Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 1534: Không có lửa làm sao có khói

Cập nhật lúc: 2025-10-08 04:12:54
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thời gian trôi nhanh, vụ thu hoạch giống như mới bắt đầu, chỉ chớp mắt kết thúc. Niềm vui thu hoạch , bá tánh khi giao nộp thuế, lòng nặng trĩu, liên tục hai năm thu hoạch .

 

Điều duy nhất vui mừng là năm ngoái giảm sản lượng nghiêm trọng, năm nay sợ tiếp tục đói, một nửa ruộng đất đều trồng khoai lang đỏ năng suất cao.

 

Trong thời gian thu hoạch, Trúc Lan thường xuyên đến trang viên của cô nhi viện xem xét. Ruộng đất của cô nhi viện cần nộp thuế, thu hoạch nhập kho, nhiều nhất chính là khoai lang đỏ và khoai tây.

 

Khoai lang đỏ quá nhiều, lúc đào dù cẩn thận cũng khó tránh khỏi hỏng. Gần đây Trúc Lan tìm những phụ nữ bột khoai lang đỏ, dạy bọn trẻ bột khoai lang, cố gắng xử lý hết khoai lang hỏng.

 

Thời tiết ngày càng lạnh hơn, Trúc Lan mang theo vợ chồng lão đại đến trang viên xem heo. Chu lão đại xem heo, vì quá bẩn. tự xem bọn trẻ nuôi heo, cách nào khác, Chu lão đại chỉ thể lời .

 

Đến trang viên, Chu lão đại đỡ : “Mẹ, cẩn thận một chút.”

 

Trúc Lan: “Ta bọn trẻ mỗi ngày đều dọn dẹp chuồng heo. Ừm, mùi gì.”

 

Chu lão đại thường xuyên đến đây, ông là quyền lên tiếng nhất: “Mỗi ngày đều dọn dẹp, mùa hè là cần mẫn nhất, mấy ngày sẽ tiêu độc một , phân đều sẽ dọn .”

 

“Vậy thì dơ như con .”

 

Chu lão đại nghẹn lời: “Mẹ, dù dọn dẹp, chuồng heo cũng là dơ.”

 

Trúc Lan: “Chúng cũng là từ thôn mà.”

 

Chu lão đại lẩm bẩm: “Vậy cũng giống .”

 

Rất nhanh đến chuồng heo, Trúc Lan nhíu mày, ai, heo nuôi cẩn thận mà lớn lên cũng lớn, 130 cân, 150 cân cũng đến.

 

Chu lão đại thấy nhíu mày: “Mẹ, nuôi tồi . Heo ở trang viên nhà cũng gần như .”

 

Trúc Lan ừ một tiếng: “Đợi thời tiết lạnh, g.i.ế.c một nửa đổi lấy than, còn để dành từ từ g.i.ế.c ăn. Bọn trẻ vất vả một năm, mùa đông dưỡng sức, thêm chút thức ăn mặn.”

 

Chu lão đại ghi nhớ: “Mẹ, chúng ngoài .”

 

“Được.”

 

Lý thị chen : “Bây giờ nhiệt độ hạ xuống, gà đẻ trứng còn cần mẫn ?”

 

Quản sự vội đáp: “Vẫn còn cần mẫn, mỗi ngày thể nhặt trăm quả trứng gà. Mỗi ngày giữ mười quả để phòng, còn đều đ.á.n.h canh trứng phân cho bọn trẻ uống.”

 

Trúc Lan gật đầu, trăm quả trứng gà tồi. Bọn trẻ nuôi gà, đường c.h.ế.t một , thu hoạch vụ thu g.i.ế.c một lứa, hiện tại còn 200 con. Sau vụ thu, sâu bọ ít , đẻ trứng cũng còn cần mẫn nữa.

 

Trúc Lan mang theo vợ chồng lão đại xem bọn trẻ học bài, đến hầm xem xét, bên trong đầy lương thực, đây đều là đồ ăn tương lai của bọn trẻ.

 

Trên đường về thành, Lý thị hỏi: “Mẹ, năm nay cô nhi viện còn cần quyên góp lương thực ạ?”

 

Trúc Lan lắc đầu: “Nếu trẻ con tăng lên, lương thực đủ . Những đứa trẻ trữ lương thực, mùa xuân và mùa hè phơi khô rau, phơi sản vật núi rừng. Chỉ riêng cá phơi khô ít, cộng thêm lương thực thu hoạch, chỉ thể thỏa mãn tám phần no mà còn dinh dưỡng.”

 

Lý thị: “Tám phần no vô cùng ghê gớm.”

 

Chu lão đại tiếp: “Những đứa trẻ hơn một năm qua đổi lớn. Gà thể đẻ trứng đó hề thiếu trứng ăn, con trai vóc dáng cao lớn hơn, con gái cũng khỏe mạnh hơn.”

 

Trúc Lan : “Đều là những đứa trẻ ngoan, học tập cũng vô cùng nghiêm túc.”

