Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 1653: Đắc tội
Cập nhật lúc: 2025-10-13 15:00:15
Lượt xem: 21
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lâm Hi bước tới : “Sơn thủy đồ?”
Ngọc Văn gật đầu: “ , chính là bức sơn thủy đồ .”
Chưởng quỹ vui vẻ mặt: “Tiểu nhân nhận lời nhắn của Huyện chúa nên giữ trưng bày. Huyện chúa mời bên .”
Ngọc Văn bước tới cẩn thận ngắm tranh. Đây là tác phẩm mới của Lưu , vị danh họa luôn giới quyền quý săn đón. “Phiền chưởng quỹ đóng khung giúp , mang .”
Chưởng quỹ tươi rạng rỡ: “Được, tiểu nhân sẽ cho đóng khung ngay.”
Đại nha bên cạnh Ngọc Văn cầm túi tiền, theo một tiểu nhị trong phòng ngoài thanh toán.
Lâm Hi liếc túi tiền, thấy biểu tỷ thèm hỏi giá, trong lòng càng thêm ngưỡng mộ. Ai thể ngờ Lâm Hi quận chúa trong túi đến mười lạng bạc!
Đại nha , đưa tay nhận lấy chiếc hộp từ tay chưởng quỹ. Ngọc Văn : “Chưởng quỹ cứ bận việc .”
Chưởng quỹ: “Tiểu nhân tiễn Huyện chúa.”
Lâm Hi lên tiếng: “Không xem những bức tranh khác ?”
Chưởng quỹ hai mắt sáng lên, ánh mắt đầy mong đợi Huyện chúa.
Ngọc Văn lắc đầu: “Thôi cần.”
Nàng ngoài chỉ để mua tranh, mua xong thì về phủ nghỉ ngơi. Nói , nàng bước khỏi phòng, nhưng bước chân bỗng dừng .
Lâm Hi thắc mắc: “Sao nữa?”
Ngọc Văn ho khan một tiếng: “Thật xem một chút cũng .”
Lâm Hi: “??”
Khi thấy Cố Thăng đang ngắm tranh ở lầu, Lâm Hi liền: “!!”
Chưởng quỹ ý tứ qua , vui vẻ : “Để tiểu nhân tự giới thiệu.”
Ngọc Văn xua tay: “Không cần, chưởng quỹ cứ việc , và biểu tự xem là .”
Chưởng quỹ bắt trọng điểm, “biểu ”, hận thể tự tát một cái. Sao ngốc đến mức nhận Lâm Hi quận chúa cơ chứ. Hắn vội : “Tiểu nhân mắt Quận chúa.”
Lâm Hi để tâm: “Ngươi cứ việc .”
Lúc chưởng quỹ dám nhiều, để một tiểu nhị vội vàng rời .
Cố Thăng cùng Ngô Thượng Hằng đến đây. Hắn đến chỉ để xem cho mắt, tranh ở họa lâu hề rẻ, nỡ mua. Hắn chỉ đành trơ mắt vị phò mã tương lai trong chốc lát mua hai bức tranh.
Ngô Thượng Hằng đột nhiên kéo tay áo Cố Thăng: “Lâm Hi quận chúa và An Hòa Huyện chúa kìa.”
Cố Thăng theo hướng Ngô Thượng Hằng, quả đúng là An Hòa Huyện chúa. Huyện chúa trong bộ váy đỏ rực rỡ như lửa, khiến nhớ đầu gặp gỡ.
Ngô Thượng Hằng nhận điều . Hắn tuy ham chơi nhưng đầu óc cực kỳ lanh lợi, nếu chẳng thể đỗ tiến sĩ sự cưng chiều của cha . Hắn là chỉ cảm xúc cao, ánh mắt cứ qua giữa Cố Thăng và An Hòa Huyện chúa.
Lâm Hi bước tới: “Tỷ phu tương lai.”
Ngô Thượng Hằng lòng thoải mái: “Quận chúa dạo cung ?”
Lâm Hi: “Có chứ, hôm qua mới cung.”
Ngô Thượng Hằng ho nhẹ một tiếng: “Ta mua hai bức tranh, thấy , tặng cho công chúa.”
Lâm Hi: “Không thành vấn đề, ngày mai cung sẽ mang giúp .”
Ngô Thượng Hằng vội cảm tạ: “Cảm ơn Quận chúa.”
Công chúa là vị hôn thê, cái lợi cũng cái hại. Cái lợi là tặng quà ai dị nghị, thể quang minh chính đại mà tặng. Cái hại là gặp công chúa một thật khó, mà cũng tiện thường xuyên cung phiền!
Cố Thăng siết c.h.ặ.t đ.ầ.u ngón tay: “Huyện chúa đến mua tranh ?”
Ngọc Văn : “Phải, một bức tranh sơn thủy. Cố đại nhân cũng đến mua tranh ?”
Cố Thăng: “Ta cùng Ngô công tử.”
Ngô Thượng Hằng nhắc đến , : “Cố ít khi ngoài, nếu mời thì chắc chỉ ở nhà vẽ tranh thôi. Hôm nay mời đến giúp tham khảo một chút.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-1653-dac-toi.html.]
Cố Thăng nên lời, nào cần tham khảo gì , còn ngắm xong thì vị mua .
Ngọc Văn mở miệng: “Tranh của Cố đại nhân quả thật .”
Ngô Thượng Hằng: “Ta cũng thích tranh của Cố , đặc biệt là tranh vẽ hoa mai.”
