Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 1529: Tính kế

Cập nhật lúc: 2025-10-08 00:54:24
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngày hôm tại Chu phủ, nhà họ Triệu đến sớm. Vợ của Triệu Bột, Hà thị, đối với sự phát tích của Chu gia thuộc như lòng bàn tay. Hà thị mang theo con cái theo quản gia về phía chủ viện. Nàng dám xung quanh, chỉ thể trong lòng tính toán cách đến chủ viện.

 

Hà thị càng càng cảm khái. Ai thể ngờ Chu Thư Nhân năm đó sẽ trở thành Chu hầu như ngày nay. Tòa nhà quá lớn, bây giờ đúng là mùa hoa nở rộ, qua một đường cũng là hoa tươi, ít giống quý. Hà thị nhịn liếc con gái bên cạnh, định tâm thần, thu liễm cảm xúc nghĩ nhiều nữa.

 

Tại chủ viện, Trúc Lan và Lý thị đang trò chuyện. Đinh quản gia tiến báo cáo, Trúc Lan thẳng , hiệu mời .

 

Hà thị hít một sâu mới phòng: “Tham kiến lão phu nhân, lão phu nhân khỏe ạ.”

 

Hai đứa trẻ, bé gái cũng thanh thúy mở miệng chào hỏi, bé trai quả thực sức khỏe yếu hơn một chút, giọng cũng chút chột .

 

Trúc Lan mỉm nhạt: “Các vị một đường đến kinh thành vất vả , mau .”

 

Lại hiệu cho Thanh Tuyết mang quà chuẩn cho trẻ con qua. Quà quý trọng, ít nhưng ý nghĩa đặc biệt.

 

Hà thị mang theo con cái cảm ơn, mới mang bọn trẻ xuống. Hà thị trong lòng thất vọng, lão phu nhân đối với nàng quá bình đạm, tình cảm vốn dĩ tồi giữa hai nhà còn.

 

Ánh mắt Lý thị dừng cô bé, : “Bà phúc khí, xem con cái lớn lên đều .”

 

Tâm trạng Hà thị vui vẻ hơn vài phần. Niềm kiêu hãnh lớn nhất của bà là sinh mấy đứa con diện mạo , đặc biệt là con gái, từ nhỏ là một mỹ nhân. Bao nhiêu nhớ thương, nếu lôi kéo Chu hầu phủ, chồng bà giữ con gái, sớm đính hôn .

 

Hà thị : “Chúng nó lớn lên cũng chỉ đoan chính một chút thôi.”

 

Nụ của Lý thị cũng nhạt . Nàng thích quá khiêm tốn, nàng cảm thấy loại thật. Nàng thấy nhiều tiểu thư kinh thành, mỹ nhân cũng thấy ít. Diện mạo của cô nương nhà họ Triệu cũng thể xếp hàng khá, tuy bằng một tiểu thư kinh thành, nhưng cô nương nhà họ Triệu dễ coi, loại dễ gây thiện cảm.

 

Hà thị mở miệng : “Lão phu nhân, phu quân ở nhà vẫn luôn nhớ thương hầu gia, bảo tự đến cửa hỏi thăm sức khỏe.”

 

“Đều khá , Triệu đại nhân nhớ thương.”

 

Hà thị giật giật khóe miệng. Một câu “Triệu đại nhân” kéo cách, tâm tư của bà cũng cảm giác thấu. Nàng ít chồng hối hận, còn thường xuyên Chu hầu là trọng tình cảm, năm đó từng đề cập đến việc kết . Tiếc là chuyện đều hỏng. Nàng cố ý mang con gái đến kinh thành, thử một nàng cam lòng.

 

Con gái nàng lớn lên xinh , tự nhiên gả cho trong sạch, còn thể cho Triệu gia. Cũng may nàng hai tay tính toán, nếu Chu gia thì kinh thể tìm nhà khác.

 

Sau đó cuộc trò chuyện càng thêm bình thường. Trúc Lan hỏi thăm tình hình của bé trai, là do từ trong bụng nuôi dưỡng nên mang bệnh, trong lòng hiểu rõ.

 

Triệu gia lấy cớ xem bệnh, chủ yếu là để tìm nhà chồng cho Triệu Điềm. Triệu gia tìm thông gia ở nơi nhậm chức, trắng , vẫn là trèo cao.

 

Lý thị đợi Hà thị mới : “Kinh thành thiếu mỹ nhân, trèo cao dễ như .”

 

Trúc Lan : “Con quả là thấu đáo.”

 

“Con ở bên cạnh nhiều năm như , những điều nên đều cả. Con dâu liếc mắt một cái tính toán của Hà thị. Ai, hôn sự của con gái thành tính toán, tương lai khổ chính là cô nương Triệu Điềm .”

 

Trúc Lan: “Sau khổ đừng vội kết luận, phận cũng tồi.”

 

Cô nương Triệu Điềm dễ coi, loại vẻ tính công kích mạnh. Nếu đầu óc thông minh một chút, sẽ tự mưu tính.

