Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 1526: Tâm tư

Cập nhật lúc: 2025-10-08 00:54:21
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thời gian trôi nhanh, chỉ chớp mắt là 5 ngày. Trúc Lan tiếp tục chú ý đến Du thị, ngờ Ninh Minh mang theo ít tôm sống đến phủ.

 

Trúc Lan : “Mẹ con quá khách khí, tôm sống lớn như dễ kiếm.”

 

Ninh Minh tâm tư của , nhưng ủng hộ ý tưởng của . Cậu lời đến Chu hầu phủ cũng là trả chút tình cảm tặng thuốc, đây là qua bình thường. “Cha con thích ăn tôm, mỗi năm đều mua ít tôm về. Lâu ngày cũng nuôi một chiếc thuyền đ.á.n.h cá, tôm trong nhà thiếu. Đây là tôm mới đưa tới hôm nay, cố ý mang đến cho và hầu gia nếm thử cho tươi.”

 

Trúc Lan thầm nghĩ, vẫn là tiền. Gia sản của Ninh Chí Tường phân chắc chắn. “Được, hôm nay sẽ bảo phòng bếp .”

 

Trúc Lan hỏi: “Mẹ con đỡ hơn chút nào ?”

 

Đáy mắt Ninh Minh ảm đạm. Mẹ tâm tư nhiều, cũng lẩm bẩm, nhưng đối với là thật lòng. “Gần đây tinh thần hơn một chút, chỉ là ăn uống vẫn .”

 

Trúc Lan hiểu, Du thị vẫn gì khởi sắc. “Người uống quá nhiều chén t.h.u.ố.c ăn uống sẽ . Con thể thử d.ư.ợ.c thiện.”

 

Ninh Minh sững sờ, cảm kích : “Con sẽ hỏi thái y.”

 

Trúc Lan tiếng của Ngọc Kiều bên ngoài, liếc thời gian, đến giờ giảng bài cho các cháu gái.

 

Ninh Minh tự nhiên cũng thấy, vội dậy : “Lão phu nhân, con về đây ạ.”

 

“Được.”

 

Trúc Lan bảo Đinh quản gia tiễn , tiếc là các cháu trai trong nhà đều ở nhà.

 

Ninh Minh theo quản gia ngoài, Ngọc Kiều và mấy khác trong sân nhường một bước. Ngọc Văn chậm một bước, cô nương mới tỉnh ngủ còn chút mơ hồ.

 

Ninh Minh gật đầu hiệu, đó mắt thẳng sân.

 

Đinh quản gia đối với Ngũ tiểu thư chút đau đầu, nhưng cũng sẽ một chữ với ngoài. Ánh mắt ông liếc qua Ninh công tử, cũng Ninh công tử thấy dáng vẻ tỉnh ngủ của Ngũ tiểu thư .

 

Ninh Minh khỏi hầu phủ, xe ngựa nhà , nghĩ đến những gì chứng kiến, lắc đầu. Lục tiểu thư thế nào liên quan gì đến . Mẹ nghĩ quá . Dù năm đó hai nhà Chu và Ninh từng ý định kết , nhưng đó cũng là công tử của Ninh hầu phủ, chứ .

 

Sau hai nhà thành, tiểu thư nhà Chu gia vẫn lo gả. Dù Chu gia chọn rể hà khắc, vẫn gia tộc bằng lòng hy sinh một con trai để đạt liên hôn. Không giống như , cao tới, thấp xong. Gia thế thì để mắt đến , thì lọt mắt của .

 

Ninh Minh suy nghĩ xem nên ăn với thế nào, thể kích thích .

 

Tại Hàn Lâm Viện, khóe miệng Xương Trí cứng đờ khỏi phòng, vỗ vỗ má, liền thấy đại cháu trai đang ở trong sân uống . Chàng bước nhanh qua: “Con bận ?”

 

Minh Vân: “Vừa từ hoàng cung trở về, nghỉ một lúc.”

 

Xương Trí tự rót cho hai ly , thở dài một : “Ai.”

 

Minh Vân: “Tứ thúc ?”

 

“Còn là hôn sự của Minh Gia và Ngọc Văn. Ta từ thảo nguyên trở về, ba đến cầu hôn với .”

 

Minh Vân: “Hàn Lâm Viện ít xuất , tứ thúc hài lòng ?”

 

“Chính vì xuất quá mới đau đầu. Ngũ của con thế nào, con còn ? Nguyện vọng lớn nhất của nó là lo lắng. Con lời xem, nó còn yêu cầu cao, cao ? Ta từng thấy yêu cầu nào cao hơn yêu cầu .”

 

Minh Vân : “Con bé quả là nghĩ.”

