Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 1637: Rất quen thuộc?
Cập nhật lúc: 2025-10-12 15:03:58
Lượt xem: 20
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chu Thư Nhân nhanh rõ tình hình phía . Hai chiếc thuyền đang cập sát , dường như đang giao dịch thứ gì đó. Còn gì rõ nữa, buôn lậu vẫn luôn thể dẹp bỏ .
Chu Thư Nhân buông ống nhòm: “Thái Thượng Hoàng, ý của là?”
Thái Thượng Hoàng đầu chiếc thuyền hải quân cách họ một , chút hăm hở: “Làm một vụ nhé?”
Chu Thư Nhân: “Gì ạ?”
Thái Thượng Hoàng phấn khích: “Phía đang buôn lậu, thấy kích cỡ thuyền ? Tịch thu bán thể đổi ít bạc. Ngươi ngày nào cũng kêu Hộ Bộ tiền , mắt chính là bạc đấy!”
Chu Thư Nhân: “...”
Ông đúng là ngày nào cũng kêu tiền, đó là vì ông kế hoạch tiêu tiền. Thực quốc khố vẫn tiền!
Thái Thượng Hoàng hiệu cho thuyền tiến lên, thuyền của họ động, hải quân sẽ theo kịp. “Đi cùng ngươi đúng là may mắn.”
Chu Thư Nhân: “Thái Thượng Hoàng, chúng qua đó sẽ nguy hiểm.”
Thái Thượng Hoàng: “Có trẫm ở đây.”
Chu Thư Nhân: “!!”
Ông chỉ nghỉ phép thôi mà, khó thế !
Hải quân phía thấy tín hiệu cờ, nhanh chóng theo lên. Mặt Chu Thư Nhân còn biểu cảm. Thuyền buôn lậu phía thấy , định tách bỏ chạy.
Hải quân b.ắ.n một phát đại bác cảnh cáo, đó đuổi theo.
Chu Thư Nhân vuốt cằm: “Vẫn còn chậm quá.”
Thái Thượng Hoàng đang phấn khích, hỏi: “Cái gì chậm?”
“Thần tốc độ thuyền chậm.”
Thái Thượng Hoàng vẻ ngươi đang đùa: “Thuyền của triều đình là tiên tiến nhất.”
Luôn thám tử lẻn xưởng đóng thuyền trộm bản vẽ, bắt bao nhiêu tên !
Chu Thư Nhân cảm nhận vợ nắm nhẹ tay , ông liền , cứ từ từ, ông vội.
Thái Thượng Hoàng để ý nhiều, sự chú ý của ông đều đổ dồn thuyền buôn lậu. Hải quân nhanh khống chế hai chiếc thuyền, “Chúng cũng qua đó .”
Khi thuyền qua đến nơi, Thái Thượng Hoàng hề sợ nguy hiểm mà lên thẳng thuyền buôn lậu. Trên thuyền vẫn còn hàng hóa giao dịch xong.
Chu Thư Nhân cũng lên thuyền. Đối với một vị Hộ Bộ Thượng thư, phản ứng đầu tiên của ông là những món hàng trị giá bao nhiêu tiền.
Thái Thượng Hoàng kiểm tra xong: “Phần lớn là lương thực.”
Chu Thư Nhân vốc một nắm gạo: “Gạo mới năm ngoái.”
Thái Thượng Hoàng: “Phải điều tra rõ.”
Chu Thư Nhân khẩy: “ là điều tra rõ, che chở dám giao dịch ban ngày.”
Sắc mặt Thái Thượng Hoàng khó coi, ánh mắt dò xét về phía hải quân: “Trở về điều tra.”
Chu Thư Nhân gật đầu: “ là điều tra kỹ.”
Thái Thượng Hoàng giọng não nề: “Ngươi cùng trẫm trở về.”
Chu Thư Nhân: “... Thế thì quá đáng .”
Thái Thượng Hoàng: “Hả?”
Chu Thư Nhân cúi đầu: “Thần vì triều đình trấn giữ Hộ Bộ, mấy năm nay từng nghỉ ngơi đàng hoàng, cũng còn cơ hội ngoài . Ai.”
Thái Thượng Hoàng rõ Chu Thư Nhân đang giả vờ: “Thôi , trẫm về.”
Chu Thư Nhân cố nén nụ đang chực nở: “Vất vả cho Thái Thượng Hoàng .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-1637-rat-quen-thuoc.html.]
Thái Thượng Hoàng hừ một tiếng. Cuối cùng, Thái Thượng Hoàng về, còn Thái hậu thì .
Trúc Lan chiếc thuyền xa dần, trong lòng tấm tắc hai tiếng, Thái hậu và Thái Thượng Hoàng đang giận dỗi !
Thái hậu Lâm Hi bầu bạn, phiền hai vợ chồng Chu Thư Nhân. Sau khi thích nghi vài ngày, buổi tối bà cũng thể ngủ ngon. Ban ngày thì câu cá, gặp đảo nhỏ thì lên xem. Tổng cộng mười mấy ngày nghỉ, thực cũng quá xa chuẩn về.
Tại kinh thành, trong tiệc cưới nhà họ Cố, Cố Ngạn lớn tuổi, hôn lễ chút gấp gáp. Cố Thăng giúp tiếp đãi khách, khách cũng nhiều, đều là hàng xóm và một đồng liêu quen .
