Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 1610: Bị bệnh

Cập nhật lúc: 2025-10-10 14:25:53
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trúc Lan cũng thấy nghi hoặc, đây là công chúa chứ hoàng tử, công chúa khỏi cung vốn dễ dàng, càng cần đến việc cung ở tạm.

 

Lý thị: “Có thể trong cung xảy chuyện gì ạ?”

 

Trúc Lan cảm thấy , nếu thực sự chuyện, con gái sẽ gửi tin về. “Đợi Ngọc Điệp và mấy đứa ngày mai trở về sẽ rõ ràng thôi.”

 

Lý thị cũng nghĩ nhiều nữa, đem sổ sách thu dọn : “Mẹ, nghỉ ngơi , con xin về .”

 

Trúc Lan gật đầu: “Được.”

 

Lý thị khỏi chủ viện, ngẩng đầu lên thấy tuyết bắt đầu lất phất rơi, nàng rụt cổ . Nàng lo lắng cho con trai cả đang ở thảo nguyên xa xôi. Thảo nguyên đông vô cùng khổ hàn, ở , ăn cũng , khó ăn một miếng rau xanh.

 

Lý thị chồng , mùa xuân hạ phơi ít rau khô, đông gửi thảo nguyên mấy đợt, đợt gần nhất chắc là tới nơi .

 

như Lý thị tính toán, Minh Vân nhận thức ăn từ kinh thành gửi tới. Thảo nguyên thiếu thịt, nhưng thiếu các loại rau dưa và trái cây. Minh Vân từ đầu mùa đông đến giờ đều sống dựa rau khô từ kinh thành gửi đến.

 

Cậu cũng từng nghĩ đến việc xây nhà ấm ở thảo nguyên, đáng tiếc thảo nguyên đông thiếu củi lửa. Ngay cả than sưởi cũng dùng dè sẻn, lấy lượng than lớn để cung cấp cho nhà ấm.

 

Minh Vân từng túi rau khô dỡ xuống, nụ mặt hề tắt, đặc biệt là khi thấy một rương lá , Minh Vân chỉ tự khuân vác.

 

Ngô Minh động tĩnh tới: “Toàn là những thứ hiếm ở thảo nguyên, chia một ít nhé?”

 

Minh Vân cầm lấy danh sách: “Không cần chia, ở đây phần của thúc.”

 

Ngô Minh nhận lấy danh sách, : “Vẫn là nuôi nhớ thương .”

 

Minh Vân ho khan một tiếng: “Thẩm thẩm cũng nhớ thương ngài.”

 

Ngô Minh , nương tử đúng là nhớ thương , nhưng thiếu hương vị quan tâm thực sự. Hắn trừ đầu mùa đông nhận rau khô nhà gửi, đó chẳng nhận gì nữa. Hắn rõ đợt rau khô đầu mùa đông đó lẽ là do nuôi nhắc nhở. Thư của nương tử như một vẫn là những lời quan tâm, nhưng vẫn thể nhận chút oán giận.

 

Nương tử chăm sóc hai đứa nhỏ, còn để tâm đến các thê và con cái của họ, hao tổn ít tâm sức.

 

Cuối cùng là mấy cái rương bọc chăn bông kín mít. Minh Vân xem qua danh sách, yết hầu giật giật, là trái cây, còn cả rau dưa tươi.

 

Táo đông hỏng ít, nhưng vẫn ăn . Minh Vân chia cho gã sai vặt và hộ vệ bên cạnh , còn chia cả lê và hồng đông lạnh hỏng.

 

Mỗi kinh thành gửi đồ tới, chỉ gã sai vặt và hộ vệ của Minh Vân vui mừng, mà các quan viên quen với Minh Vân cũng vui lây.

 

Thức ăn từ kinh thành kho, các đồng liêu nhận tin liền kéo đến.

 

Minh Vân mang ít lê và hồng đông lạnh rã đông để chiêu đãi: “Mọi đừng khách khí.”

 

Không cần Minh Vân , ai khách khí cả.

 

Một đồng liêu của Minh Vân đột nhiên hỏi: “Chu đại nhân, châu thành dọn dẹp sạch sẽ, chúng định đón gia quyến đến đây, tìm mấy căn nhà, đại nhân mua chung ?”

 

Động tác gặm lê của Minh Vân dừng . Châu thành trải qua một năm dọn dẹp cẩn thận, quả thực an . Nơi vị trí địa lý là trạm trung chuyển buôn bán lớn nhất, sẽ là châu thành phồn vinh đầu tiên ở thảo nguyên. Cậu thật sự từng nghĩ đến việc để nương tử mang con cái đến đây. “Các vị cứ mua .”

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

 

Mấy trong nhà liền đổi chủ đề. Ngô Minh và những khác lượt rời , hỏi: “Ngươi thật sự định đón vợ con đến ?”

 

Minh Vân lắc đầu: “Để hãy tính. Còn thúc thì ?”

 

Ngô Minh : “Ta cũng vội.”

 

Minh Vân cảm thấy gối chiếc khó ngủ, trong lòng hoài bão, tuy nhớ thương vợ con nhưng sẽ để điều đó ảnh hưởng đến kế hoạch.

 

Ngày hôm , Ngọc Điệp và mấy cô nương ăn sáng xong liền đến phủ họ Nhiễm. Quản sự của phủ Nhiễm sớm chờ ở cửa. Ngọc Điệp và gặp Tề thị , đó mới đến sân của công chúa.

