Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 1553: An tâm
Cập nhật lúc: 2025-10-08 15:45:50
Lượt xem: 21
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trúc Lan gặp Tứ hoàng tử . Tứ hoàng tử và Thái tử bốn phần giống . Tứ hoàng tử tuổi còn nhỏ, vóc dáng cao, là một tiểu mập mạp mũm mĩm. Tuy tính tình chút hiếu động, nhưng dù cũng là hoàng tử, quy củ cần là đỉnh .
Trúc Lan và Tứ hoàng tử chuyện vài câu cho dẫn Tứ hoàng tử đến sân của con trai út.
Tứ hoàng tử đến sân, cũng còn giữ vẻ mặt nghiêm nghị nữa. Người đến phòng lên tiếng : “Xương Trung, bổn hoàng tử đến .”
Xương Trung vội vàng giày, đợi Tứ hoàng tử , hành lễ : “Tham kiến Tứ hoàng tử.”
Tứ hoàng tử xua tay: “Mẫu hậu của chúng là thích, ngươi và cần đa lễ.”
Xương Trung đáp. Chu gia và hoàng thất là họ hàng xa tít tắp, mà tin thật thì đúng là ngốc.
Tứ hoàng tử quét nhà ở, đáy mắt vô cùng mới lạ: “Nơi của ngươi ít đồ vật mới lạ. Vật trang trí hình thuyền từng thấy thị trường, mua ở ?”
Xương Trung thầm nghĩ mắt đủ độc. “Nhị ca của ở nước ngoài đóng quân mấy năm, đây là ngài ở nước ngoài mua, là chiến lợi phẩm thu từ thuyền hải tặc.”
Một cây ngà voi nguyên khối điêu khắc , vô cùng yêu quý.
Tứ hoàng tử cũng thích, cứng rắn dời ánh mắt. Đây là nhà ngoại, ngài ít khi đến nhà ngoại. Ở nhà ngoại, chỉ cần một ánh mắt là sẽ đưa đến tận tay. Đây là Chu hầu phủ, mẫu hậu dặn dặn giao hảo với Chu gia. Tất cả là vì Thái tử đại ca, cũng vì để ngài thể một vương gia tiêu dao. Ngài nhịn xuống.
Xương Trung coi như thấy ánh mắt nỡ của Tứ hoàng tử, ai mà là bảo bối của nhà . “Tứ hoàng tử mời .”
Tứ hoàng tử về phía cái bàn giường đất nhỏ: “Hoa quả ở đây của ngươi chủng loại thật nhiều.”
Xương Trung mở chế độ khoe trai: “Nhị ca của là chịu chi tiền, phần lớn là do nhị ca mua từ tay các thương nhân ngoại quốc. Biết điện hạ đến, cố ý chuẩn .”
Ý là thường xuyên ăn, vì khách quý đến mới nỡ lấy hết.
Tứ hoàng tử tuy hiếu động nhưng cũng là hoàng tử, tâm nhãn nhiều, tự nhiên hiểu. Lại ngưỡng mộ : “Nhị ca của ngươi thật hào phóng.”
Không giống như ruột của ngài, vẫn là Thái tử đấy, đối với em trai ruột cũng keo kiệt vô cùng!
“Điện hạ nếm thử .”
Tứ hoàng tử khách khí, đợi tiểu công công bên cạnh nếm qua xong, tự động tay ăn. Tuy là con vợ cả nhưng phần của ngài cũng rõ ràng. Mùa đông hoa quả quý giá, gặp lúc hoàng cung tiết kiệm, phần của ngài giảm bớt, tiện ăn của mẫu hậu. Đã lâu ăn hoa quả thống khoái như .
Xương Trung thấy Tứ hoàng tử thích liền động đến hoa quả nữa, ngược ăn hạt dẻ. Trong lòng cảm khái, Tứ hoàng tử đôi khi còn bằng cuộc sống tự tại của . Làm con trai út trong nhà, các trai cưng chiều, thiếu đồ ăn vặt.
Tại chủ viện, Trúc Lan đang chuyện với Đào thị. Đào thị : “Một năm nay ăn ít thức ăn của hầu phủ. Đây Uông Úy ít thịt hươu, hôm qua đến kinh, liền tự tặng một con qua đây. Mùa đông hảo hảo bồi bổ, đừng nỡ ăn, mang qua.”
Trúc Lan: “Yên tâm, sẽ khách khí. mà, Uông Úy khi nào thì trở về ?”
“Có , chuẩn khởi hành trở . Nói là công vụ họ phụ trách đều dừng . Cụ thể thế nào cũng rõ ràng lắm. mà, Uông Úy trở về cũng , Ngọc Lộ còn đang mang thai, thể ở bên cạnh Ngọc Lộ nhiều hơn.”
Trúc Lan giật , xem biên giới Đông Bắc động tĩnh, công trình xây dựng liền dừng . Trước tiên rút về cũng , để tránh đến lúc đó an .
Trúc Lan nghĩ đến cháu gái: “Ta con dâu cả của , Ngọc Lộ gần đây béo lên nhiều?”
“Quả thực béo lên một vòng, đứa nhỏ cũng quấy. Lão thái thái nhà chắc là một cô con gái ngoan ngoãn.”
Trúc Lan nhướng mày: “Bà cũng cho rằng là con gái ?”
