Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 1691: Cầu tài

Cập nhật lúc: 2025-10-16 05:11:40
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thời gian trôi thật nhanh, Trúc Lan nhận tờ báo mới. Phiên bản báo mới là truyện dài kỳ, mà còn cả truyện ngắn. Số lượng truyện báo cũng nhiều, tổng cộng chỉ năm truyện, lựa chọn dựa mức độ nổi tiếng của tác giả, truyện nào của tác giả mới.

 

Truyện của Trần Thái phi ở trang đầu. Nói thế nào nhỉ, dù Trúc Lan ở thời cổ đại quen với văn chương, nhưng vẫn cảm thấy văn vẫn hơn. Đồng thời, bà cũng thán phục Trần Thái phi là một tài nữ.

 

Lý thị thích truyện, bà kinh ngạc khi thấy chồng mua nhiều như : “Mẹ, đặt bao nhiêu bản ạ?”

 

“Không nhiều, hai mươi bản.”

 

Lý thị: “...”

 

Thế mà nhiều ? Mẹ chồng đặt riêng hai mươi bản, tính thêm các viện khác đặt, nhà đặt gần ba mươi bản. Một tờ báo rẻ.

 

Lý thị nghĩ đến giá cả: “Sao báo truyện đắt như ? Một bản những một trăm năm mươi văn.”

 

“Giấy đắt.”

 

ngừng cải tiến kỹ thuật giấy, giá giấy vẫn giảm xuống. Giấy dùng cho báo cũng là loại nhất, nếu dùng giấy , báo sẽ còn đắt hơn.

 

Lý thị: “Báo nhà của cải đặt nổi.”

 

“Tương lai sẽ hơn.”

 

“Con dâu e rằng thấy .”

 

Trúc Lan thầm nghĩ, chắc . Bây giờ bà xem truyện, đặt tờ báo xuống, lúc bình thường sẽ xem . Trong lòng bà cân nhắc thiệp gửi đến Tề Vương phủ, nhất định chữ ký.

 

Truyện dài kỳ gây ít bàn tán. Số lượng bản in thử nghiệm đều bán hết, lượng đặt mua vẫn tồi, chủ yếu là do giới quyền quý và thương nhân mua, dân thường ai đặt.

 

Tại Hộ Bộ, Chu Thư Nhân trong tay cầm tờ báo mới. Khâu Duyên ngây : “Đại nhân còn xem truyện ?”

 

Chu Thư Nhân: “Ông cũng xem .”

 

Khâu Duyên lắc đầu: “Hạ quan thích truyện.”

 

Ông ngay cả hí viện cũng ít khi , chủ yếu là thích.

 

Tờ báo của Chu Thư Nhân là đặt mua, mà là do Tuyên Truyền Bộ đưa cho ông. Ông cầm lên xem, là kết thúc cũng cách ngắt quãng, thầy dạy mà cũng tự hiểu.

 

Khâu Duyên cảm khái: “Ta thật sự già , chút theo kịp sự đổi.”

 

Ông bao giờ nghĩ rằng triều đình sẽ thêm nhiều bộ như . Dường như từ lúc quen Chu Hầu, triều đình đổi với tốc độ chóng mặt. Ông đối mặt với những sự vật mới chút lực bất tòng tâm.

 

Chu Thư Nhân thầm nghĩ, cho nên tương lai giao cho trẻ tuổi. “Ngày mai lâm triều nhất định sẽ náo nhiệt.”

 

Cũng tất cả đều thể chấp nhận sự đổi, cố chấp nhiều. Mỗi sự đổi gì đều tranh luận một phen, cứ như là để tạo dựng sự tồn tại của . Ông lười cả cho nghiêm túc.

 

Từ khi tin tức lan truyền gây tranh cãi, bây giờ báo chí , tranh cãi nữa, ai!

 

Khâu Duyên : “Ngày mai hạ quan cần lên triều.”

 

Loại náo nhiệt ông xem.

 

Tan sở, Chu Thư Nhân và con trai thứ tư cùng về nhà. Xuống xe ngựa thấy Xương Trí ôm một chiếc hộp: “Con mua gì ?”

 

Xương Trí: “Cha, đây là tranh Cố Thăng tặng con trai.”

 

Chu Thư Nhân vươn tay gì, ý tứ rõ ràng.

 

Xương Trí: “!!”

 

Cuối cùng, Chu Thư Nhân cầm chiếc hộp mất. Xương Trí lâu nhúc nhích, còn xem còn nữa!

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

 

Trở sân chính, Chu Thư Nhân đưa chiếc hộp cho phu nhân: “Tặng cho bà.”

 

“Ông cố ý mua cho ?”

 

Chu Thư Nhân: “Giật .”

 

Trúc Lan mở chiếc hộp , thấy là tranh liền : “Giật của ai ?”

 

“Giật của con trai bà.”

 

Trúc Lan từng xem tranh của Cố Thăng, chữ của . “Tranh của Cố Thăng , đây là cho Xương Trí.”

 

“Nó Cố Thăng tặng nó, mà tin , chắc chắn là nó ám chỉ.”

 

Trúc Lan : “Bây giờ là của .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-1691-cau-tai.html.]

Hôm , tại Hàn Lâm Viện, Cố Thăng đến sớm. Nhìn thấy Chu đại nhân, vội tiến lên: “Đại nhân cảm thấy tranh của hạ quan thế nào?”

