Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 1541: Vào kinh
Cập nhật lúc: 2025-10-08 09:14:22
Lượt xem: 24
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chu Thư Nhân cảm thấy Thượng thư Lễ Bộ là vì bạc. Sứ quán mỗi năm đều sẽ đổi đồ dùng, bài trí, mỗi năm đều sẽ thu một khoản tiền bạc của các thương nhân. Lễ Bộ đại sự gì, vẫn thiếu bạc.
Thượng thư Lễ Bộ hiệu mời , : “Tiểu nhi tử của Chu hầu còn đính hôn ?”
Chu Thư Nhân bước chân khựng : “Ừm.”
Thượng thư Lễ Bộ : “Tiểu nữ nhi của , sinh năm Vĩnh Trị thứ mười bảy, nhỏ hơn công tử của Chu hầu một tuổi. Chu hầu thấy thế nào?”
Chu Thư Nhân cảm thấy thế nào. Nói thế nào nhỉ, ông thích Thượng thư Lễ Bộ. Thượng thư Lễ Bộ chút chính trị đầu cơ, đương nhiên triều đình bao giờ thiếu loại . hôn sự của con trai nhất định sẽ dính dáng đến Thượng thư Lễ Bộ. Ông : “Tiểu nhi còn nhỏ.”
Thượng thư Lễ Bộ, loại , giỏi nhất là huyền ngoại chi âm. Dù từ chối cũng sẽ tức giận, mặt vẫn treo nụ : “Vậy thì tiếc quá.”
Chu Thư Nhân sợ Thượng thư Lễ Bộ gây khó dễ cho Xương Nghĩa. Chỉ cần trong tay ông nắm giữ quyền lực, chỉ cần ông là Chu hầu, Thượng thư Lễ Bộ chỉ chiếu cố cho Xương Nghĩa.
Sau đó Thượng thư Lễ Bộ trò chuyện về một việc xảy gần đây, cho đến khi lên xe ngựa rời .
Chu Thư Nhân cảm khái, con trai út cũng đến tuổi mai . Con trai út rời kinh hơn một năm, ai nhớ thương. Bây giờ về kinh, nhớ thương là bình thường.
Ở thời cổ đại, đàn ông cưới vợ dễ dàng hơn phụ nữ gả , Chu Thư Nhân thật vội.
Tại Chu phủ, Trúc Lan lá thư đại ca gửi đến, mím môi, tâm trạng . Đại ca tuổi nhỏ, ngã gãy xương đùi.
Trúc Lan thở dài, thư , bà tin. Có tuổi trao đổi chất hạ thấp, đại ca gãy xương nhất định chịu khổ nhiều.
Triệu thị an ủi: “Mẹ, đại phu xem , đại cữu nhất định sẽ ạ.”
Trúc Lan chút thương cảm: “Vẫn là tuổi cao, già , đều già cả .”
Triệu thị: “Mẹ, đừng , trong mắt con dâu vẫn còn trẻ.”
Trúc Lan mặt mang theo một chút : “Chỉ con là , em trai con gửi thư cho con, đến kinh thành ?”
Triệu thị gật đầu: “Nó thành tú tài, vội tham gia khoa cử. Nó và con nhiều năm gặp, thư nó định đến kinh thành cùng con ăn Tết, đầu xuân sẽ du học.”
Trúc Lan tính toán: “Hai chị em các con quả thực nhiều năm gặp.”
Lúc vẫn là bà chủ ý để đứa nhỏ ở Lễ Châu.
Triệu thị đối với khúc mắc của em trai theo thời gian qua còn tự nhiên nữa, ngược hy vọng em trai đến kinh thành. Chồng bà giúp đỡ em trai nhiều năm, cũng nên giúp đỡ bà.
Trúc Lan và con dâu thứ hai chuyện một lúc tự đến nhà kho chọn t.h.u.ố.c bổ gửi cho đại ca và nhị ca. Dược liệu ở Lễ Châu vẫn khó mua.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Buổi tối, Chu Thư Nhân đề cập đến việc Thượng thư Lễ Bộ đề cập hôn sự, ngược : “Lương vương tàn nhẫn giày vò chính , Thái Thượng Hoàng dù cũng là phụ , tuổi . Có Thái Thượng Hoàng trông chừng, cộng thêm chiến công của Lương vương, Hoàng thượng sẽ động đến Lương vương phủ.”
Trúc Lan: “Lương vương t.h.ả.m ?”
“Nói thế nào nhỉ, Lương vương cho cảm giác là đang từ từ tự sát. Ta thể , Hoàng thượng và Thái Thượng Hoàng cũng thể . Lương vương dùng thủ đoạn mềm dẻo để cắt lòng Thái Thượng Hoàng.”
Trúc Lan: “Lương vương cũng là sợ, sợ Hoàng hậu đoản mệnh, Thái tử là con của Hoàng hậu. Lương vương cách nào yêu, chỉ thể giày vò chính .”
Chu Thư Nhân : “Rất nhiều đều thấy rõ tình cảnh của Lương vương. Giữa Lương vương và Thái tử mối kết thể giải . Ta nghĩ lợi dụng, tiếc là Lương vương một lòng giữ Lương vương phủ.”
“Đó là Lương vương thấu.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-1541-vao-kinh.html.]
