Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 1591: Biện pháp

Cập nhật lúc: 2025-10-09 14:51:09
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Thư Nhân cùng các cháu gái về phủ, quần áo tiền viện thấy Khương Đốc và Mộc Phàm. Hai đang cùng Minh Thụy và mấy khác sách trong thư phòng. Tàng thư của Chu gia vô cùng phong phú, ít bản sách hiếm. Mộc Phàm và Khương Đốc dám lơ là, tranh thủ thời gian sách.

 

Hiếm khi ông về sớm như , tâm chỉ điểm một vài điều.

 

Xương Trung ôm cánh tay cha: “Cha, hôm nay về sớm ?”

 

Chu Thư Nhân “ôi” một tiếng: “Thằng nhóc thối , nặng bao nhiêu , đừng đè lên .”

 

Xương Trung hì hì, tay vẫn buông .

 

Giọng Chu Thư Nhân đầy cưng chiều: “Hôm nay cùng Hoàng thượng đến lâu, lâu gặp Ngọc Điệp và mấy đứa em nó, nên về cùng luôn.”

 

Xương Trung hiểu : “Vì mấy cuộc biện luận xuất sắc ạ?”

 

“Ừm, chất lượng của các cử nhân cao.”

 

Hôm nay gặp xuất sắc, nhưng trong vài ngày ngắn ngủi mấy cuộc biện luận xuất sắc, chứng minh sự cạnh tranh khốc liệt của bảng vàng năm nay.

 

Khương Đốc xong căng thẳng: “Ông ngoại, con…”

 

Chu Thư Nhân vuốt râu, hiệu cho tất cả xuống mới : “Trà lâu ở kinh thành cuối năm sẽ nghỉ. Các con thể đến lâu xem thử, cũng coi như là , trong lòng sự chuẩn , để kế hoạch sách cho .”

 

Khương Đốc và Mộc Phàm: “Vâng ạ.”

 

Chu Thư Nhân : “Hai con đừng căng thẳng. Nhà chúng tham gia nhiều khoa cử, kinh nghiệm đầy . Đáng tiếc Minh Vân đang ở thảo nguyên. mà, tứ cữu của các con đang ở nhà, buổi tối bảo nó dạy dỗ các con.”

 

Khương Đốc và Mộc Phàm kích động. Tứ cữu là giỏi sách nhất, hàng năm ở Hàn Lâm Viện. Có tứ cữu ở đó, họ sẽ thêm phần chắc chắn.

 

Chu Thư Nhân chỉ giá sách: “Trên đó các đề thi của các kỳ , các con cũng thể thử xem. Không hiểu thì cứ hỏi, trong nhà nhiều như mà!”

 

Khương Đốc và Mộc Phàm dậy: “Làm ông ngoại bận lòng .”

 

Chu Thư Nhân cũng giống như các trưởng bối trong thiên hạ, đều hy vọng tiểu bối tiền đồ. Lấy sách họ đang xem qua: “Các con hiểu, nhân lúc hôm nay thời gian cứ việc hỏi.”

 

Cơ hội quá hiếm , chủ yếu là vì ông bận.

 

Hôm , Trúc Lan ở nhà chờ Tề thị. Tề thị đến chào hỏi một tiếng, đó thăm Nhiễm Uyển và hai đứa nhỏ, nửa canh giờ mới .

 

Bên Trúc Lan dùng cánh hoa dán xong một bức tranh nhỏ. Tề thị thấy thích: “Bà còn tay nghề ?”

 

“Ta rảnh rỗi việc gì, tự tìm chút việc . Ngồi .”

 

Tề thị xuống, giọng điệu ngưỡng mộ: “Vẫn là bà sống thoải mái.”

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

Con dâu của Dương thị hiếu thuận, trong nhà cũng chuyện gì phiền lòng. Không giống như bà, mấy năm gần đây lo lắng quá nhiều nên già nhanh. Mỗi ngày đều nghĩ đến chuyện nhà, nhàn tình nhã trí.

 

Trúc Lan: “Bà cũng thể sống thoải mái. Không , bà nên lấy quyền quản gia.”

 

Tề thị cũng nhức lòng: “Từ khi con dâu cả và cháu dâu mâu thuẫn, hậu viện lộn xộn. Ta cũng buông tay.”

 

Trúc Lan đẩy cho Tề thị một ly hạ hỏa: “Hạ hỏa, hạ hỏa .”

 

Tề thị: “……”

 

Bà quả thực nóng tính, tính tình cũng ngày càng tệ, niệm Phật tĩnh tâm cũng tác dụng.

 

Tề thị uống , hiệu cho Trúc Lan. Trúc Lan hiệu cho đám nha đầu lui xuống. “Có chuyện gì ?”

 

Tề thị u uất : “Bà đến lời đồn ở kinh thành ?”

 

Trúc Lan giật : “Lựa chọn trắc phi của Thái tử?”

 

“Bà .”

 

“Ta điếc, . Nhìn bộ dạng của bà, Tề gia ý định ?”

 

Trúc Lan càng nghĩ càng thấy khả năng . Tề gia hồi phục nhiều năm như , Nhiễm phi ở đó, Sở vương lén lút chiếu cố ít. Mấy năm nay vẫn tệ.

 

Tề thị lắc đầu: “Tề gia sợ , dám tâm tư gì. Bị đ.á.n.h bụi bặm một là đủ , sẽ vận may nữa .”