 

Xương Trí: “...”

 

Hắn còn mở hộp nữa, cha lên triều sớm, còn gặp cha!

 

Cố Thăng trong lòng giật thót một cái, chẳng lẽ thích? Bức tranh dốc hết tâm huyết để vẽ, là vài ngày mới thành. “Đại nhân?”

 

Xương Trí ho khan một tiếng: “Ta còn xem.”

 

Cố Thăng ngây , mang về nhà mà xem ? Hoàn hồn thì Chu đại nhân .

 

Một tiếng nhạo, Trác Cổ Du tới: “Ngươi thật sự thất vọng, cứ ngỡ ngươi sẽ tặng quà, ngờ .”

 

Cố Thăng: “...”

 

Hắn rõ ràng là ám chỉ mới vẽ!

 

Trác Cổ Du tâm trạng tồi bước phòng. Cố Thăng cũng chỉ đến thế thôi, tảng đá trong lòng tức thì nhẹ nhiều.

 

Xương Trí hành động của khiến thanh danh của Cố Thăng càng , đang cân nhắc chuyện tối nay xem tranh.

 

Tại Tề Vương phủ, Trần Thái phi sớm dùng xong bữa sáng đợi. Lần đầu tiên tìm bà xin chữ ký, hôm qua bà nhận thiệp của Dương thị mục đích, cả đêm ngủ . Dương thị là ai, đó là phụ nữ kỳ tài thể biên sách, thể văn. Dương thị tìm bà xin chữ ký, đây là sự công nhận đối với bà!

 

Tề Vương phi một bên, nàng tin lời của chồng. Đợi đến khi thấy Chu Hầu phu nhân ôm báo chí đến, nàng im lặng!

 

Trúc Lan đặt báo xuống, chút ngại ngùng : “Ta đặt hai mươi bản.”

 

Trần Thái phi híp mắt: “Không , đừng hai mươi bản, trăm bản cũng nhiều.”

 

Trúc Lan: “Vậy sẽ đặt nhiều hơn một chút.”

 

Trần Thái phi: “Được, bà đặt bao nhiêu ký bấy nhiêu.”

 

Trúc Lan thầm nghĩ nhất định đặt nhiều hơn. Bây giờ một tờ báo giá một trăm năm mươi văn, tương lai sẽ tăng lên bao nhiêu . Đây là báo, rõ ràng là vàng!

 

Tề Vương phi hoang mang, nàng tin Chu Hầu phu nhân vì lấy lòng chồng mà mới nịnh nọt bà. “Phu nhân tại đặt mua nhiều như ?”

 

Trúc Lan thể lừa gạt hai phụ nữ mặt, thẳng thắn : “Ta giữ cho con cháu.”

 

Tề Vương phi cảm thấy ý tưởng của Chu Hầu phu nhân thật kỳ lạ. Lại nghĩ đến việc Hầu phu nhân thể biên sách văn, chút ý tưởng kỳ lạ cũng thể hiểu .

 

Trúc Lan với Thái phi: “Bản thảo của nhất định niêm phong cẩn thận. Bây giờ là Ngôn , tương lai thì ? Bản thảo trong tay chính là bằng chứng.”

 

Trần Thái phi: “ , bà đúng.”

 

Trần Thái phi nhận lời nhắc nhở, liền cho mua báo kỳ đầu tiên. Bà cũng giữ nhiều hơn một chút, đây đều là bằng chứng.

 

Đợi khi Trúc Lan từ Tề Vương phủ về nhà, Lý thị tham gia tiệc trở về. Hôm nay nàng dẫn theo Ngọc Nghi và Ngọc Kiều , hai cô nương về sân nghỉ ngơi, Lý thị ở sân chính đợi nàng.

 

Trúc Lan: “Con về nghỉ ngơi, tin tức gì ?”

 

Lý thị giúp chồng quần áo: “Vâng, là tin tức về Vĩnh An Quốc công phủ.”

 

“Chuyện gì con kinh ngạc ?”

 

Lý thị đem quần áo mà chồng treo lên mới đáp lời: “Vĩnh An Quốc công đưa cháu gái hậu viện của Thái tử phủ. Người đấy, con kinh ngạc là vì tiểu thư của Quốc công phủ đính hôn.”

 

Trúc Lan kinh ngạc: “Là Trác Á đó ?”

 

“Chính là nàng , cho nên con dâu mới kinh ngạc.”

 

bất ngờ. Đã định cho nhà nào ?”

 

Lý thị biểu tình chút nên lời: “Định cho nhà họ La.”

 

Trúc Lan: “...”

 

Nhà họ La cầu , mà là tài sản. Con gái trưởng của Vĩnh An Quốc công phủ xuất giá, của hồi môn nhất định sẽ phong phú. Còn Vĩnh An Quốc công phủ thì cầu sự nâng đỡ.

 

Lý thị : “Hôn sự của Vĩnh An Quốc công phủ tất cả đều là liên hôn.”

 

Nàng thích hôn sự của con cái trở thành con bài mặc cả lợi ích. Nàng thích Vĩnh An Quốc công phủ, đối với nhà họ La cũng thiện cảm gì.

 

Trúc Lan : “Lợi ích hết.”

 

Lý thị : “Hôm nay con dâu một ít chuyện về nhà họ La, gần đây thanh danh của nhà họ La ảnh hưởng ít.”

 

 

Loading...