Đào thị trong lòng hy vọng là con trai, nhưng thể . Bà : “Con gái con trai đều quý, Uông gia chúng cũng thiếu đích nữ mà!”
Trúc Lan , lão thái thái và Đào thị chỉ là lời mát. “Sinh sẽ .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-1553-an-tam.html.]
Đào thị: “Cả nhà chúng quý Ngọc Lộ lắm. Con dâu của từ khi Ngọc Lộ mang thai, thứ tháng nào cũng gửi về kinh thành. Nếu rời , hận thể tự trở về ở bên cạnh Ngọc Lộ.”
Trúc Lan: “...”
Đừng, thật sự trở về mâu thuẫn sẽ thiếu.
Đào thị bao lâu liền trở về, mang một ít rau dưa tươi. Đào thị luyến tiếc chắt trai, cách một đời hơn. Hơn nữa Uông gia con nối dõi đơn bạc, trưởng tử của Ngọc Lộ là đoàn sủng.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Được thịt hươu, vì Tứ hoàng tử đến, nên bảo phòng bếp chuẩn một ít. Thịt hươu quá bổ, chuẩn quá nhiều, chuẩn nhiều hơn là rau dưa.
Buổi chiều Chu Thư Nhân trở về. Trúc Lan : “Nếu trong cung phái đến thúc giục, Tứ hoàng tử đều định .”
Chu Thư Nhân: “Tứ hoàng tử ở quá lâu, đến dễ dàng.”
Trúc Lan : “Ta mới phát hiện, vị Tứ hoàng tử cũng là thích ăn. Ở nhà cái gì cũng là .”
“Hoàng thượng là gương , chi phí trong cung tiết kiệm, phần của các hoàng tử giảm bớt. Tứ hoàng tử ở nhà thể ăn thỏa thích, nỡ .”
Trúc Lan: “Sau , vị Tứ hoàng tử thể khỏi cung, nhất định sẽ tìm Xương Trung.”
Chu Thư Nhân : “Con trai trong lòng hiểu rõ, sẽ hại.”
“Ta chỉ sợ Hoàng thượng mai cho Xương Trung.”
Chu Thư Nhân trầm ngâm một lát: “Chắc là sẽ , Xương Trung là do Thái Thượng Hoàng đặt tên, chừng đó đủ .”
Trúc Lan mặt nhẹ nhõm: “Vậy thì .”
Ngày hôm , tại Bình Cảng, Xương Nghĩa là quan viên nghênh đón sứ thần. Đến Bình Cảng mới sẽ một màn uy h.i.ế.p bằng vũ lực. Ánh mắt về phía hải quân phía , chậc chậc hai tiếng, hải quân động tác đủ lớn.
Quan viên của Lễ Bộ mang theo sứ thần các nước đến khán đài. Đợi đến khi lệnh một tiếng, pháo châm ngòi. Những chiếc thuyền đ.á.n.h cá thải loại chuẩn sẵn ở xa, trong tầm bắn, bao lâu chìm nghỉm.
Xương Nghĩa mở to mắt, lấy ống nhòm trong tay hộ vệ, nhướng mày. Sao cảm thấy tầm b.ắ.n xa hơn?
Rất nhanh giải đáp thắc mắc, pháo cải tiến, tầm b.ắ.n xa hơn, uy lực lớn hơn, cũng chính xác hơn.
Xương Nghĩa đợi quan viên của Lễ Bộ hưng phấn, tự hào. Điều đại diện cho sự cường đại của triều đình.
Mặt của sứ thần các nước liền tái . Những sứ thần lòng mang quỷ thai khuôn mặt cứng đờ, đây là cố ý. Càng bực bội hơn, thám tử mà một chút tin tức cũng truyền về.
Nếu Chu Thư Nhân ở đây sẽ hiểu ý vị sâu xa mà , vì pháo cũng là tiên tiến nhất. Hiển nhiên uy h.i.ế.p cũng để một tay.
Trên đường về kinh yên tĩnh, sứ thần các nước trong lòng thấp thỏm, chỉ cảm thấy chuyến sẽ thuận lợi.
Xương Nghĩa trong lòng nhẹ nhõm, trong xe ngựa uống , thần thái vô cùng thả lỏng. Vốn tưởng rằng sẽ phí tâm tư ứng đối với những lời dò hỏi của sứ thần các nước, kết quả khi kinh sợ, tất cả đều im lặng như gà.
Còn ở kinh thành Chu phủ, Trúc Lan lo lắng Khương Bình: “Vết thương của con mới đỡ một chút, còn khỏi hẳn, con thể đợi khỏi hẳn hãy ?”
Khương Bình trong lòng áy náy nhưng thể : “Bà ngoại, triều đình cần tình báo của hai nước, con cũng lo lắng cho Khương An.”
Nếu lúc trốn về gầy quá nhiều, sợ trở về lộ, dù thương cũng sẽ về nhà. Bây giờ dưỡng gần xong , nên khởi hành.
Trúc Lan đau lòng, hai đứa cháu ngoại, ai xảy chuyện bà cũng thể chấp nhận . cũng cách nào khác, chỉ thể : “Con mang thêm ít thành dược, chú ý an nhiều hơn, vạn sự nhất định cẩn thận, trong nhà đều chờ các con trở về.”
Mắt Khương Bình cay xè, cuối cùng giữa quốc và gia, vẫn là lựa chọn quốc.