Cố Thăng tiểu nhị báo, sững , đó sân đến đầu ngõ, gặp xe ngựa của hầu phủ.
Rèm xe kéo , Ngọc Văn đưa hai món quà trong tay qua: “Tiểu thúc thúc ở kinh thành, đây là quà của tiểu thúc thúc.”
Cố Thăng phát hiện, huyện chúa hợp với màu đỏ. Hôm nay nàng mặc váy đỏ. Chàng dời mắt : “Ta Chu công tử ở kinh thành.”
Nếu , nhất định sẽ gửi thiệp.
Ngọc Văn tiếp, mà : “Quà đưa đến, phiền Cố đại nhân nữa.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Cố Thăng ngơ ngác xe ngựa của hầu phủ rời , cúi đầu món quà trong tay mới nhận gì đó đúng, nên là hai phần quà. Chưa kịp nghĩ thì thấy.
“Cố Thăng.”
Cố Thăng đầu thì thấy Kỷ Đức Minh tới: “Ngươi đến đây gì?”
Kỷ Đức Minh : “Ta đại ca ngươi thành , chúng cùng từ một châu đến, qua uống ly rượu mừng.”
Cố Thăng một nữa chứng kiến sự mặt dày của Kỷ Đức Minh: “Xin mời về.”
Kỷ Đức Minh như thấy, ngược dò xét chằm chằm Cố Thăng: “Vừa là An Hòa huyện chúa, ngươi và huyện chúa quen ?”
Cố Thăng đen mặt: “Im miệng.”
Đáy mắt Kỷ Đức Minh ánh lên vẻ ghen tị, giọng điệu châm chọc: “Khó trách ngươi từ chối hôn sự, hóa là thèm để ý đến tiểu thư nhà quan tứ phẩm, mà là nhắm đến An Hòa huyện chúa. Ta cứ tưởng ngươi quang minh lạc lắm chứ, a.”
Cố Thăng trợn mắt giận dữ: “Ta dơ bẩn như ngươi, ở đây chào đón ngươi.”
Nói , Cố Thăng xoay rời .
Kỷ Đức Minh trầm mặt, điều quan tâm là ý tứ của Chu Hầu phủ. Nếu, , đắc tội với Cố Thăng !
Ngày hôm , tại Hàn Lâm Viện, Xương Trí nhận thấy ánh mắt dò xét của Trác Cổ Du, lạnh mặt: “Có việc?”
Lòng Trác Cổ Du như lửa đốt. Tối qua nhận tin, Chu Hầu phủ mắt , ngược để ý đến Cố Thăng. Hắn thể tin , nhưng vẫn kìm mà dò xét.
Ánh mắt Xương Trí càng lạnh hơn. Ông ở Hàn Lâm Viện mặt nghĩa là ông hiền lành. Đối mặt với kẻ tính kế con gái , ông càng khách khí: “Tránh .”
Trác Cổ Du mím môi lùi một bước, Xương Trí lạnh mặt rời . Hôm nay ông cung.
Trác Cổ Du trở về phòng, mắt lạnh chằm chằm Cố Thăng: “Nói đến, ngươi còn từng cung.”
Cố Thăng Trác Cổ Du đang nổi điên gì: “Thì ?”
Trác Cổ Du thấy sự ghen tị trong mắt Cố Thăng, giống như đ.ấ.m bông gòn, cảm giác thật khó chịu. Hắn một tiếng nào mà rời .
Cố Thăng thật sự ghen tị với Trác Cổ Du, rõ xuất của , nên bình tĩnh.
Trong hoàng cung, Hoàng thượng đang xem kết quả điều tra của phụ hoàng. Hải quân vinh danh quá nhiều, nên điều tra kỹ lưỡng.
Xương Trí tiến , Hoàng thượng : “Thời gian trôi nhanh thật, Chu hầu rời kinh tám ngày .”
Xương Trí trong lòng vui vẻ, cha ở nhà ai quản thúc. “Còn bảy ngày nữa gia phụ sẽ trở về.”
Hoàng thượng hiệu cho Xương Trí , trò chuyện một hồi, đột nhiên hỏi: “Về Thám hoa lang, ái khanh thấy thế nào?”
Tim Xương Trí đập thót một cái, cho rằng chuyện con gái để ý Thám hoa lang Hoàng thượng : “Khá ạ?”
Hoàng thượng nghi hoặc qua: “Ái khanh cũng chuẩn ?”
Xương Trí lúc mới nhận , lo bò trắng răng. Hoàng thượng chỉ đơn thuần hỏi về con Cố Thăng. “Trong mắt thần, Thám hoa lang là một trầm , trong lòng tính toán.”
Hoàng thượng tại thường xuyên gặp Trạng nguyên và Trác Cổ Du, mà gặp Cố Thăng, là coi trọng , mà ngược , ngài cảm thấy Cố Thăng tệ, nên khảo nghiệm một phen. “Trẫm hỏi qua Trạng nguyên và Bảng nhãn về Thám hoa lang trong mắt họ.”
Xương Trí thầm nghĩ, Trạng nguyên quá khéo léo, chuyện chắc chắn trung lập, đắc tội ai. Trác Cổ Du ngốc, nên sẽ . Hoàng thượng thật sự Trác Cổ Du chèn ép Cố Thăng ? Hoàng thượng cả đấy.