Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 1707: Đến cửa

Cập nhật lúc: 2025-10-16 15:05:51
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trúc Lan phát hiện Lý thị bất động ở cửa: “Vào con!”

 

Lý thị hoảng hốt tỉnh , nàng bà bà tích cóp ít thứ , nhưng những gì mắt vượt xa sức tưởng tượng của nàng. Ánh mắt nàng dừng những vật phẩm lấy : “Mẫu , nghĩ đến việc sắp xếp nhà kho ạ?”

 

Trúc Lan phe phẩy danh sách sính lễ trong tay: “Xương Trung sắp đính hôn, lấy sính lễ .”

 

Lý thị trợn to mắt: “Tiểu sắp đính hôn? Với Vệ tiểu thư ạ?”

 

Sao nàng chút tin tức nào ?

 

Lúc Trúc Lan mới nhớ , hôm qua với Lý thị. Vốn bà định âm thầm từ từ, nhưng giờ thì thẳng thừng. Bà kể lý do đính hôn, cuối cùng : “Vệ tiểu thư tồi.”

 

Đầu óc Lý thị là hình ảnh sắp một em dâu còn nhỏ tuổi hơn cả con dâu . Ôi, cảm giác thật mới lạ. Nàng đặc biệt nhiệt tình : “Mẫu , con giúp .”

 

Trúc Lan nghi hoặc Lý thị, Lý thị vui hơn cả bà . Bà bật lắc đầu, cảm thấy vui mừng. Bao nhiêu thứ mắt, Lý thị vẫn thể giữ tâm thái bình thường, phụ lòng bà yêu quý.

 

Sau khi chọn xong sính lễ, cả Chu phủ đều tin Xương Trung sắp đính hôn.

 

Mấy con dâu tụ tập ở sân chính, bàn tán là về Vệ tiểu thư, em dâu tương lai, các nàng cũng gặp.

 

Tại Vệ gia, Phùng thị kinh ngạc khi Tần vương phi đến cửa, vội vàng đón: “Xin mắt vương phi.”

 

Tuyết Hàm : “Đột nhiên đến cửa phiền bà chứ.”

 

Phùng thị vui mừng còn kịp: “Người thể đến là rồng đến nhà tôm, vương phi mau mời .”

 

Tuyết Hàm đầu đến Vệ gia. Dinh thự của Vệ gia cũng tệ, sân vườn chủ yếu mang phong cách thanh lịch tao nhã, trong sân chính trồng ít hoa cỏ.

 

Phùng thị thấy vương phi hoa cỏ, liền : “ thích hoa cỏ nên trồng nhiều một chút.”

 

“Rất .”

 

Phùng thị khen nên vui, những hoa cỏ đều do bà tự tay vun trồng. “Vương phi mời.”

 

Vào phòng, Trúc Lan động thanh sắc mà quét mắt một vòng, xuống hỏi: “Sao thấy Vệ tiểu thư?”

 

Phùng thị giật : “Nó đang chép kinh văn, vương phi gặp nó ? Vậy gọi nó qua đây.”

 

Tuyết Hàm vội gặp Vệ tiểu thư, : “Không cần gọi Vệ tiểu thư qua . À , mang quà cho Vệ tiểu thư.”

 

Một nữ quan tiến lên đặt chiếc hộp lên bàn, hiệu cho Phùng thị mở xem.

 

Phùng thị chiếc hộp lớn, trong lòng suy đoán nhưng tay vẫn chậm. Chỉ thấy trong hộp là một miếng ngọc bội. “Đây?”

 

Tuyết Hàm giải thích: “Miếng ngọc và ngọc bội của tiểu cùng là một khối nguyên liệu.”

 

Lúc đó cha mua ngọc bội, Dung Xuyên cùng, thuận tay mua luôn mấy miếng còn . Con gái và con trai đều , miếng thì cất kho, hôm nay dùng ngọc để truyền đạt ý tứ.

 

Phùng thị nhịn mà nắm chặt miếng ngọc bội, khóe miệng cứ cong lên mãi, cũng nén xuống . Bà bình tâm trạng kích động, vui sướng : “ sẽ giao cho Hinh Di, bảo nó cất giữ cẩn thận.”

 

Tuyết Hàm mỉm : “Sẽ lúc mang ngoài thôi.”

 

Phùng thị trong lòng cảm khái sự quyết đoán của Chu hầu phủ. Bà còn nghĩ đợi thêm một thời gian. Bà từng lo lắng về Kỷ Dung, Chu hầu phu nhân lợi hại như , Kỷ Dung thể nhảy nhót . Kết quả là hầu phủ trực tiếp đính hôn.

 

Phùng thị đặt ngọc bội hộp: “ hôm nay chim khách hót cành, quả nhiên hỉ sự lớn.”

 

Tuyết Hàm thích sự thông minh của Phùng thị. Người thông minh dạy dỗ con cái sẽ kém. “Vậy lâu nữa, trong nhà còn đang chờ tin.”

 

Phùng thị dám giữ lâu: “ tiễn ngoài.”

 

Giữa trưa, Trúc Lan kéo cả con gái lớn và con gái nhỏ cùng chọn ngày lành. Về phần mời ai mai, bây giờ Chu hầu phủ giống như lúc mới kinh, nguyện ý giúp mai nhiều.

