Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 1572: Thừa tự

Cập nhật lúc: 2025-10-09 05:37:45
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trúc Lan vội vàng dậy đến sân của Minh Đằng. Khi bà đến, lão gia tử cũng ở đó. “Tứ cữu, đứa bé thể sinh ngay . Người về nghỉ ngơi , bên sinh xong con sẽ cho báo cho .”

 

Vinh Dụ Đãng ghế, như thể dính keo, nhất quyết nhúc nhích. “Ta tuổi ngủ nhiều, ở đây chờ. Ngươi về .”

 

Trúc Lan thể . Bà sợ Lưu Giai sinh con gái, lão gia tử trong lòng thoải mái những lời . Khuyên lão gia tử, bà đành cùng.

 

Minh Đằng một bên tiếng nào. Chàng trọng nam khinh nữ, con trai con gái đều là con của . Chỉ là liếc thái gia gia, đầu đau.

 

Lưu Giai sinh con đầu lòng, lúc m.a.n.g t.h.a.i từng động thai khí, nên việc sinh nở cũng thuận lợi. Trời sáng mà đứa bé vẫn chào đời.

 

Chu Thư Nhân lúc lên triều cho hỏi thăm, mới xe ngựa thượng triều.

 

Nhiễm Uyển tối qua đến. Minh Vân ở nhà, Nhiễm Uyển chăm sóc hai đứa nhỏ, ăn sáng xong mới đến.

 

Lý thị chút tinh thần. “Hai đứa nhỏ ăn sáng ?”

 

Nhiễm Uyển đáp: “Ăn ạ. Sáng nay chúng thấy còn hỏi đấy ạ.”

 

Lý thị nụ mặt sâu hơn vài phần. Đừng thấy nàng xuất , nhưng cháu gái cháu trai đều thích nàng, khụ khụ, đặc biệt thích đồ ăn nàng .

 

Trúc Lan thấy tứ cữu đang nhắm mắt nghỉ ngơi. Dù lão gia tử cũng chịu về nghỉ. Bà liếc Mã thị, Mã thị miệng vẫn luôn niệm Phật.

 

Trúc Lan chút mệt mỏi, lâu thức như , thật sự chút chịu nổi. Nếu tình huống của Lưu Giai đặc biệt, bà thật sự sẽ đến chờ.

 

Thời gian trôi qua từng chút một, mãi cho đến giữa trưa, đứa bé sinh tám canh giờ. Người bên ngoài chờ đợi đều lo lắng sốt ruột. Canh sâm Lưu Giai cũng uống mà đứa bé vẫn chịu .

 

Nửa canh giờ nữa trôi qua, cuối cùng cũng thấy tiếng của đứa bé, tiếng oa oa. Sinh , cuối cùng cũng sinh . Chỉ là tình hình của Lưu Giai . Người bên ngoài còn giới tính của đứa bé thấy tiếng la “băng huyết”.

 

Minh Đằng đột ngột dậy: “Mời thái y.”

 

Vinh Dụ Đãng mắt phòng sinh, nụ mặt tắt ngấm. Bà tử ôm đứa bé : “Tiểu công tử nặng hơn năm cân.”

 

Vinh Dụ Đãng trừng lớn mắt. Ông chấp nhận là con gái, ngờ bất ngờ. Lão gia tử thấy đều phòng sinh, bèn vươn tay: “Bế đây.”

 

Bà tử cẩn thận bế qua: “Vừa đại phu xem qua, đứa bé chút yếu, cần dưỡng sức thật .”

 

Vinh Dụ Đãng như ôm một bảo bối. Đây là bảo bối của Vinh thị nhất tộc. Cụp mắt xuống, ông ôm đứa bé ý định buông tay.

 

Lưu Giai sinh con trai, tinh thần thả lỏng, băng huyết. Nàng mở to hai mắt, nàng c.h.ế.t, nàng luyến tiếc trượng phu và con cái. Nàng rõ, nàng c.h.ế.t Minh Đằng sẽ cưới vợ khác. Minh Đằng thừa tự thì gánh vác trách nhiệm của Vinh thị nhất tộc. Hoang mang, nàng thấy tiếng hô “máu ngừng chảy”, còn thấy tiếng lớn của .

 

Trúc Lan dựa ghế, m.á.u cuối cùng cũng ngừng chảy. Hôm nay Lưu Giai quá nguy hiểm.

 

Thái y kê đơn xong, liếc Vinh thế tử mới mở miệng: “Thế tử phu nhân tổn thương thể, cần dưỡng sức mấy năm.”

 

Trúc Lan vẫn luôn thái y chuyện đều chừa . Bây giờ mấy năm, tình hình thực tế còn nghiêm trọng hơn, ít nhất dưỡng sức 5 năm mới thể thai . Điều may mắn duy nhất là thể m.a.n.g t.h.a.i nữa.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-1572-thua-tu.html.]

Minh Đằng lúc mới nhớ đến đứa con trai mới sinh của . Đã con trai , nếu thái gia gia bắt bỏ vợ thì cũng sẽ sắp xếp nữ nhân khác cho . “Mấy ngày gần đây phiền ngài lão .”

 

Thái y: “Thế tử khách khí.”

