Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 1538: Nhạc phụ tốt
Cập nhật lúc: 2025-10-08 07:06:10
Lượt xem: 23
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trúc Lan kinh ngạc: “Nếu Huệ phi bệnh nặng, Hoàng thượng thể mang tiểu hoàng tử khỏi bên cạnh Huệ phi.”
Tuyết Hàm vẫn luôn dồn tâm tư con trai út, cho nên suy nghĩ sâu xa. Nghe mới phản ứng : “Hoàng thượng bất mãn với tộc Vương thị?”
“Ừm, một quan cả họ nhờ. Tộc Vương thị dã tâm, Hoàng thượng tự nhiên tay từ ngọn nguồn. Tự tin của tộc Vương thị chính là hai vị hoàng tử, Hoàng thượng động thái cũng lạ.”
Tuyết Hàm rùng : “Hoàng thượng tay với Huệ phi?”
Trúc Lan: “Vậy thì đến mức. trong hậu cung tay với Huệ phi ít, Hoàng thượng chỉ cần mở một mắt nhắm một mắt là . Hoàng thượng chính là kết quả.”
Bây giờ Huệ phi bệnh nặng chính là kết quả. Đối với Hoàng thượng mà , phụ nữ trong hậu cung, trừ Hoàng hậu , cộng cũng bằng một sợi tóc của Thái tử.
Đồng tử Tuyết Hàm co rút : “Mẹ, Huệ phi bệnh nặng c.h.ế.t ạ?”
Nàng quan tâm là do Hoàng thượng tự tay , nàng chỉ cảm thấy từng đợt hàn ý, Hoàng thượng thật tàn nhẫn.
Trúc Lan trầm tư: “Ta cảm thấy sẽ . Không chỉ là vì sự cân bằng trong hậu cung, còn cho tộc Vương thị một lời giải thích. Huệ phi bệnh nặng sẽ . Chỉ cần tiểu hoàng tử rời khỏi Huệ phi, bệnh của Huệ phi cũng sẽ khỏi.”
Lòng Tuyết Hàm thắt : “Con còn đang suy nghĩ lời cha , bảo phu quân ở chùa Hộ Quốc đợi đến Tết quá lâu. Bây giờ xem , vẫn là cha rõ ràng, Tần vương phủ chúng vẫn là nên kín tiếng thì hơn.”
Trúc Lan: “Các con lời cha sai. Bây giờ Hoàng thượng đối với các con ngàn vạn , càng nên cẩn trọng lời hành động, để tránh để đầu đề câu chuyện, Hoàng thượng trong lòng khúc mắc. Một khi sinh nghi kỵ, Tần vương phủ hiện tại càng phong cảnh, sẽ càng khó .”
Tuyết Hàm đem lời đều ghi nhớ trong lòng: “Mẹ, con nhất định sẽ cẩn trọng lời hành động.”
“Ừm, còn nữa, cố gắng thể ít cung thì ít cung. Con và Hoàng hậu cũng đừng quá cận. Sức khỏe của Hoàng hậu , nàng tự cũng rõ ràng, để tránh nàng nảy sinh ý định tính toán gì. Tâm tư của phụ nữ trong hậu cung quá sâu, con lo cho Tần vương phủ, sống cuộc sống nhỏ của là .”
Tuyết Hàm đồng ý, : “Lần Hoàng hậu quả thực bệnh nặng, con cũng là gần đây mới mẫu hậu vài câu.”
Trúc Lan khẽ thở dài, Hoàng thượng là trường thọ.
Tại chùa Hộ Quốc, Dung Xuyên trong đình uống xem phong cảnh núi xa, sát khí quanh tiêu tán ít, bình thản hơn nhiều.
Tề Vương đặt mang đến lên bàn đá: “Nhìn xem, mang ngon cho ngươi đến đây.”
Dung Xuyên đầu : “Nhị ca thời gian đến thăm ?”
“Ta rảnh, trong mấy em, là thời gian nhất. Vốn định đến thăm ngươi sớm hơn, chỉ là ngươi mới về kinh trốn đến chùa Hộ Quốc, liền đợi một ít ngày.”
Dung Xuyên khẽ: “Lời của nhị ca sai . Ta là vì tu dưỡng tính mà đến chùa Hộ Quốc lễ Phật, đến miệng nhị ca thành trốn .”
Tề Vương cầm quạt thưởng thức: “Được, , ngươi lễ Phật thì là lễ Phật.”
Tề Vương trong lòng rõ, Dung Xuyên về kinh hoàng cung, đó đến Chu hầu phủ, đó liền thu dọn hành lý lễ Phật. Ở lâu như cũng về kinh, đây là quyết tâm ở lâu.
Ngài khỏi kinh cùng với ông ngoại đề cập đến, ông ngoại : “Tần vương một nhạc phụ , , là một cha . Dù cũng là tự nuôi lớn, Chu hầu nơi cũng nghĩ đến cho Tần vương.”
Cho nên, ngài một ông ngoại , còn Tần vương một nhạc phụ .
Dung Xuyên vẫn quan tâm đến Húc Sâm: “Trở về cũng chuyện nhiều với Húc Sâm. Đứa nhỏ thể một đảm đương một phía, nhị ca chuẩn khi nào cho Húc Sâm thành gia?”
Tề Vương đặt quạt trong tay xuống: “Đứa nhỏ vội, chuẩn đợi thêm một chút.”