 

Nếu Sở vương vẫn , Tề gia ngay cả khả năng vươn lên cũng .

 

Trúc Lan: “Vậy bà gì?”

 

“Ngũ cô nương nhà bà chứ . Gần đây nhiều nhất chính là chọn ngũ cô nương .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-1591-bien-phap.html.]

 

Trúc Lan phun ngụm trong miệng : “Hả?”

 

Tề thị giật giật khóe miệng: “Có cần phản ứng lớn như ?”

 

“Bị kinh hãi mà. Không Hoàng hậu đơn độc gặp truyền ngoài chứ.”

 

Tề thị gật đầu: “Ừm.”

 

Trúc Lan xòe tay : “Oan uổng quá, Hoàng hậu nương nương nhà Ngọc Văn chọn phu quân , Hoàng hậu nương nương còn ban hôn nữa kìa!”

 

Tề thị tin lời của Dương thị. Con gái nhà họ Chu gả hoàng thất, vị trí Thái tử phi cũng thể tranh. Lúc tranh, bây giờ càng sẽ coi trọng vị trí trắc phi. Trắc phi cũng là mà.

 

Trúc Lan cạn lời: “Sao nhiều mù mắt như chứ?”

 

Tề thị: “……”

 

Nếu như , mù mắt quá nhiều.

 

Trúc Lan xoay xoay chiếc ly: “Đây là thêm dầu lửa, thử hầu phủ chúng . Nếu là giả, lúc cũng hầu phủ chúng ghê tởm!”

 

Nhiễm gia và Chu gia vốn là quan hệ thông gia. Nhiễm Uyển chí tiến thủ, một trai một gái. Tề thị chuyện liền tùy ý: “Ai bảo con gái hầu phủ chắn đường.”

 

Trúc Lan thở dài: “Hầu phủ chúng biểu hiện còn đủ rõ ràng ? Con rể nhà cũng nạp mà.”

 

Tề thị u uất : “Con gái nhà bà các tiểu thư ở kinh thành ghen ghét.”

 

Trúc Lan thể phản bác, cháu gái nhà quả thực ghét.

 

Trúc Lan đợi Tề thị , gọi Tô Huyên đến: “Con ?”

 

Tô Huyên: “Gần đây ngoài, thật sự .”

 

“Hoàng thất thể tự giải thích. Bàn tán lâu , đối với danh tiếng của Ngọc Văn đều .”

 

Nếu hoàng thất giải thích thì giống như ưa Ngọc Văn, chút tát mặt hầu phủ. Loại tính kế quả thực ghê tởm .

 

Tô Huyên cũng tức giận, nhà rõ ràng ý đó, thật phiền phức.

 

Trúc Lan về phía Tô Huyên, tâm thần khẽ động, định đợi Thư Nhân về một câu.

 

Buổi tối nghỉ ngơi, Trúc Lan mới đến lời đồn: “Chuyện đối với danh tiếng của Ngọc Văn .”

 

Chu Thư Nhân hiểu vợ đến mức nào. Vừa vợ biện pháp. “Nàng biện pháp gì để giải quyết?”

 

Trúc Lan: “Hoàng hậu tỏ thái độ, hoàng thất tiện tự giải thích. Ngọc Văn đột nhiên đính hôn cũng , chỉ ủy khuất cháu gái, mà còn giống như hầu phủ ưa Thái tử .”

 

Chu Thư Nhân: “Nói biện pháp của nàng .”

 

Trúc Lan ghé sát tai Thư Nhân, càng mắt Chu Thư Nhân càng sáng. “Có thể chuyện với Tô Huyên.”

 

Trúc Lan nhếch khóe miệng: “Ừm.”

 

Hôm , Trúc Lan liền ý tưởng của . Tô Huyên xong mở to hai mắt, cẩn thận cân nhắc, càng nghĩ mắt càng sáng: “Mẹ, con chuẩn .”

 

“Ừm.”

 

Ngày tháng trôi qua, tuyết rơi mấy trận. Mỗi một trận tuyết đều nhíu chặt mày, sợ xảy thiên tai tuyết. Mỗi một tuyết ngừng, đều niệm vài câu Phật.

 

Trong khí , Hoàng thượng nhíu chặt mày, thỉnh thoảng lên trung, cảm thán : “Thiếu bông, thiếu lương thực a.”

 

Chu Thư Nhân bình tĩnh, bởi vì ông thời đại sẽ kéo dài, cho đến khi tiểu băng hà kết thúc. Điều duy nhất ông bực bội là ông rời khỏi Hộ Bộ khó. Hoàng thượng quá tin tưởng ông, thôi , là tin tưởng năng lực của ông.

 

Hoàng thượng : “Binh lính biên giới chịu khổ .”

 

Chu Thư Nhân trong lòng thở dài, ông thật sự cách nào, chỉ thể: “Làm thêm một ít cao chống nứt nẻ .”

 

Thấy Hoàng thượng nhíu chặt mày, Chu Thư Nhân : “Nếu lượng lớn bông thì .”

 

Hoàng thượng nghi hoặc về phía Chu Thư Nhân: “Ngươi mục đích gì?”

 

Chu Thư Nhân: “……”

 

Cảm giác thần bí giữa vua ?

 

 

Loading...