 

Mã thị xong lời của thái y, trong lòng hẫng một cái. Con gái gả nhà cao cửa rộng thì sinh nhiều con nối dõi mới . Đứa đầu tiên tổn thương thể. Vinh gia lão gia tử vốn thích con gái, giờ đây?

 

Trúc Lan xem đứa bé, kết quả tìm trong phòng một vòng cũng thấy bóng dáng . Đứa bé thể mất, chỉ thể là lão gia tử bế . Trúc Lan: “!!”

 

Lý thị cũng phản ứng : “Mẹ, cữu gia bế con . Đây là tự nuôi dưỡng ?”

 

Trúc Lan: “Ý của lão gia tử còn rõ ràng ?”

 

Vừa mới sinh bế . Trúc Lan nhắm mắt . Trong lòng lão gia tử, Vinh thị nhất tộc là quan trọng nhất, sự kế thừa của gia tộc khắc sâu xương tủy, ai thể đổi .

 

Minh Đằng trợn tròn mắt: “Cái , thái gia gia tự nuôi dưỡng a.”

 

Trúc Lan về phía Lưu Giai đang hôn mê trong phòng sinh: “Chuyện đợi gia gia con về .”

 

đồng tình việc lão gia tử bế nuôi. Vốn dĩ lão gia tử thích Lưu Giai, trong lòng Lưu Giai khúc mắc ? Dù là rộng lượng đến , trong lòng cũng sẽ một cái gai.

 

Lâm triều, vì Chương Châu dâng sổ sách lên, bộ ánh mắt của triều đình đều đổ dồn về phía Liễu đại nhân và Chu Thư Nhân. Họ tin là trùng hợp, họ chỉ tin sự thao túng ngầm. Con trai cả của Liễu gia đến Chương Châu nhậm chức, còn vui sướng khi gặp họa, Chương Châu là một nơi .

 

Bây giờ khi nội dung của sổ sách, ai cũng mắng . Thành d.ư.ợ.c xuất hiện, d.ư.ợ.c phường thành lập, ai cũng hiểu điều gì. Đất nước cần d.ư.ợ.c liệu, một lượng lớn d.ư.ợ.c liệu. Muốn hạ giá thành dược, d.ư.ợ.c liệu phổ biến. Việc trồng d.ư.ợ.c liệu là điều tất yếu.

 

Hiện tại Chương Châu đầu, kinh nghiệm, cứ thế Liễu gia hái quả ngọt. Các đại thần trong triều trong lòng thể thoải mái mới là lạ.

 

Hoàng thượng mặc kệ những lời kiện tụng bên . Ngài hôm qua chuyện với Chu Thư Nhân. Chu Thư Nhân còn rộng lượng hơn ngài tưởng, cho bá tánh thiên hạ thể mua thành dược, mỗi thành trấn đều tiệm t.h.u.ố.c mua bán thành dược. Đương nhiên Chu Thư Nhân còn tính một khoản thu nhập từ thuế do thành d.ư.ợ.c mang , Hoàng thượng xong mà nuốt nước bọt.

 

Hoàng thượng hiệu im lặng. Sau khi im lặng mới : “Chương Châu kinh nghiệm chỉnh, trẫm quyết định lấy Chương Châu thí điểm. Năm nay trẫm sẽ xem thành tích trồng d.ư.ợ.c liệu của Chương Châu.”

 

Thí điểm, Hoàng thượng Chu Thư Nhân .

 

Liễu lão đại nhân tiến lên: “Hoàng thượng thánh minh, Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế.”

 

Mọi cam lòng cũng vô ích, Hoàng thượng hạ quyết tâm. Liễu gia và Chu gia giấu kỹ quá, họ thì muộn.

 

Tan triều, Chu Thư Nhân và Liễu lão đại nhân cùng . Liễu lão đại nhân : “Lão phu cảm ơn Chu hầu.”

 

Ông Chu hầu hôm qua trong cung. Sổ sách là hôm qua mới kinh, Chu hầu ở mặt Hoàng thượng giúp, hôm nay Hoàng thượng sẽ trực tiếp định như . Đồng thời kinh ngạc sức ảnh hưởng của Chu hầu đối với Hoàng thượng.

 

Chu Thư Nhân chỉ thích hiểu chuyện: “Lão đại nhân thật sự cảm tạ , thì đối xử với cháu gái của một chút. Ngọc Điệp con bé tính tình hoạt bát, đến lúc đó còn xin ngài chiếu cố nhiều.”

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

Liễu lão đại nhân sững sờ, đó đáy mắt dâng lên vẻ ấm áp. Chu hầu ngay cả cháu gái cũng coi trọng như . Người yêu quý con cháu hậu đại, lòng tàn nhẫn cũng sẽ tàn nhẫn đến . “Ngọc Điệp gả qua đây cần đến lão phu che chở, nhà Nguyên Bác sẽ hộ nó thật chặt.”

 

Ra một đứa cháu trai lấy lòng nhạc phụ, ông cũng đau lòng lắm. Tuy con trai lép vế ông hả giận, năm đó ông cũng lép vế như , nhưng vẫn là đau lòng. Đó đều là những bảo bối Liễu gia tích góp nhiều năm. Thời chiến loạn mất bao nhiêu, ngược gia tặc mang lấy lòng nhạc phụ tương lai!

 

 

Loading...