Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 1704: Cùng nhau xem kịch
Cập nhật lúc: 2025-10-16 15:05:48
Lượt xem: 22
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vệ Hinh Di ngơ ngác bước phòng riêng, đắn đo một lúc mở lời: “Kỷ tiểu thư hình như sợ huyện chúa.”
Ngọc Văn “” một tiếng: “Có thể là vì cảnh cáo cô chăng?”
Vệ Hinh Di sững sờ, trực tiếp như ? mà, nàng thích tính cách thẳng thắn . “Ở Tần vương phủ ạ?”
Nụ trong mắt Ngọc Văn càng đậm hơn, phản ứng thật nhanh. Nàng thích thông minh, chứ ngốc nghếch thì thôi , nàng sợ nhất là kiểu ngốc bạch ngọt trong truyện của bà nội. Gia thế của họ hợp với kiểu ngốc bạch ngọt, chỉ tổ mang phiền phức về nhà.
Nghĩ , Ngọc Văn uống một ngụm để trấn tĩnh , nàng chỉ ghét kiểu ngốc bạch ngọt.
Ngọc Văn hỏi: “Điểm tâm ở đây tồi, cô thích món nào ?”
Vệ Hinh Di là con gái duy nhất, trong tay thiếu tiền bạc. Hoàn cảnh trưởng thành tạo nên tính cách của nàng, là rụt rè. Nàng thoải mái hào phóng gọi những món thích, còn hỏi: “Huyện chúa thích những món điểm tâm nào?”
Khóe miệng Ngọc Văn cong lên, gọi những món điểm tâm và thích.
Đợi tiểu nhị xuống, Ngọc Văn mới : “Cô và Kỷ tiểu thư thiết ?”
Vệ Hinh Di huyện chúa ấn tượng về , đưa ngón tay trắng nõn : “Tổng cộng gặp ba , chúng .”
Ngọc Văn ý vị sâu xa: “Kỷ tiểu thư gọi tên của cô.”
Vệ Hinh Di nhíu mày: “Cô kết bạn với , nhưng tính cách của và cô hợp, thể hiện thái độ rõ ràng .”
Ngọc Văn trong lòng gật gù, đầu óc tỉnh táo, tồi. “Hôm nay đến chỉ đơn giản là mời cô uống .”
Vệ Hinh Di còn nghĩ đến Kỷ Dung nữa, đầu ngón tay siết chặt, căng thẳng. Đối diện với ánh mắt của huyện chúa, tai nàng đỏ bừng lên. Xong , thấu !
Ngọc Văn bắt nạt khác, vị nếu gì bất ngờ sẽ là tiểu thẩm thẩm tương lai của nàng. “Cô nhặt ngọc bội của tiểu thúc thúc . Tiểu thúc thúc vẫn luôn cảm tạ cô, chỉ là cơ hội. À, ngọc bội đó là quà sinh nhật ông nội tặng cho tiểu thúc thúc.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Vệ Hinh Di thầm mừng vì mắt chằm chằm Chu công tử, nếu rơi mất thì công tử hẳn sẽ buồn. “ nhặt ngọc bội của ai cũng sẽ trả , dám nhận lời cảm tạ.”
Ngọc Văn tủm tỉm: “Phải nhận, nhận.”
Ngoài lâu, Kỷ Dung quả thực nhưng rời hẳn, mà sang cửa hàng đối diện. Nàng chau mày, nghĩ đến việc Tần vương phi dẫn Vệ Hinh Di đến gặp Chu hầu phu nhân, trong lòng càng thêm nặng trĩu.
Bây giờ Vệ Hinh Di cùng An Hòa huyện chúa uống , điều đó chứng tỏ Chu hầu phủ chọn Vệ Hinh Di ?
Sự bất an lên đến đỉnh điểm khi nàng thấy Chu Xương Trung. Nàng tận mắt thấy Chu Xương Trung bước lâu đối diện. Rõ ràng, rõ ràng là họ mới là duyên phận nhất!
Trong phòng riêng của lâu, Trúc Lan Thanh Tuyết con trai đến, liền ăn điểm tâm nữa, dậy áp tai tường lén. Sau đó đối diện với ánh mắt của Thư Nhân: “Thật nên để thấy bộ dạng bây giờ của .”
Đường đường là Chu hầu mà xổm lén góc tường!
Chu Thư Nhân nhỏ giọng : “Nàng là vị nữ viện trưởng đầu tiên mà cũng lén đấy thôi!”
Hai , đó đều gì, vểnh tai lên ngóng.
Xương Trung bước phòng riêng, cửa phòng đóng . Dù trong phòng Ngọc Văn, đóng cửa cũng cho danh tiếng của Vệ tiểu thư, bằng cứ hào phóng mở cửa . Có bình phong che chắn ngay cửa, sẽ khác tưởng bở.
Xương Trung cũng xuống, mà trực tiếp cảm tạ Vệ tiểu thư: “Cảm ơn cô.”
Mặt Vệ tiểu thư đỏ bừng, trời mới khi Chu công tử từng bước tới, nàng căng thẳng đến mức nào. Nàng tự nhủ bình tĩnh. “Không dám nhận lời cảm tạ của công tử, công tử quá khách sáo .”