Hoàng thượng vẫn luôn chèn ép mẫu tộc của các phi tần trong hậu cung, vẫn luôn khống chế thứ trong tầm kiểm soát. Hiển nhiên Hoàng thượng ăn đủ khổ của thế gia cường đại. Mẫu tộc của các phi tần trong hậu cung rõ ? Nhìn rõ chứ, chỉ là hoàng quyền quá hấp dẫn .
Ngày hôm , kinh thành liền truyền tin tức Lương vương bệnh nặng. Viện đầu của Thái Y Viện ở Lương vương phủ. Lương vương bệnh kéo dài một tháng mới khỏi, đó liền truyền lời đồn Lương vương sống bao lâu nữa.
Kinh thành ngoài việc Lương vương bệnh nặng, còn một chuyện lớn. Hoàng thượng đối với phi vị của các phi tần trong hậu cung keo kiệt, mà tấn chức một vị phi vị, Chương phi. Ngay đó, vì Huệ phi bệnh nặng thể chăm sóc hai vị hoàng tử, tiểu hoàng tử giao cho Chương phi nuôi nấng.
Điều đối với tộc Vương thị đả kích nhỏ, cuối cùng cũng nhận quyết tâm của Hoàng thượng, còn giả vờ hồ đồ nữa, thành thật hơn.
Lúc em trai của Triệu thị cuối cùng cũng đến kinh thành. Trúc Lan thiếu niên mắt, của Triệu thị là một mỹ nhân, Triệu thị cũng , con trai giống , Tiền Khả Kỳ cũng lớn lên thành một công tử ôn nhuận như ngọc, đứa nhỏ lớn lên thật .
Trúc Lan khoa tay múa chân: “Năm đó rời ngươi mới cao như , bây giờ lớn , đều chút dám nhận.”
Tiền Khả Kỳ nhiều năm vẫn sống một , đối với nhân tình thế thái vô cùng thành thạo, giỏi nhất chính là xem mặt đoán ý. Cảm nhận thiện ý của lão phu nhân, sự thấp thỏm khi đến cũng còn. Cậu : “Vì Khả Kỳ lớn , mấy năm nay Khả Kỳ cảm kích sự chiếu cố của lão phu nhân.”
Trúc Lan hiệu xuống. Bà thực cho bao nhiêu chiếu cố, chiếu cố thực sự là nhị phòng. bà ngăn cản, hơn nữa sự chiếu cố của Dương gia đối với đứa nhỏ chính là sự chiếu cố. “Ngươi đứa nhỏ quả là thấu đáo.”
Tiền Khả Kỳ: “Tiểu tử nhiều năm một sinh sống, ngày hôm nay bộ là nhờ sự thấu đáo .”
Trúc Lan hỏi về việc học của Tiền Khả Kỳ, đó với con dâu thứ hai: “Hai chị em các con chuyện . Dẫn nó xem sân xem gì thiếu , gì cần thì con sắp xếp.”
Triệu thị : “Được ạ.”
Trúc Lan đợi Triệu thị mang Tiền Khả Kỳ rời , với Thanh Tuyết: “Đứa nhỏ lớn lên thật .”
Thanh Tuyết gật đầu, trong lòng nghĩ chút nữ tính.
Triệu thị mang em trai đến sân: “Sân gần tiền viện, con ngoài cũng thuận tiện. Con xem gì cần thêm .”
Tiền Khả Kỳ cảm thấy quan tâm, cảm giác xa lạ đối với chị ruột cũng còn. “Đã ạ.”
Triệu thị : “Anh rể của con vốn định xin nghỉ, nhưng Lễ Bộ việc đột xuất, . Bảo với con, về sẽ hảo hảo cùng con tâm sự.”
Tiền Khả Kỳ: “Được ạ, chị, em mang theo quà chị thích .”
Triệu thị nghĩ đến tấm da mà em trai tặng: “Tự con sống dễ dàng, con đứa nhỏ tiêu ít tiền .”
“Quà lễ hàng năm chị và rể gửi về còn quý trọng hơn. Mấy năm nay gia nghiệp của em kinh doanh tồi, chị cần lo lắng nhiều cho em.”
Triệu thị đối với tình hình của em trai vô cùng hiểu , là đang vẻ. “Con nghỉ ngơi , đợi buổi tối trò chuyện.”
Đến giờ tan nha môn, Xương Nghĩa về , gặp em vợ. Đối với diện mạo của em vợ, sững sờ một lát, lớn lên quá . Kinh thành quá nhiều cạm bẫy, may mắn là em vợ của .
Tiền Khả Kỳ đến chút tự nhiên: “Anh rể?”
Xương Nghĩa thở dài: “Sau con cùng Minh Thụy và mấy đứa khác cùng luyện võ .”
Thêm một chút khí.
Tiền Khả Kỳ là : “Được ạ.”
Lại qua non nửa canh giờ, Trúc Lan cau mày, bên ngoài trời tối , Thư Nhân vẫn về nhà.
Xương Nghĩa và mấy khác để tâm nhiều, cha đôi khi sẽ về muộn.
Lại qua nửa canh giờ, Chu Thư Nhân mới về phủ. Trúc Lan thấy sắc mặt Thư Nhân , vội hỏi: “Có xảy chuyện gì ?”