Cố Thăng tự nhiên dời tầm mắt, dám tiếp tục chiếc váy đỏ của Huyện chúa. Gần đây, trong bức tranh hoa mai của thêm bóng . Hắn vẽ xong vội cất . Đầu ngón tay bất giác cào nhẹ lòng bàn tay. “Huyện chúa thích tranh hoa mai ?”
Ngọc Văn ý mặt càng đậm hơn: “Thích.”
Cố Thăng đầu , đáy mắt cũng ánh lên ý .
Một tuần , Ngọc Văn và Lâm Hi rời khỏi họa lâu. Ngô Thượng Hằng nhịn nhỏ giọng hỏi: “Ngươi là ý gì đó chứ? Không đả kích ngươi , nhưng ở kinh thành cưới Huyện chúa bao nhiêu mà kể, ngươi chẳng ưu thế gì cả.”
Cố Thăng: “Ừm.”
Ngô Thượng Hằng ngây , chỉ trả lời một tiếng “ừm” là ý gì?
Tại Chu Hầu phủ, Trúc Lan nhận bức tranh: “Bao nhiêu bạc ?”
Ngọc Văn giơ ngón tay : “Hai trăm lạng ạ.”
Trúc Lan họa lâu thách nhiều. “Bức tranh thích.”
Ngọc Văn: “Bà nội thích là ạ.”
Trúc Lan thấy Lâm Hi cứ mặt quỷ, liền hỏi: “Các cháu ở họa lâu gặp ai ? Để đoán xem, Cố Thăng?”
Lâm Hi giơ ngón tay cái: “Bà ngoại liệu sự như thần.”
Trúc Lan ngạc nhiên: “ là duyên phận.”
Bà do cháu gái sắp đặt, mà cũng thể gặp , quả thật là duyên.
Thoáng cái đến ngày đại hôn của Thái tử. Lễ nghi đại hôn vô cùng rườm rà, trong ngày đại hôn, khắp các con đường đều treo đèn kết hoa màu đỏ, kinh thành náo nhiệt cả ngày. Địa vị của Thái tử vững chắc, tiệc đãi khách hôm nay càng thêm long trọng, khiến các quan viên Lễ Bộ vô cùng căng thẳng. Mãi cho đến khi việc kết thúc mà xảy sơ suất nào, các quan viên Lễ Bộ mới thở phào nhẹ nhõm.
Ba ngày đại hôn của Thái tử là lễ mặt, Trúc Lan mặc cáo mệnh phục. Hôm nay Hoàng hậu mời các mệnh phụ phu nhân cung, vì Thái tử phi.
Trong hoàng cung, Trúc Lan gặp Thái tử phi Thượng Quan Giai. Thái tử phi ngay bên tay Hoàng hậu, hành lễ xong, Hoàng hậu ban cho chỗ .
Lâu gặp Hoàng hậu, đều lên tiếng khen khí sắc của bà .
Hoàng hậu kéo tay Thái tử phi: “Thái tử đại hôn, Giai nhi là đứa trẻ hiếu thuận, bổn cung cần lo nhiều cho Thái tử nữa. Vợ chồng chúng nó tình cảm , bổn cung vui mừng nên tinh thần cũng lên.”
Trúc Lan đưa mắt các vị mệnh phụ, lời của Hoàng hậu tuy thiết nhưng khiến sắc mặt một vài chút khác thường.
Hoàng hậu tiếp: “Bổn cung chỉ mong vợ chồng chúng nó khi thành hôn sẽ sống hòa thuận, sớm ngày sinh cho bổn cung một đứa cháu trai.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Thái tử phi gương mặt điềm tĩnh thoáng ửng hồng: “Mẫu hậu.”
Hoàng hậu nụ càng sâu hơn, ánh mắt dừng bụng Thái tử phi, nhưng khóe mắt liếc những vị mệnh phụ sắc mặt khẽ biến.
Trúc Lan nhàn nhã uống . Vở kịch hôm nay, bà chỉ là xem kịch hóng chuyện. Thái tử mới đại hôn mà kìm , địa vị Thái tử vững chắc, ai cũng đang nhòm ngó vị trí trắc phi.
Trúc Lan về phía Hoàng hậu, những lời hôm nay, e rằng là do Thái tử bày mưu. Ánh mắt bà liếc qua Thái tử phi, vị trí Thái tử phi quả dễ . Sau đó bà thu hồi ánh mắt, may mà những cuộc tranh đấu liên lụy đến Chu gia.
Trúc Lan khỏi cung về nhà, Lý thị ở cửa đón: “Mẹ, mệt ạ?”
Trúc Lan: “Cứ như thì mệt. Sao con ở cửa chờ?”
“Con dâu lo cho , ở sân yên.”
Trúc Lan trong lòng ấm áp: “Về phòng .”
Trở về sân chính, Trúc Lan cáo mệnh phục , hiệu cho Lý thị đừng vội việc, xuống chuyện. Lý thị hỏi: “Mẹ, hôm nay các mệnh phụ cung, xảy chuyện gì chứ ạ?”
Trúc Lan: “Không , Hoàng hậu chỉ gõ vài câu thôi.”
Lý thị: “Thái tử mới đại hôn, họ chẳng kiêng dè Thượng Quan gia chút nào.”
Trúc Lan xa xăm : “Chỉ cần hậu viện của Thái tử thì sớm muộn gì cũng sẽ đắc tội, còn gì mà kiêng dè. Hôm nay Hoàng hậu lên tiếng cảnh cáo, cũng là truyền đạt ý của Thái tử, kinh thành sẽ yên tĩnh một thời gian.”
Lý thị: “Yên tĩnh là .”
Trúc Lan hỏi: “Hành lý của Minh Thụy thu dọn xong ?”