Cũng vì mùa màng , trắng , ngài vẫn còn kiêng dè Hoàng thượng. Ngài cảm thấy con trai vẫn nên kín tiếng một chút thì hơn, muộn thành cũng tồi.
Dung Xuyên cũng chỉ hỏi một chút, ngài chỉ là tiểu thúc của Húc Sâm. “Nhị ca một ván cờ nhé?”
“Được thôi, lâu cùng ngươi chơi cờ, để xem ngươi tiến bộ .”
Dung Xuyên : “Vậy để nhị ca kiến thức một phen.”
Một ván cờ kết thúc, Tề Vương mặt mang , đáy mắt là kinh ngạc, lão ngũ thật sự tiến bộ nhiều, đặc biệt là về đại cục. Nước cờ của một thể hiện nội tâm của đó, thảo nguyên , lão ngũ thật sự trưởng thành.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-1538-nhac-phu-tot.html.]
Tề Vương đ.á.n.h xong một ván chịu thua: “Tứ ca của ngươi bệnh nặng, qua mấy ngày nữa sẽ từ Đông Bắc về kinh.”
Dung Xuyên thầm nghĩ, tin tức của mấy trai thật linh thông. “Thái y thế nào?”
“Lão tứ chỉ thể hảo hảo dưỡng bệnh.”
Có thể sống bao lâu, ý của thái y là thọ mệnh hạn. Thái tử dám nhiều, chỉ thể rõ là sức khỏe của lão tứ , còn sống mấy năm nữa.
Dung Xuyên mặt nhàn nhạt, họ vốn tình cảm em gì, kết quả hôm nay của tứ ca đều là do chính gieo nhân ngày đó.
Buổi tối, Chu Thư Nhân trở về: “Ngươi tin tức quyên góp lương thực ?”
Trúc Lan: “Nghe , Tề đại nhân quyên góp một trăm thạch lương thực, đang nghĩ ngợi đến cùng ông thương lượng nhà quyên góp bao nhiêu?”
Chu Thư Nhân : “Lần các phòng quyên góp riêng, bộ hầu phủ quyên góp 600 thạch là .”
“Năm nay đều trồng khoai lang đỏ năng suất cao, nghĩ đa phần đều sẽ quyên góp khoai lang đỏ, nhà thì quyên góp gạo ngon nhé?”
“Thế gia cũng thể diện, sẽ đều quyên góp khoai lang đỏ . Nhà nàng xem mà là .”
Trúc Lan tiếp tục : “À , ông xem tiểu hoàng tử sẽ giao cho ai nuôi?”
Chu Thư Nhân quả thực nghĩ đến: “Hiện tại các phi tần địa vị cao cơ bản đều con cái bên cạnh. Huệ phi là phi vị, con của bà thể để phi tần địa vị thấp nuôi dưỡng. Hoàng thượng chắc sẽ tấn chức một vị phi vị trong thời gian gần đây, đến lúc đó xem tấn chức ai sẽ .”
Trúc Lan trong lòng chọn, hai vợ chồng liền chuyện hậu cung nữa.
Ngày hôm , Ngọc Điệp ngoài. Trúc Lan chỉ tuyết đang bay bên ngoài: “Hôm nay tuyết, con cũng ngoài ?”
Ngọc Điệp: “Bà nội, con hẹn với Lâm Tình tỷ . Hơn nữa tuyết đầu mùa, hôm nay cảnh sắc , càng nên ngoài ngắm tuyết.”
Trúc Lan dặn dò: “Ra ngoài mặc nhiều một chút, đừng để lạnh.”
Ngọc Điệp: “Vâng ạ.”
Trúc Lan đợi Ngọc Điệp , với lão đại: “Mấy đứa con gái trong nhà, hoạt bát nhất là Ngọc Điệp. Nó mà thể tổng hợp với Ngọc Văn thì .”
Chu lão đại cũng nên lời với cháu gái Ngọc Văn: “Nói đến thời tiết lạnh xuống , lúc ăn cơm cùng , từng thấy Ngọc Văn.”
Trúc Lan cũng bất đắc dĩ: “Cho nên mới một đứa quá hiếu động, một đứa quá yên tĩnh.”
Thanh Tuyết : “Hôm nay Ngọc Văn tiểu thư cũng cùng ngoài.”
Trúc Lan kinh ngạc: “Hôm nay mặt trời mọc ở phía tây chứ?”
Chu lão đại cũng vui vẻ: “Mẹ, Ngọc Văn cuối cùng cũng lớn , đứa nhỏ cũng sẽ nghĩ đến việc ngoài.”
Trúc Lan lắc đầu: “Ta càng thiên về việc em dâu con đuổi nó ngoài.”
Thật Trúc Lan đoán đúng , Ngọc Điệp mời, Ngọc Văn hôm nay định đổi ý, cuối cùng đuổi khỏi cửa.
Trên xe ngựa của Chu gia, Ngọc Văn bọc áo choàng: “Tam tỷ, khi nào chúng về?”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Ngọc Điệp nên lời: “Mới khỏi cửa về, lười c.h.ế.t ngươi .”
Ngọc Văn: “Nếu thể lười c.h.ế.t thì , ai, cái ổ chăn ấm áp của .”
Ngọc Nghi gõ gõ trán Ngọc Văn: “Đây là ở bên ngoài.”
Ngọc Văn lên tiếng, rụt cổ nhắc nhở.