 

Trúc Lan nghĩ nghĩ, vẫn là phái theo dõi Hà thị một chút.

 

Mấy ngày , Thanh Tuyết báo cáo: “Hà thị và mẫu tộc của Vương Huệ phi lời đính hôn.”

 

“Tin tức chính xác ?”

 

“Vẫn luôn phái theo. Vương gia tỏ thiện ý, Hà thị trèo cao nên nhận. Chỉ chờ thư khẩn gửi cho Triệu đại nhân, đợi Triệu đại nhân hồi âm.”

 

Trúc Lan hừ một tiếng: “Vương gia đang chằm chằm hầu phủ của chúng !”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-1529-tinh-ke.html.]

Tộc Vương thị phản ứng với Triệu gia, còn Hà thị đến hầu phủ, điều tra quá khứ, cộng thêm Triệu Bột quả thực là bản lĩnh nên động tâm.

 

Tô Huyên : “Mẹ, đừng tức giận, vì những chuyện đáng mà tức giận đáng.”

 

“Ta tức giận. Tộc Vương thị hai hoàng tử, đây là tự tin !”

 

Tô Huyên hiệu cho các nha lui xuống: “Tộc Vương thị mấy ngày nay ít đả kích, Thích gia đổ hết lửa giận lên tộc Vương thị.”

 

Trong mắt Trúc Lan ý , Thư Nhân tính toán thật. “Thôi, Hà thị đến cửa cũng cần gặp.”

 

Tô Huyên: “Lát nữa con sẽ ngoài với Đinh quản gia một tiếng.”

 

“Ừm.”

 

Trúc Lan chú ý, Tô Huyên chú ý mấy ngày. Trở về liền tiểu công tử của Vương gia thấy Triệu Điềm liếc mắt một cái trúng. Trúc Lan thầm nghĩ trúng mới là lạ.

 

Chu gia cản Triệu gia trèo cao, Chu Thư Nhân cũng thêm một câu. Triệu gia và tộc Vương thị liên hôn.

 

Chu Thư Nhân khi chính thức đính hôn liền : “Ta sẽ một lá thư cho Triệu Bột, hai nhà chúng cắt đứt.”

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

Đoạn bất đoạn, tất thụ kỳ loạn. Triệu Bột và tộc Vương thị liên hôn, ông dính dáng đến .

 

Trúc Lan: “Hôm nay Hà thị đến cửa, cho phủ, để quản gia trả lời. Ý cũng là cần đến nữa.”

 

“Ừm, khá .”

 

Ông lát nữa cùng Vương Dật trò chuyện một lúc, đều là khôn khéo. Tộc Vương thị chỉ cần đầu óc vấn đề sẽ bám riết lấy Chu gia.

 

Chu Thư Nhân : “Lão đại ở kinh thành mua một tòa nhà?”

 

Đây là lợi ích do phận mang . Con trai cả là Chu hầu tương lai, ông thì cần , mấy em cũng đều dễ chọc. Con trai cả mua nhà, môi giới mang khế ước đến tận tay để chọn.

 

Trúc Lan gật đầu: “Nó đón một trẻ con trong tộc đến kinh thành . Trong tộc góp một khoản tiền bạc cho lão đại, bảo lão đại ở kinh thành mua một tòa nhà, cũng coi như là căn cơ của tộc Chu thị ở kinh thành.”

 

Chu Thư Nhân: “Khá .”

 

Ông định tặng nhà cho trong tộc, ông nên cho thì cho, sẽ nuôi lớn tâm tư của trong tộc. Bây giờ trong tộc tự góp bạc mua nhà, ông vô cùng vui mừng.

 

Trúc Lan : “Minh Thanh, vị tộc trưởng , tồi.”

 

“Ừm.”

 

Trưởng một tộc thì gánh vác gánh nặng của gia tộc, Minh Thanh quả thực tồi.

 

Ngày hôm , Trúc Lan nhận thư khẩn từ Chương Châu. Nhìn thấy thư, bà lập tức tìm Lý thị. Lý thị vội vàng chạy đến: “Mẹ, xảy chuyện gì ?”

 

Trúc Lan vẻ mặt tươi : “Lưu Giai khả năng thai. Chỉ là tháng còn quá nhỏ, thể xác định , đợi thêm nửa tháng nữa mới thể xác nhận.”

 

Lý thị tính ngày: “Không xác định vội vã thư về, thằng nhóc thối cũng nghĩ thế nào. Cũng sợ trong nhà mừng hụt một phen.”

 

Trúc Lan: “Bên cạnh chúng nó ít bà v.ú kinh nghiệm, chắc sai .”

 

Lý thị tính ngày kinh của Lưu Giai, : “Kinh nguyệt của Lưu Giai vẫn luôn đều, bây giờ tính chậm bảy ngày, đợi thêm nửa tháng nữa sẽ .”

 

“Con còn nhớ cả ngày kinh của con dâu ?”

 

Thật giống như Lý thị sơ ý việc!

Loading...