Xương Trung : “Nhất định cảm tạ. Đây là thiệp gửi cho Vệ nhị công tử, nhờ tiểu thư chuyển giúp.”
Vệ tiểu thư đưa tay nhận lấy, nàng bình tĩnh trở . “Được, nhất định sẽ chuyển cho nhị ca.”
Xương Trung ở lâu, bỏ qua ánh mắt xem kịch của cháu gái, gật đầu với Vệ tiểu thư khỏi phòng.
Hai vợ chồng Trúc Lan đợi đến khi con trai xuống lầu mới dậy. Trúc Lan Thanh Tuyết đỡ đến bên cửa sổ, nàng xem con trai , kết quả là!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-1704-cung-nhau-xem-kich.html.]
Chu Thư Nhân đang đ.ấ.m chân: “Sao ?”
Trúc Lan vẫy tay: “Đến đây, đến đây, qua đây xem .”
Chu Thư Nhân giọng phu nhân cao lên, vội qua, liền thấy một cô nương chặn đường con trai. “Ồ, thằng nhóc đào hoa phết nhỉ.”
Trúc Lan hỏi: “Chàng nghĩ là đào hoa ?”
Chu Thư Nhân bừng tỉnh: “Không là Kỷ tiểu thư mà nàng đấy chứ!”
Trúc Lan: “Ừm.”
Dưới lầu, tâm trạng vốn đang của Xương Trung, khi thấy Kỷ Dung chặn đường liền biến mất. Hắn hít một thật sâu: “Ta thấy nữ tử nên chặn phố, Kỷ tiểu thư thấy ?”
Mặt Kỷ Dung trắng bệch, nàng chỉ là nhất thời xúc động, siết chặt khăn tay: “Ta chỉ cảm tạ ân cứu mạng của công tử.”
Xương Trung: “??”
Đâu , rõ ràng là cháu ngoại gái giúp mà!
Lúc Kỷ Dung cúi đầu, thấy Xương Trung nhanh chóng rời . Đợi nàng ngẩng đầu lên, còn bóng dáng Chu công tử nữa. Kỷ Dung hỏi nha đầu: “Chu công tử ?”
Mặt tiểu nha đầu trắng bệch, nàng hy vọng tiểu thư nhân duyên để thoát khỏi La gia, nhưng nàng càng sợ tiểu thư chọc nên chọc. Nàng nuốt nước bọt: “Chu công tử ạ.”
Kỷ Dung chút hoảng hốt: “Ta đáng sợ đến ?”
Tiểu nha đầu thầm nghĩ, tiểu thư đôi khi quả thực đáng sợ, lão thái thái đều bệnh . “Tiểu thư đáng sợ, .”
Kỷ Dung mím môi, nàng cảm giác như những đường xung quanh đang nhạo , cúi đầu: “Chúng về thôi.”
Tiểu nha đầu thở phào nhẹ nhõm, về là . “Vâng ạ.”
Trúc Lan và Chu Thư Nhân ở lầu xem bộ quá trình. Trúc Lan vui mừng gật đầu: “Con trai nhớ lời dặn.”
Chu Thư Nhân cau mày: “Vị Kỷ tiểu thư là dễ dàng bỏ cuộc .”
Hắn phu nhân ít, tính cách như một khi nhận định cái gì thì khó đổi. Nếu gả gia đình gia thế thấp, tướng công tính tình mềm mỏng, thể khống chế cả gia đình thì còn thể sống lòng. gả gia đình gia thế cao, đối với Kỷ tiểu thư gia đình nhà chồng đều là tai họa.
Kỷ tiểu thư hiện tại cả là gai, quá đ.â.m !
Trúc Lan hừ một tiếng: “Chàng quên là con trai lớn lên nhờ những câu chuyện của em .”
Chu Thư Nhân vui vẻ: “Ừm, cho nên con trai chạy nhanh.”
Hai bên cửa sổ trò chuyện, phòng bên cạnh cũng mở cửa sổ. Từ lúc giọng Trúc Lan cao lên, Ngọc Văn ở phòng bên thấy.
Sau đó Ngọc Văn dậy cửa sổ, cũng thấy chuyện xảy lầu. “!!”
Vệ Hinh Di lấy lạ huyện chúa bên cửa sổ. Nàng tiện một , nên cũng thấy cảnh Kỷ Dung chặn Chu công tử!
Đầu óc Vệ Hinh Di là ý nghĩ Kỷ Dung thích Chu công tử? Nên cuộc chuyện ở phòng bên cạnh.
Ngọc Văn rõ, cầm quạt che mặt. Ông bà nội ở phòng bên cạnh? Hôm qua ông nội mời thái y giả bệnh, nàng cứ tưởng ông nghỉ ngơi, ngờ hai vợ chồng già tò mò đến !
Trong hoàng cung, Hoàng thượng ngán ngẩm một hồi, các đại thần tiếp tục cãi , hít một thật sâu. Chu hầu cũng yên tĩnh, ngài là hoàng đế, ngài cũng trốn!
Hoàng thượng về phía Thái tử, đó lắc đầu. Đứa trẻ vẫn còn quá trẻ!
Thái tử ngơ ngác, phụ hoàng lắc đầu với ?