 

Trong lòng nghĩ, đợi lát nữa sẽ mở kho lấy một ít chăn bông cũ quyên tặng , cố gắng cho bọn trẻ thêm ít chăn. Năm nay thời tiết chút lạnh.

 

Tại Hộ Bộ, Chu Thư Nhân vô cùng bất ngờ khi Ninh Tự đến tìm ông. “Hầu gia đến đây?”

 

“Có phiền Chu hầu việc ?”

 

“Cũng , chỉ là bất ngờ ngài sẽ qua.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-1534-khong-co-lua-lam-sao-co-khoi.html.]

 

Ninh Tự bộ tâm tư đều đặt lên Hà Nhi, mỗi ngày quan tâm nhất chính là tình hình sức khỏe của Hà Nhi, phân chia sự chú ý cho ông, chút thụ sủng nhược kinh?

 

Ninh Tự thanh thanh giọng : “Ta đến tìm ngài vì việc tư.”

 

“Xin cứ .”

 

Ninh Tự chút mở miệng thế nào, sắp xếp lời một hồi: “Ai, đứa cháu trai sức khỏe của , nó liên tục cầu xin nhiều ngày. Ta trong lòng đành lòng, nên mới dày mặt đến đây.”

 

Chu Thư Nhân là chuyện gì, nhàn nhạt : “Nếu là dày mặt, uống chuyện thì ?”

 

Ninh Tự nghẹn lời, khô khan: “Đừng mà, đến , dù hổ cũng vài câu.”

 

Chu Thư Nhân mí mắt cũng nâng lên, cúi đầu pha . Thời tiết lạnh, uống nóng ấm nhất.

 

Ninh Tự trong lòng thở dài, ông cũng quản, nhưng cách nào khác, Ninh gia chỉ ông là trưởng bối thể quản sự. “Cháu dâu của tâm tư nhiều, tâm tư nhiều quá nên mất phúc khí của . Thái y còn sống mấy ngày nữa, Ninh Minh đứa nhỏ cũng thật đáng thương.”

 

Chu Thư Nhân giơ tay: “Ninh Minh mà đáng thương, thiên hạ ai đáng thương.”

 

Ninh Tự giật giật khóe miệng: “Được, , nó đáng thương. Ta chỉ tấm lòng của , Du thị ngàn vạn , nhưng tấm lòng vì con cái là thật. Con khi c.h.ế.t, lời thường thật lòng, nhớ thương nhất chính là hôn sự của Ninh Minh. Ta lời thật lòng, nếu Du thị sắp c.h.ế.t, Du thị cũng dám nghĩ đến cháu gái của hầu gia. Bây giờ sắp c.h.ế.t , bà cũng quản con dâu, gả qua đó là quản gia, quyền lực lớn nhất.”

 

Ninh Tự thể Chu hầu động tâm.

 

Chu Thư Nhân im lặng, tiếc là Ngọc Văn nhà ông lười c.h.ế.t , cũng quản gia. Rõ ràng là một nha đầu thông minh tột đỉnh, động não, lớn như mà vẫn lười biếng.

 

Ninh Tự tiếp tục : “Ninh Minh đứa nhỏ , là đứa trẻ trọng tình nghĩa, vô cùng đảm đương, thể tự gánh vác gia đình. Từ nhỏ đứa nhỏ quản gia, đứa trẻ thật sự .”

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

 

Nếu đứa trẻ , Ninh Chí Tường nát trời ông cũng nhúng tay nhiều. Nói trắng , hai cháu trai, cháu trai lớn Ninh Chí Kỳ là quan trọng nhất.

 

Chu Thư Nhân đẩy pha ngon: “Uống .”

 

Ninh Tự nhíu mày, đó giãn : “Trà ngon.”

 

“Thái tử mang đến.”

 

“Thái tử?”

 

“Ừm.”

 

Thái tử ông giải đáp thắc mắc, tặng thứ . Gần đây ông ít nhận thứ của Thái tử, phát một khoản tài sản nhỏ, đều đưa cho con trai út.

 

Ánh mắt Ninh Tự biến ảo, im lặng uống . Đợi uống hết , giờ cũng còn sớm, rời . “Chu hầu thể cho một lời chắc chắn ?”

 

Chu Thư Nhân như : “Ngài đến một cho ngài lời chắc chắn , đạo lý . Hai đứa nhỏ thế nào, xem duyên phận của chúng nó .”

 

Ông cũng sẽ ngoài mà ấm ức cháu gái. Ninh gia đính hôn là đính hôn , đạo lý .

 

Ninh Tự khi đến khả năng thành công lớn: “Vậy về .”

 

“Đi thong thả.”

 

Hạ nha môn về nhà, Chu Thư Nhân ý của Ninh Tự. Trúc Lan: “Du thị thật là chấp nhất.”

 

“Bà tính kế cả bản .”

 

. À , Hoàng hậu bệnh, thật ?”

 

Chu Thư Nhân cau mày: “Ta mấy ngày nay hạ triều đều sẽ ở trong cung một lúc, cũng tin tức. Thần thái của Hoàng thượng tồi, chắc là lời đồn.”

 

“Không lửa khói.”

Loading...