 

Tuyết Mai ngày: “Có gấp gáp quá ạ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-1707-den-cua.html.]

 

Trúc Lan đáp: “Không vội, đồ cưới cho em trai các con, chuẩn xong cả .”

 

Cho nên một chút cũng sẽ luống cuống, chỉ cần mời bà mối chọn ngày là .

 

Tuyết Mai hỏi: “Mẫu , chuẩn từ khi nào ?”

 

Trúc Lan thầm nghĩ, con trai sinh là bà và Thư Nhân bắt đầu chuẩn , nhưng thể . “Chuẩn từ sớm .”

 

Tuyết Mai cũng nghĩ nhiều: “Tiểu sắp đính hôn .”

 

Trúc Lan cũng khỏi cảm khái, nhưng bây giờ bà chỉ còn sự phấn khích. Nói nhỉ, cảm giác mạnh mẽ hơn nhiều so với lúc cưới vợ cho mấy đứa con trai đầu.

 

Ngày hôm lâm triều, thật trùng hợp, Vệ đại nhân hôm nay triều sớm. Chu Thư Nhân cảm nhận ánh mắt, liền hiền lành gật đầu với Vệ đại nhân.

 

Vệ đại nhân trong lòng yên tâm, Chu hầu phủ thật sự kết với nhà . Con gái sắp gả phúc địa, đối với bản và con trai cũng . Có cửa quan hệ thông gia với Chu hầu phủ, ông ở Hình Bộ dù chắn đường khác cũng sợ. Hôm nay về phủ cuối cùng cũng thể ngủ ngon.

 

Hình Bộ thượng thư thắc mắc: “Ngươi quen Chu hầu từ khi nào?”

 

Vệ đại nhân khó xử, đây là triều đình, tiện giấu Thượng thư đại nhân, sợ đính hôn mới sẽ khiến đại nhân cái khác về .

 

May mà Hoàng thượng đến, Hình Bộ thượng thư đầu , Vệ đại nhân thở phào nhẹ nhõm, vận khí của ông tồi.

 

Tan triều, Uông Cự ghé qua: “Vệ gia ?”

 

“Mắt đấy.”

 

Uông Cự : “Hình Bộ thượng thư ngươi mấy , tan triều ngươi gật đầu với Vệ đại nhân, thấy cũng khó.”

 

“Chỉ thể là ngươi đủ chú ý đến .”

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

 

Uông Cự hỏi: “Thật sự định ?”

 

“Đính hôn mà giả ?”

 

“Ta thật ngờ là Vệ gia.”

 

Chu Thư Nhân liếc xéo một cái: “Chuyện ngươi ngờ còn nhiều, đây.”

 

Uông Cự thấy Chu Thư Nhân cùng tiểu công công rời , lắc đầu. Không bao nhiêu đang nhòm ngó Xương Trung, ngờ Vệ gia giành , vận khí của Vệ gia thật .

 

Thời gian trôi qua thật nhanh, các cô nhi thảo nguyên định. Bên Trúc Lan xảy một chuyện bất ngờ, cô gái mà bà giữ dạy học đổi danh ngạch với một cô gái trong danh sách, tất cả là vì trong lòng của cô thảo nguyên.

 

Dưới sự chứng kiến của nữ quan, hai thành . Vốn dĩ trong tay hai mấy đồng bạc, nhưng vì thảo nguyên dạy học chỉ miễn một nửa nợ, mà còn phát một tháng tiền tiêu vặt. Tiền tiêu vặt dạy học ở thảo nguyên cao, tiền phát cần trả nợ. Hai lấy một phần để thành , tiền còn mua ít đồ dùng hàng ngày và rau khô.

 

Không chỉ cặp đôi thành lo toan cuộc sống, những cô nhi khác thảo nguyên cũng mua ít rau khô.

 

Họ dự định đợi đến mùa đông sẽ đổi lấy vật tư với dân du mục, đều là những đứa trẻ thông minh.

 

Bên Trúc Lan việc xong, ngày mai chính là ngày đến Vệ gia mai. Về phần tình hình của Kỷ Dung, Trúc Lan cũng cho theo dõi, sợ xảy chuyện bất ngờ. Dù Kỷ Dung cấm túc, bà vẫn sợ vạn nhất.

 

Trúc Lan trong lòng đang kích động thì Đinh quản gia đến sân chính: “Lão phu nhân, La gia lão phu nhân gặp .”

 

Trúc Lan cảm thấy La gia lão phu nhân hồ đồ, bà lão phu nhân bệnh, còn khỏi hẳn ngoài, chỉ thể là đến xin Kỷ Dung. Bà thầm thở dài: “Mời .”

 

Đinh quản gia đáp: “Vâng ạ.”

 

La gia lão phu nhân nhanh, một trận bệnh lấy ít tinh thần, gầy nhiều, trông càng già nua.

 

Trúc Lan : “Mau mời .”

 

La gia lão phu nhân lời cảm tạ, xuống : “Mạo đến cửa phiền phu nhân.”

 

Trúc Lan hiệu cho nha đầu dâng nước trái cây: “Nghe bệnh, thấy vẫn khỏi hẳn?”

Loading...