha che chở, sẽ cẩn thận suy tính cho tương lai của dòng dõi .

 

Bên ngoài mưa to vẫn rơi, tiếng sấm ầm ầm như rung chuyển trời đất, mà lòng hoảng hốt.

 

Chu Thư Nhân cảm giác, Thái Thượng Hoàng thật sự qua khỏi . Hoàng đế khai quốc qua đời chút dị tượng cũng là bình thường. Vị hoàng đế Thái Thượng Hoàng quả thực tồi, bản công tích lẫy lừng, còn bồi dưỡng thừa kế ưu tú.

 

Nghĩ đến đây, Chu Thư Nhân về phía Hoàng thượng và Thái tử. Nếu Thái tử thuận lợi kế vị, hoàng thất thể duy trì việc bồi dưỡng thừa kế, quốc vận sẽ lâu dài. Đáng tiếc già, sống bao nhiêu năm nữa, dạy dỗ thừa kế của Thái tử về khai thác và sáng tạo.

 

Thái tử nhạy bén, nghi hoặc khi thấy Chu hầu . Đợi khi thì Chu hầu thu hồi tầm mắt. Mấy ngày nay lòng hoang mang, hoàng gia gia ở đây, sẽ thuận lợi kế vị. Mấy ngày nay suy nghĩ nhiều, cuối cùng tự nhạo . Hắn là Thái tử cơ mà, thế mà cũng hoảng loạn thì kế vị?

 

Thái tử cảm nhận lời phụ hoàng vẫn còn quá trẻ. Hắn cứ ngỡ tồi, nhưng vẫn còn quá nhiều thiếu sót. Ánh mắt sáng rực tẩm điện, sẽ hoàng gia gia thất vọng.

 

Tại Chu hầu phủ, qua giờ tan sở, mưa to vẫn ngớt, Thư Nhân vẫn về nhà.

 

Đợi thêm một lúc, hộ vệ cử đón trở về : “Hầu gia cung.”

 

Trúc Lan về phía hoàng cung, trong lòng chùng xuống một nhịp. Thư Nhân vội vã cung đến mức kịp báo tin cho bà, thể thấy tình hình cấp bách đến mức nào. Bà nghĩ đến Thái Thượng Hoàng, hiệu cho Đinh quản gia đưa hộ vệ về nghỉ ngơi, bản thì bất an .

 

Xương Nghĩa bước liền thấy mẫu thần sắc bất an: “Mẫu , ? Cha ạ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-1711-anh-huong.html.]

Trúc Lan ngẩng đầu: “Con cả ướt sũng về sân của , qua đây? Ôi, mau bộ quần áo sạch sẽ .”

 

Xương Nghĩa cúi đầu xuống chân, một vũng nước: “Nước mưa lớn quá. Mẫu , cha ạ?”

 

“Cha con cung , con quần áo .”

 

Xương Nghĩa thấy nha đầu cầm quần áo của cha, liền dậy đồ. Đợi xong, lau tóc ngoài, mẫu thần sắc như thường.

 

Trúc Lan hỏi: “Con tan sở qua đây việc gì ?”

 

Xương Nghĩa xoa tóc, hiệu cho bọn nha đầu ngoài : “Hôm nay Nhị hoàng tử đến Lễ Bộ, nhi tử trò chuyện với Kỷ Đức Minh nên một ít tin tức.”

 

Cậu chỉ tay lên trời, ý tứ rõ ràng.

 

Trúc Lan bất ngờ sự nhạy bén của Xương Nghĩa: “Cha con cung .”

 

Xương Nghĩa hiểu : “Mẫu , ảnh hưởng gì đến nhà ạ?”

 

Điều quan tâm nhất chính là cái . Thái Thượng Hoàng tại vị đối với Chu hầu phủ quan trọng. Thái Thượng Hoàng coi trọng cha, hơn nữa Thái Thượng Hoàng còn mang huyết mạch của Vinh thị nhất tộc, dù chỉ là họ hàng xa, cũng là liên hệ huyết thống.

 

Thái Thượng Hoàng còn nữa, Hoàng thượng đối với Vinh gia tình cảm sâu đậm như .

 

Trúc Lan Xương Nghĩa thêm vài . Xương Nghĩa chỉ là thiên phú sách, nếu , mới là xa nhất của Chu gia. “Con phản ứng nhanh.”

 

Xương Nghĩa cảm thấy thảo luận với mẫu đúng, vẫn luôn mẫu lợi hại, sự thật chứng minh mẫu quả thực lợi hại. Hắn thích những bài văn của mẫu . “Mẫu , trong lòng nhi tử chút hoang mang.”

 

Trúc Lan : “Ảnh hưởng là , nghiêm khắc tuân thủ lễ quân thần, quân chính là quân.”

 

Xương Nghĩa mặc niệm một câu “quân chính là quân”, : “Mẫu , nhi tử cùng ăn cơm nhé?”

 

Trúc Lan: “Được. À , Kỷ Đức Minh là ai?”

 

Xương Nghĩa kể lời thăm dò của Kỷ Đức Minh hôm nay: “Hắn lẽ tính kế Cố Thăng ít, lẽ là điều gì nên mới sợ hãi.”

 

Nhà khiêm tốn, nhưng trong mắt ngoài trở thành một thế lực khổng lồ.

 

Vì mối quan hệ của cha, Chu hầu phủ một mạng lưới quan hệ phức tạp của riêng .

 

Trúc Lan gật đầu tỏ vẻ hiểu, thấy tiếng hắt xì của Xương Nghĩa, liền hiệu cho Thanh Tuyết : “Canh gừng vẫn xong ?”

 

Thanh Tuyết đáp: “Chắc là sắp xong ạ.”

 

Chủ yếu là vì mưa quá lớn nên dễ .

 

Trong hoàng cung, Chu Thư Nhân đến m.ô.n.g chút tê rần. Hắn cũng mới nhớ để tin nhắn cho phu nhân. Lúc đó quá vội vàng, cứ ngỡ cung chỉ thể mặt cuối!

 

Hắn các hoàng tôn đang , thật lòng khâm phục. Rõ ràng khó chịu, nhưng vẫn cố gắng chống đỡ.

 

Thái y vẫn luôn túc trực trong tẩm điện. Hoàng thượng , trong điện im ắng chỉ tiếng bước chân.

 

Đột nhiên thái y lên tiếng: “Thái Thượng Hoàng tỉnh .”

 

Hoàng thượng vội vàng , theo là Thái tử, Tề Vương và những khác. Chu Thư Nhân và các hoàng tôn dám động.

 

Chu Thư Nhân vểnh tai, Hoàng thượng hỏi chuyện, giọng thái y lớn, nhưng khí nặng nề cho , tình hình lạc quan.

 

Một lúc , Tề Vương và Sở Vương , trong tẩm điện chỉ còn Hoàng thượng và Dung Xuyên, ngay cả Thái tử cũng mời ngoài.

 

Chu Thư Nhân về phía Tề Vương và Sở Vương, lúc trong lòng hai vị chắc chắn dễ chịu. Trong điện là hai con vợ cả, đích và thứ mãi mãi là một lằn ranh thể vượt qua.

Loading...