 

“Hừ, cuộc sống gả chồng, thể lo lắng. Chính sống còn lo, nó chính là tứ thẩm của con chiều hư.”

 

Minh Vân giật giật khóe miệng: “Tứ thúc, dám câu cho tứ thẩm ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-1526-tam-tu.html.]

Xương Trí: “... Sao dám.”

 

“Giọng điệu do dự.”

 

Xương Trí hừ hừ, thôi , quả thực dám. Nói đến việc con gái thành thế , trách nhiệm của lớn hơn một chút. “Ai, ngũ của con đừng lười biếng, nó chịu thiệt. Một khi nổi giận, tâm địa trả thù đặc biệt mạnh, con yên tâm về nó ?”

 

Minh Vân chậm rãi uống : “Mấy cô nương nhà Chu gia quả là mỗi một tính.”

 

Xương Trí: “Quá tính cách của riêng . cũng , như sẽ bắt nạt. Hôn sự của Ngọc Sương và mấy đứa khác đều tồi, Ngọc Văn cũng tìm một hợp ý.”

 

Chàng , con gái tự sống cũng khá . Nghe cái lời , dọa c.h.ế.t . Cũng may con gái đó , nàng cũng chỉ là nghĩ thôi, vì thanh danh của phụ nữ trong nhà, nàng cũng thể gả.

 

Tại Chương Châu, Minh Đằng gặp qua quá nhiều nơi nghèo khổ. Cuộc sống của bá tánh thảo nguyên càng khó khăn hơn, ăn muối cũng khó nhọc. Cho nên đối với sự nghèo khổ của Chương Châu, Minh Đằng vẫn luôn bình tĩnh.

 

Minh Huy cũng nhiều phản ứng, từng ngoài cùng cha, thấy cũng ít. Xương Trung càng cần , còn xa hơn Minh Huy.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

 

Lưu Giai phản ứng là lớn nhất. Một đường thấy bá tánh mấy quần áo miếng vá, hơn nữa ai cũng xanh xao vàng vọt. “Nơi cũng quá nghèo.”

 

Từ khi Chương Châu, nàng thấy đàn dê nào, ở các châu khác còn thể thấy vài .

 

Minh Đằng: “Cho nên mới là châu nghèo khó. Đất đai ở Chương Châu màu mỡ, sản lượng lương thực thấp, bá tánh một năm ăn đủ no, trong tay bạc, cuộc sống vô cùng gian nan.”

 

Cuộc sống ngày càng nghèo , một chút hy vọng cũng .

 

Lưu Giai thở dài: “Không ngoài , cứ tưởng dù khó khăn cũng giống như bá tánh kinh thành.”

 

Tuy cũng gầy nhưng tinh thần tồi, nàng vẫn nghĩ quá .

 

“Cho nên ngoài đây đó nhiều hơn, mắt thấy mới là thật.”

 

Xe ngựa nhanh đến huyện nha. Đã truyền tin, Ngọc Sương bụng bầu cửa chờ. Thấy đoàn của Minh Đằng, nàng : “Một đường vất vả, đồ ăn chuẩn xong, chúng ăn cơm .”

 

Minh Đằng thấy Ngọc Sương tinh thần tồi, mới : “Bà nội và nhị thẩm chuẩn ít đồ cho .”

 

Ngọc Sương sớm thấy , mấy chiếc xe ngựa. “Làm bà nội và lo lắng.”

 

Xương Trung mở miệng: “Vậy thì thư về.”

 

Ngọc Sương gọi : “Tiểu thúc.”

 

Xương Trung mỉm gật đầu: “Chúng nhà .”

 

Đoàn hậu viện, đồ ăn cũng phong phú. Ngọc Sương ngượng ngùng: “Bên đồ ngon ít.”

 

Trên bàn cá, gà, còn một ít hải sản khô, ngoài gì khác.

 

Xương Trung đợi chồng của Ngọc Sương xuống mới xuống : “Bây giờ đang tiết kiệm, chừng .”

 

Ngọc Sương : “Ai, nơi vốn nghèo, quan viên huyện nha cuộc sống đều , cần tiết kiệm bàn cũng dầu mỡ. Ta và Lưu Phong thể gà là nhờ trang viên của cha nuôi.”

 

Xương Trung : “Nhị ca thương .”

 

Trang viên của nhị ca trông chờ thu nhập gì, trắng , tất cả đều là vì Ngọc Sương, hy vọng Ngọc Sương thể ăn ngon hơn một chút.

 

Tại kinh thành, Hộ Bộ, Chu Thư Nhân nhận lấy lá thư Cẩn Ngôn đưa qua, liếc một cái, đó liền đặt sang một bên mặc kệ.

 

 

Loading...