 

Công chúa Trân Nguyệt đang một đ.á.n.h cờ, thấy tiếng bước chân, nàng ngẩng đầu. Ngọc Điệp và hành lễ, công chúa : “Các ngươi đến , mau đây .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-1610-bi-benh.html.]

 

Ngọc Văn là huyện chúa, nên mở lời : “Trên chúng con còn lạnh, đợi tan bớt sẽ qua ạ.”

 

Trân Nguyệt hiệu cho cung nữ thu dọn bàn cờ, dặn dò cung nữ bưng bánh. Đợi bánh dọn xong, Ngọc Điệp và mới .

 

Trân Nguyệt hiệu cho mấy cô nương uống , giải thích: “Ta với các ngươi quen , khỏi cung liền nhịn mời các ngươi đến đây, các ngươi đừng câu nệ.”

 

Ngọc Điệp và quả thực câu nệ. Chu Hầu phủ và Nhiễm phủ quan hệ thông gia, thái độ đối với công chúa cung kính tự nhiên.

 

Ngọc Điệp uống : “Chúng con nhận mời bất ngờ, xác nhận mấy mới tin là cung ở tạm.”

 

Trân Nguyệt : “Mấy ngày bệnh một trận, mẫu phi xin chỉ thị của mẫu hậu, mới đồng ý cho cung ở tạm.”

 

Ngọc Văn phát hiện công chúa Trân Nguyệt quả thực gầy ít. Lần nàng cung bái kiến Hoàng hậu, má của công chúa Trân Nguyệt vẫn còn bầu bĩnh.

 

Trân Nguyệt tiếp tục đề cập đến chuyện trong cung. Nàng là tính kế. Trong cung chỉ hai vị công chúa, Đích công chúa ai dám động , nên chủ ý liền nhắm đến nàng. Nàng xảy chuyện cũng đủ để gây sự chú ý, nhưng liên lụy đến quá nhiều , cho nên nàng bệnh”.

 

Trân Nguyệt hồi tưởng , bèn đổi chủ đề: “Ta cung ở tạm cũng thể tùy ý khỏi phủ, các ngươi kể cho chuyện náo nhiệt ở kinh thành ?”

 

Ngọc Điệp : “Được ạ.”

 

Ở kinh thành chuyện náo nhiệt nào mà nàng , đến tất nhiên sẽ nhắc đến Trác Cổ Du của Vĩnh An Quốc công phủ.

 

Trân Nguyệt ở trong cung tin tức nhiều lắm. Nàng ngoài việc thỉnh an, phần lớn thời gian đều ở bên cạnh mẫu phi, hơn nữa nàng thích hỏi han, nên ít về Vĩnh An Quốc công phủ ở kinh thành.

 

Trân Nguyệt: “Vĩnh An Quốc công phủ?”

 

Ngọc Điệp gật đầu: “Vâng, là cháu trưởng của Quốc công phủ. Ở kinh thành mở sòng cá cược, cược rằng Trác Cổ Du tất sẽ đỗ cao, thậm chí còn chừng sẽ là Thám hoa lang.”

 

Ngọc Văn: “Cá cược?”

 

Ngọc Điệp gật đầu: “Nguyên Bác cũng đặt cược, khụ khụ, tiện thể cũng đặt giúp một ít.”

 

Trân Nguyệt tò mò: “Đặt cho ai?”

 

Ngọc Điệp tủm tỉm: “Chúng đặt Trác công tử sẽ đỗ cao, còn về Thám hoa lang thì chắc.”

 

Nàng vẫn còn nhớ Cố công tử, vị dung mạo hề thua kém Trác công tử. Họ còn đặt cược cho các thí sinh khác nữa.

 

Trân Nguyệt cảm thấy ngoài cung thú vị vô cùng: “Ta…”

 

Thôi , nàng là công chúa, nhất cử nhất động của nàng đều mang ý nghĩa khác biệt. Vạn nhất , chừng sẽ lời đồn nàng để ý đến Trác công tử, nhất định sẽ gây phiền phức. Nàng tìm phò mã sớm như .

 

Ngọc Điệp thì cần kiêng dè, nàng đính hôn, hơn nữa tiền của nàng là đặt cùng với Nguyên Bác, ngoài chỉ nghĩ là Nguyên Bác tự đặt.

 

Chuyện công chúa cung ở tạm là bí mật, nhưng tin tức trong cung nghiêm ngặt, bất kỳ thông tin nào lọt ngoài. Ngày thứ ba công chúa cung, ban đầu còn đoán Đại công chúa Hoàng thượng ghét bỏ .

 

Kết quả Hoàng thượng phái Trương công công mang trang sức đến cho công chúa, lời đồn liền tan biến.

 

Hôm đó, công chúa Trân Nguyệt dạo phố. Trúc Lan yên tâm, liền cùng Tề thị đưa các cô nương dạo phố.

 

Ánh mắt Tề thị cứ chằm chằm công chúa, Trúc Lan nhỏ giọng : “Bà cứ như sẽ thu hút sự chú ý.”

 

Tề thị đau lòng cho cháu ngoại gái, từ khi Đích công chúa, cháu ngoại gái càng trở nên trầm lặng hơn. Nghĩ đến cháu ngoại gái tính kế, trong lòng bà hận đến nghiến răng.

 

Tề thị thu ánh mắt: “Bà đúng.”

 

Mấy cô nương mua ít đồ, dạo hồi lâu chút mệt, cả đoàn liền đến tửu lầu.

 

 

Loading...